Tác giả:

Giống như đường hầm tối tăm dài dằng dặc vắt ngang sinh mệnh, phía cuối lóe lên ánh sáng mờ ảo tựa mây trời. Vân Hi cắn chặt răng, chịu đựng cơn đau đang chèn ép trên người mà đi về cuối đường hầm, hoàn toàn không biết chính mình đã độ minh xuyên.(1) Thường nói người sắp chết có ý chí cầu sinh mãnh liệt nhất, không ngờ người đã chết cũng khát vọng ánh sáng như vậy. Quầng sáng quy tụ tại một mảnh hư vô mờ mịt, rõ là thiên địa thời hồng hoang sơ khai.(2) Vân Hi cảm thấy mệt mỏi nặng nề, phút chốc chìm vào giấc say. Trong mộng, quang hoa lưu chuyển, tinh đấu biến ảo đầy trời hóa thành Thái Cực to lớn. Trạng thái huyền diệu khiến Vân Hi có ảo giác lãng đãng không tồn tại, bình yên trôi nổi trên một đại dương mênh mông ấm áp. Theo bản năng, Vân Hi cảm nhận được chính mình đang lớn lên từng chút từng chút một, dần dần hóa thành hình hài thai nhi. Phát giác bản thân được đầu thai làm người, nàng vừa tràn ngập vui mừng vừa âm thầm kinh hãi. Không phải vì nhiều năm tiếp nhận chủ nghĩa duy vật…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...