Ngồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào…
Chương 39
Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Tình hình căng thẳng như vậy diễn ra trong suốt bảy ngày, tình trạng trong thành mới có thể tạm coi là được khống chế. Những người dân lúc đầu tuyệt vọng vì bị cách li nhìn thấy tình hình lạc quan hơn cũng vô cũng vui vẻ, chung tay góp sức với các đại phu, giúp đỡ những công việc lặt vặt, tâm trạng ngày càng sáng sủa, mặt mày cũng ngày một sáng láng.Chỉ có mỗi mình nhóm đại phu là mặt mũi ngày càng tối vì kiệt sức, tuy nhiên nụ cười của những người dân ngoài kia lại là động lực cho họ tiếp tục gắng gượng, tiếp tục cố gắng tìm ra nguyên nhân cùng cách chữa dịch bệnh này một cách nhanh nhất.Sau bảy ngày im hơi lặng tiếng, buổi sáng ngày thứ tám, cổng thành sau bao ngày yên lặng bỗng nhiên mở ra, sau đó một nhóm người kì lạ bỗng nhiên xuất hiện. Nói kì lạ là bởi vì bọn họ hoàn toàn không phải là dân chạy nạn bị cách li mà là một nhóm người quý tộc có thị vệ võ trang đầy đủ, không hiểu vì nguyên nhân gì mà xuất hiện ở đây, chuyện này cũng gây ra không ít nào động cho người dân.Nhóm người này sau khi vào thành cũng không tìm chỗ trọ lại mà lập tức bao vây y quán, sau đó một vị công tử nhìn có vẻ yếu ớt được khiêng vào. Mạc Tử Liên vừa lúc bước ra nhìn thấy cũng không khỏi kinh ngạc. bởi vì trang phục trên người họ hoàn toàn không phải của Đông Lăng quốc, hơn nữa nhìn qua có thể thấy được vị công tử này chính là một người có địa vị không tầm thường.Một người như thế xuất hiện ở ngay vùng dịch bệnh, lại bị đưa vào trong thành, chuyện này mà xử lí không tốt thế nào cũng sẽ tạo ra sóng gió, không chừng còn tạo thành giao tranh cho hai nước khiến dân chúng lâm vào cảnh lầm than.Càng nghĩ Mạc Tử Liên càng cảm thấy chuyện này không bình thường, không chừng là do người lập mưu từ trước, nàng nhất định phải ngăn chuyện này lại, không thể để dân chúng vô tội lại lâm vào bể khổ chiến tranh nữa.Nghĩ là làm, nàng lập tức cho người sắp xếp một chỗ cách li đặc biệt sau đó đưa vị công tử quý tộc kia tới đó đặc biệt chữa trị.Dù xưa nay nàng luôn hành xử theo nguyên tắc công bằng tuy nhiên đây lại là một trường hợp đặc biệt, nhân vật đang nằm trên giường kia không chừng sẽ trở thành mấu chốt trong một cuộc phân tranh giữa hai nước, hôm nay hắn bị đưa đến đây, kẻ chủ mưu dĩ nhiên cũng sẽ biết rõ ràng.Thuận thành này xem chừng đã sắp sửa không còn yên bình nữa, nếu không muốn chuyện này đi đến hậu quả xấu nhất, nàng bắt buộc phải nhanh tay xử lí trước để chiếm tiên cơ, chuyện này để càng lâu vị tất sẽ càng trở nên phiền hà rắc rối, người khổ cuối cùng cũng chỉ là dân chúng vô tội mà thôi.Thực ra chuyện này cũng giải đáp phần nào suy đoán của Mạc Tử Liên, mấy ngày qua nàng vẫn một mực nghiên cứu về nguyên nhân của trận bệnh dịch này, tuy nhiên càng nghiên cứu lại càng cảm thấy kì lạ, vì tất cả những biểu hiện của dịch bệnh lần này hoàn toàn không hề giống với bất kì trận dịch nào nàng gặp qua suốt mấy trăm năm qua.Nói chính xác thì tốc độ phát bệnh và tốc độ lây lan của nó hoàn toàn không ăn khớp với nhau. Tất cả quy lại không thể không khiến nàng hướng tới một suy đoán động trời rằng chuyện này là do có kẻ bày mưu sắp đặt, tuy nhiên nếu suy đoán này là đúng vậy mục đích chúng hướng tới rốt cục là gì.Cho tới lúc nhìn thấy vị công tử quý tộc này nàng cuối cùng cũng hiểu được mục đích của đám người đó. Xem chừng kẻ bày mưu cũng sắp xuất hiện rồi, còn sự yên bình tại Thuận thành hiện nay có lẽ cũng chỉ là bình yên trước phong ba mà thôi. Gió bão sắp nổi lên rồi….
