Trên đỉnh núi Vân Phong —— Nam nhân chỉ vào hơi nóng bốc lên, hồng nham chuyển động nơi đáy vực, hỏi: "Khinh Ca, có dám nhảy không?" Lạc Khinh Ca hướng xuống dưới nhìn thoáng qua, trong lòng chợt có chút sợ hãi, nắm thật chặt nắm đấm, vẫn nặng nề gật đầu: "Có." Vì hắn, cùng bọn họ tương lai không đau khổ, nàng nhất định cũng phải sống sót! Thấy nàng dứt khoát kiên định như vậy, tròng mắt nam nhân trở nên phức tạp, ôn nhu nhìn chăm chú vào nàng thật lâu không nói gì. Lạc Khinh Ca ngửa đầu một chút nhìn rặng mây đỏ phía chân trời, tự biết thời gian đã đến, quay sang bên đối với người đàn ông mình yêu say đắm mà cười: "Ta đi." ". . . Được, cẩn thận một chút, chớ cậy mạnh." Nam nhân trên trán nàng ấn xuống một nụ hôn ôn nhu, nhẹ giọng dặn dò. "Ừ." Lạc Khinh Ca xoay người lại, hướng phía trước đi từng bước, tựa như nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên quay đầu lại, "Chờ một chút." "Cái gì." Nam nhân ôn nhu nhìn nàng, chờ xem nàng sắp nói cái gì. Ai biết, Lạc Khinh Ca từ trong lồng ngực móc ra một…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...