Phần đệm Lễ Tạ ơn Vào ngày Lễ Tạ ơn năm 2012, Tiễn Phiêu Phiêu trịnh trọng nói với Lý Miêu: “Hôm nay là Lễ Tạ ơn.” Lý Miêu: “Ờ?” Tiễn Phiêu Phiêu: “Bởi vậy anh hãy dùng tấm lòng chân thành để đặc biệt cảm ơn một người, người đã thay đổi cuộc đời anh, thay đổi tương lai anh.” Lý Miêu: “Mẹ anh à?” “Người ấy cứu anh thoát khỏi cảnh cô đơn lẻ bóng, khiến anh cảm nhận hơi ấm của gia đình, không ngại khó khăn cho anh được làm cha, đưa tới hi vọng sống sót cho phần đời còn lại của anh.” Lý Miêu đột nhiên tỉnh ngộ: “ Anh biết rồi, chính là Lý Miêu Miêu (1).” (1)Lý Miêu Miêu là tên con gái tác giả.) Tiễn Phiêu Phiêu oán hận nói: “ Chính là em!” Lý Miêu ung dung đáp: “Nhưng mà, anh cũng đã cứu thoát em từ tập đoàn gái ế, hơn nữa để em được làm mẹ, công lao của anh là lớn nhất. Có điều chúng ta quen biết nhau nhiều năm rồi, không cần khách sáo không cần khách sáo, bởi thế em không phải cảm ơn anh đâu.” Tiễn Phiêu Phiêu: “…” Là một cô gái lãng mạn, lại gặp được loại người không thú vị, không…
Chương 25: Giả vờ giả vịt
Thế Giới NhỏTác giả: Phiêu A HềTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhần đệm Lễ Tạ ơn Vào ngày Lễ Tạ ơn năm 2012, Tiễn Phiêu Phiêu trịnh trọng nói với Lý Miêu: “Hôm nay là Lễ Tạ ơn.” Lý Miêu: “Ờ?” Tiễn Phiêu Phiêu: “Bởi vậy anh hãy dùng tấm lòng chân thành để đặc biệt cảm ơn một người, người đã thay đổi cuộc đời anh, thay đổi tương lai anh.” Lý Miêu: “Mẹ anh à?” “Người ấy cứu anh thoát khỏi cảnh cô đơn lẻ bóng, khiến anh cảm nhận hơi ấm của gia đình, không ngại khó khăn cho anh được làm cha, đưa tới hi vọng sống sót cho phần đời còn lại của anh.” Lý Miêu đột nhiên tỉnh ngộ: “ Anh biết rồi, chính là Lý Miêu Miêu (1).” (1)Lý Miêu Miêu là tên con gái tác giả.) Tiễn Phiêu Phiêu oán hận nói: “ Chính là em!” Lý Miêu ung dung đáp: “Nhưng mà, anh cũng đã cứu thoát em từ tập đoàn gái ế, hơn nữa để em được làm mẹ, công lao của anh là lớn nhất. Có điều chúng ta quen biết nhau nhiều năm rồi, không cần khách sáo không cần khách sáo, bởi thế em không phải cảm ơn anh đâu.” Tiễn Phiêu Phiêu: “…” Là một cô gái lãng mạn, lại gặp được loại người không thú vị, không… Dù bình thường ở nhà, hình tượng Lý Miêu trong mắt Tiễn Phiêu Phiêu là vô cùng ăn hại, vô cùng đáng ghét, muốn sai khiến anh làm gì còn khó hơn lên trời. Nhưng mỗi khi có người tới chơi, anh luôn tỏ ra kiên nhẫn, lịch thiệp, làm tài xế mà không oán hận một câu, làm bạn đồng hành, làm chân sai vặt, khi cần anh lập tức xuất hiện, không cần anh lập tức tránh xa.Tiễn Phiêu Phiêu cảm thụ được sự bất ngờ sâu sắc, khen ngợi nhưng vẫn tranh thủ đá xoáy: “Biểu hiện thật là xuất sắc, còn hơn cả tưởng tượng của em nữa. Thì ra anh còn biết giả vờ giả vịt cơ đấy! Thế sao anh không lấy các mặt tốt ra thể hiện cho em thấy nhiều một chút đi?Đối xử tốt với em, anh cũng có thiệt thòi gì đâu!”Lý Miêu nói: “Anh chỉ coi đấy là nhiệm vụ thôi, lấy thái độ xử lý công việc ra để làm. Còn với em, anh đương nhiên muốn thể hiện một con người chân thật nhất, chẳng lẽ em hi vọng anh tỏ ra giả tạo với em sao?”