Tình hình căng thẳng như vậy diễn ra trong suốt bảy ngày, tình trạng trong
thành mới có thể tạm coi là được khống chế. Những người dân lúc đầu
tuyệt vọng vì bị cách li nhìn thấy tình hình lạc quan hơn cũng vô cũng
vui vẻ, chung tay góp sức với các đại phu, giúp đỡ những công việc lặt
vặt, tâm trạng ngày càng sáng sủa, mặt mày cũng ngày một sáng láng.
Chỉ có mỗi mình nhóm đại phu là mặt mũi ngày càng tối vì kiệt sức, tuy
nhiên nụ cười của những người dân ngoài kia lại là động lực cho họ tiếp
tục gắng gượng, tiếp tục cố gắng tìm ra nguyên nhân cùng cách chữa dịch
bệnh này một cách nhanh nhất.
Sau bảy ngày im hơi lặng tiếng,
buổi sáng ngày thứ tám, cổng thành sau bao ngày yên lặng bỗng nhiên mở
ra, sau đó một nhóm người kì lạ bỗng nhiên xuất hiện. Nói kì lạ là bởi
vì bọn họ hoàn toàn không phải là dân chạy nạn bị cách li mà là một nhóm người quý tộc có thị vệ võ trang đầy đủ, không hiểu vì nguyên nhân gì
mà xuất hiện ở đây, chuyện này cũng gây ra không ít nào động cho người
dân.
Nhóm người này sau khi vào thành cũng không tìm chỗ trọ
lại mà lập tức bao vây y quán, sau đó một vị công tử nhìn có vẻ yếu ớt
được khiêng vào. Mạc Tử Liên vừa lúc bước ra nhìn thấy cũng không khỏi
kinh ngạc. bởi vì trang phục trên người họ hoàn toàn không phải của Đông Lăng quốc, hơn nữa nhìn qua có thể thấy được vị công tử này chính là
một người có địa vị không tầm thường.
Một người như thế xuất
hiện ở ngay vùng dịch bệnh, lại bị đưa vào trong thành, chuyện này mà xử lí không tốt thế nào cũng sẽ tạo ra sóng gió, không chừng còn tạo thành giao tranh cho hai nước khiến dân chúng lâm vào cảnh lầm than.
Càng nghĩ Mạc Tử Liên càng cảm thấy chuyện này không bình thường, không chừng là do người lập mưu từ trước, nàng nhất định phải ngăn chuyện này lại, không thể để dân chúng vô tội lại lâm vào bể khổ chiến tranh nữa.
Nghĩ là làm, nàng lập tức cho người sắp xếp một chỗ cách li đặc biệt
sau đó đưa vị công tử quý tộc kia tới đó đặc biệt chữa trị.Dù xưa nay
nàng luôn hành xử theo nguyên tắc công bằng tuy nhiên đây lại là một
trường hợp đặc biệt, nhân vật đang nằm trên giường kia không chừng sẽ
trở thành mấu chốt trong một cuộc phân tranh giữa hai nước, hôm nay hắn
bị đưa đến đây, kẻ chủ mưu dĩ nhiên cũng sẽ biết rõ ràng.
