Tác giả:

Trong cơn gió đêm nhè nhẹ, cánh cửa lớn bằng kính chầm chậm mở ra, một bóng người cao lớn đứng dưới ánh đèn. Hai tay cậu đút vào túi áo, mái tóc dài che mất một bên mắt, cánh cửa nhè nhẹ khép lại sau lưng cậu. Nam Trạch Lễ ung dung bước trên con đường lát đá không có bóng người, bóng cậu ngang tàng in trên mặt đất. - Cậu chủ, muộn vậy rồi cậu còn đi đâu sao? – Người quản gia mặc đồng phục lên tiếng hỏi. - Ừ. – Nam Trạch Lễ lạnh nhạt ừ một tiếng rồi quay đầu đi thẳng. - Cậu nhớ về sớm nhé! – Người quản gia nói với cái bóng của Nam Trạch Lễ, nhưng cậu đã biến mất từ lâu. Người quản gia bất lực thở dài, tiếp tục cầm chổi quét sân vườn. Ngày trước, cậu chủ Trạch Lễ là một cậu bé rất ngoan ngoãn, hiếu thuận với bà chủ. Nhưng từ sau khi bà chủ qua đời, cậu thay đổi rồi, không những trở nên ít nói, mà lại thường xuyên ra ngoài gây chuyện. Rốt cuộc thì xảy ra chuyện gì nhỉ? Đêm rất yên tĩnh, yên tĩnh tới mức khiến người ta có cảm giác sợ hãi một cách kỳ lạ. Trong một góc nhỏ ở đầu đường,…

Truyện chữ