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Ôi, nếu như anh có thể giả tạo đến mức biến thành hình tượng nam chính ngôn tình thì tốt biết mấy, em không ngại đâu!”Lý Miêu: “Đấy nhé, em thì không như thế chắc? Lúc ở ngoài giả vờ giả vịt thành thục nữ đoan trang, ai biết được ở nhà em cũng là một bà cô đanh đá?”Tiễn Phiêu Phiêu nổi giận: “Ai là bà cô đanh đá? Anh thử nói nữa xem!!”Lý Miêu nói: “Nhìn đi, nhìn đi, em còn chối em không phải…Ấy, cứu mạng!”Thực ra, cho dù cãi nhau hay giận dỗi, Tiễn Phiêu Phiêu vẫn luôn muốn cảm ơn Lý Miêu.Mỗi khi phải gặp phải những việc khiến bản thân đau khổ uất ức ngoài xã hội, Tiễn Phiêu Phiêu mới hiểu được, Lý Miêu luôn là chỗ dựa vững chắc của cô. Cô có thể nổi nóng với anh, có thể cáu kỉnh với anh, những thứ mà cô không thể làm với người ngoài, có thể cùng anh tấm sự những chuyện không thể kể với bất kỳ ai, mà không cần lo lắng sẽ có hậu quả xấu sau đó…Chúng ta đều sẽ xóa hết mọi giả tạo, để lộ bản chất thật sự với những người thân yêu nhất của mình.Thế nhưng lại thường vô tình quên đi cảm thụ của họ.Bởi vậy, đôi khi chúng ta cũng nên thể hiện những mặt tốt đẹp của mình cho người thân cảm thấy vui vẻ thoải mái, phải không nào?
Dù bình thường ở nhà, hình tượng Lý Miêu trong mắt Tiễn Phiêu Phiêu là vô cùng ăn hại, vô cùng đáng ghét, muốn sai khiến anh làm gì còn khó hơn lên trời. Nhưng mỗi khi có người tới chơi, anh luôn tỏ ra kiên nhẫn, lịch thiệp, làm tài xế mà không oán hận một câu, làm bạn đồng hành, làm chân sai vặt, khi cần anh lập tức xuất hiện, không cần anh lập tức tránh xa.
Tiễn Phiêu Phiêu cảm thụ được sự bất ngờ sâu sắc, khen ngợi nhưng vẫn tranh thủ đá xoáy: “Biểu hiện thật là xuất sắc, còn hơn cả tưởng tượng của em nữa. Thì ra anh còn biết giả vờ giả vịt cơ đấy! Thế sao anh không lấy các mặt tốt ra thể hiện cho em thấy nhiều một chút đi?Đối xử tốt với em, anh cũng có thiệt thòi gì đâu!”
Lý Miêu nói: “Anh chỉ coi đấy là nhiệm vụ thôi, lấy thái độ xử lý công việc ra để làm. Còn với em, anh đương nhiên muốn thể hiện một con người chân thật nhất, chẳng lẽ em hi vọng anh tỏ ra giả tạo với em sao?”
Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Ôi, nếu như anh có thể giả tạo đến mức biến thành hình tượng nam chính ngôn tình thì tốt biết mấy, em không ngại đâu!”
Lý Miêu: “Đấy nhé, em thì không như thế chắc? Lúc ở ngoài giả vờ giả vịt thành thục nữ đoan trang, ai biết được ở nhà em cũng là một bà cô đanh đá?”
Tiễn Phiêu Phiêu nổi giận: “Ai là bà cô đanh đá? Anh thử nói nữa xem!!”
Lý Miêu nói: “Nhìn đi, nhìn đi, em còn chối em không phải…Ấy, cứu mạng!”
Thực ra, cho dù cãi nhau hay giận dỗi, Tiễn Phiêu Phiêu vẫn luôn muốn cảm ơn Lý Miêu.
Mỗi khi phải gặp phải những việc khiến bản thân đau khổ uất ức ngoài xã hội, Tiễn Phiêu Phiêu mới hiểu được, Lý Miêu luôn là chỗ dựa vững chắc của cô. Cô có thể nổi nóng với anh, có thể cáu kỉnh với anh, những thứ mà cô không thể làm với người ngoài, có thể cùng anh tấm sự những chuyện không thể kể với bất kỳ ai, mà không cần lo lắng sẽ có hậu quả xấu sau đó…
Chúng ta đều sẽ xóa hết mọi giả tạo, để lộ bản chất thật sự với những người thân yêu nhất của mình.Thế nhưng lại thường vô tình quên đi cảm thụ của họ.Bởi vậy, đôi khi chúng ta cũng nên thể hiện những mặt tốt đẹp của mình cho người thân cảm thấy vui vẻ thoải mái, phải không nào?
