Tác giả:

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi trưa mùa hè trong một tỉnh nhỏ yên tịnh tại bờ biển California, nơi mà tôi và bà tôi hầu như đi nghĩ mát mỗi năm. Mùa hè năm ngoái chúng tôi thuê một cái nhà nhỏ bằng gỗ. Phía sau nhà là các cây thông và nhiều bụi cây, sân trước nhà thì phủ đầy hoa. Chúng tôi ở vùng ngoại ô, gần biển, trên con đường dẫn ra bãi biển. Bà tôi thích nghĩ mát vào cuối mùa hè, vì sẽ không đông người. Bà bảo như thế sẽ yên tịnh hơn và ít tốn kém hơn. Trời bắt đầu sụp tối, một mình tôi đi trên các tảng đá cao gần bãi biển cách xa đất liền, chỉ để ngắm biển. Thình lình, tôi trông thấy tia sáng đỏ trên bầu trời phía trên đầu tôi. Tôi thoạt nghĩ rằng nó là một tia sáng hay một trong những tia pháo bông mà người ta bắn lên bầu trời nhân ngày Quốc Khánh Mỹ 4 tháng 7. Tia chớp bình lặng, thay đổi màu sắc và không còn phát sáng nữa, khi nó xuống thấp hơn, tôi mới nhận ra nó không phải là tia sáng mà là một hỏa tiễn bởi vì nó từ từ lớn hơn và bắt đầu trông giống một chiếc máy bay nhỏ…

Truyện chữ