Thế Giới NhỏTác giả: Phiêu A HềTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhần đệm Lễ Tạ ơn Vào ngày Lễ Tạ ơn năm 2012, Tiễn Phiêu Phiêu trịnh trọng nói với Lý Miêu: “Hôm nay là Lễ Tạ ơn.” Lý Miêu: “Ờ?” Tiễn Phiêu Phiêu: “Bởi vậy anh hãy dùng tấm lòng chân thành để đặc biệt cảm ơn một người, người đã thay đổi cuộc đời anh, thay đổi tương lai anh.” Lý Miêu: “Mẹ anh à?” “Người ấy cứu anh thoát khỏi cảnh cô đơn lẻ bóng, khiến anh cảm nhận hơi ấm của gia đình, không ngại khó khăn cho anh được làm cha, đưa tới hi vọng sống sót cho phần đời còn lại của anh.” Lý Miêu đột nhiên tỉnh ngộ: “ Anh biết rồi, chính là Lý Miêu Miêu (1).” (1)Lý Miêu Miêu là tên con gái tác giả.) Tiễn Phiêu Phiêu oán hận nói: “ Chính là em!” Lý Miêu ung dung đáp: “Nhưng mà, anh cũng đã cứu thoát em từ tập đoàn gái ế, hơn nữa để em được làm mẹ, công lao của anh là lớn nhất. Có điều chúng ta quen biết nhau nhiều năm rồi, không cần khách sáo không cần khách sáo, bởi thế em không phải cảm ơn anh đâu.” Tiễn Phiêu Phiêu: “…” Là một cô gái lãng mạn, lại gặp được loại người không thú vị, không… Dù bình thường ở nhà, hình tượng Lý Miêu trong mắt Tiễn Phiêu Phiêu là vô cùng ăn hại, vô cùng đáng ghét, muốn sai khiến anh làm gì còn khó hơn lên trời. Nhưng mỗi khi có người tới chơi, anh luôn tỏ ra kiên nhẫn, lịch thiệp, làm tài xế mà không oán hận một câu, làm bạn đồng hành, làm chân sai vặt, khi cần anh lập tức xuất hiện, không cần anh lập tức tránh xa.Tiễn Phiêu Phiêu cảm thụ được sự bất ngờ sâu sắc, khen ngợi nhưng vẫn tranh thủ đá xoáy: “Biểu hiện thật là xuất sắc, còn hơn cả tưởng tượng của em nữa. Thì ra anh còn biết giả vờ giả vịt cơ đấy! Thế sao anh không lấy các mặt tốt ra thể hiện cho em thấy nhiều một chút đi?Đối xử tốt với em, anh cũng có thiệt thòi gì đâu!”Lý Miêu nói: “Anh chỉ coi đấy là nhiệm vụ thôi, lấy thái độ xử lý công việc ra để làm. Còn với em, anh đương nhiên muốn thể hiện một con người chân thật nhất, chẳng lẽ em hi vọng anh tỏ ra giả tạo với em sao?”Tiễn Phiêu Phiêu nói: “Ôi, nếu như anh có thể giả tạo đến mức biến thành hình tượng nam chính ngôn tình thì tốt biết mấy, em không ngại đâu!”Lý Miêu: “Đấy nhé, em thì không như thế chắc? Lúc ở ngoài giả vờ giả vịt thành thục nữ đoan trang, ai biết được ở nhà em cũng là một bà cô đanh đá?”Tiễn Phiêu Phiêu nổi giận: “Ai là bà cô đanh đá? Anh thử nói nữa xem!!”Lý Miêu nói: “Nhìn đi, nhìn đi, em còn chối em không phải…Ấy, cứu mạng!”Thực ra, cho dù cãi nhau hay giận dỗi, Tiễn Phiêu Phiêu vẫn luôn muốn cảm ơn Lý Miêu.Mỗi khi phải gặp phải những việc khiến bản thân đau khổ uất ức ngoài xã hội, Tiễn Phiêu Phiêu mới hiểu được, Lý Miêu luôn là chỗ dựa vững chắc của cô. Cô có thể nổi nóng với anh, có thể cáu kỉnh với anh, những thứ mà cô không thể làm với người ngoài, có thể cùng anh tấm sự những chuyện không thể kể với bất kỳ ai, mà không cần lo lắng sẽ có hậu quả xấu sau đó…Chúng ta đều sẽ xóa hết mọi giả tạo, để lộ bản chất thật sự với những người thân yêu nhất của mình.Thế nhưng lại thường vô tình quên đi cảm thụ của họ.Bởi vậy, đôi khi chúng ta cũng nên thể hiện những mặt tốt đẹp của mình cho người thân cảm thấy vui vẻ thoải mái, phải không nào?