Thuận thành này xem chừng đã sắp sửa không còn yên bình nữa, nếu không
muốn chuyện này đi đến hậu quả xấu nhất, nàng bắt buộc phải nhanh tay xử lí trước để chiếm tiên cơ, chuyện này để càng lâu vị tất sẽ càng trở
nên phiền hà rắc rối, người khổ cuối cùng cũng chỉ là dân chúng vô tội
mà thôi.
Thực ra chuyện này cũng giải đáp phần nào suy đoán
của Mạc Tử Liên, mấy ngày qua nàng vẫn một mực nghiên cứu về nguyên nhân của trận bệnh dịch này, tuy nhiên càng nghiên cứu lại càng cảm thấy kì
lạ, vì tất cả những biểu hiện của dịch bệnh lần này hoàn toàn không hề
giống với bất kì trận dịch nào nàng gặp qua suốt mấy trăm năm qua.
Nói chính xác thì tốc độ phát bệnh và tốc độ lây lan của nó hoàn toàn
không ăn khớp với nhau. Tất cả quy lại không thể không khiến nàng hướng
tới một suy đoán động trời rằng chuyện này là do có kẻ bày mưu sắp đặt,
tuy nhiên nếu suy đoán này là đúng vậy mục đích chúng hướng tới rốt cục
là gì.
Cho tới lúc nhìn thấy vị công tử quý tộc này nàng cuối cùng cũng hiểu được mục đích của đám người đó. Xem chừng kẻ bày mưu
cũng sắp xuất hiện rồi, còn sự yên bình tại Thuận thành hiện nay có lẽ
cũng chỉ là bình yên trước phong ba mà thôi. Gió bão sắp nổi lên rồi….
Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Tình hình căng thẳng như vậy diễn ra trong suốt bảy ngày, tình trạng trong thành mới có thể tạm coi là được khống chế. Những người dân lúc đầu tuyệt vọng vì bị cách li nhìn thấy tình hình lạc quan hơn cũng vô cũng vui vẻ, chung tay góp sức với các đại phu, giúp đỡ những công việc lặt vặt, tâm trạng ngày càng sáng sủa, mặt mày cũng ngày một sáng láng.Chỉ có mỗi mình nhóm đại phu là mặt mũi ngày càng tối vì kiệt sức, tuy nhiên nụ cười của những người dân ngoài kia lại là động lực cho họ tiếp tục gắng gượng, tiếp tục cố gắng tìm ra nguyên nhân cùng cách chữa dịch bệnh này một cách nhanh nhất.Sau bảy ngày im hơi lặng tiếng, buổi sáng ngày thứ tám, cổng thành sau bao ngày yên lặng bỗng nhiên mở ra, sau đó một nhóm người kì lạ bỗng nhiên xuất hiện. Nói kì lạ là bởi vì bọn họ hoàn toàn không phải là dân chạy nạn bị cách li mà là một nhóm người quý tộc có thị vệ võ trang đầy đủ, không hiểu vì nguyên nhân gì mà xuất hiện ở đây, chuyện này cũng gây ra không ít nào động cho người dân.Nhóm người này sau khi vào thành cũng không tìm chỗ trọ lại mà lập tức bao vây y quán, sau đó một vị công tử nhìn có vẻ yếu ớt được khiêng vào. Mạc Tử Liên vừa lúc bước ra nhìn thấy cũng không khỏi kinh ngạc. bởi vì trang phục trên người họ hoàn toàn không phải của Đông Lăng quốc, hơn nữa nhìn qua có thể thấy được vị công tử này chính là một người có địa vị không tầm thường.Một người như thế xuất hiện ở ngay vùng dịch bệnh, lại bị đưa vào trong thành, chuyện này mà xử lí không tốt thế nào cũng sẽ tạo ra sóng gió, không chừng còn tạo thành giao tranh cho hai nước khiến dân chúng lâm vào cảnh lầm than.Càng nghĩ Mạc Tử Liên càng cảm thấy chuyện này không bình thường, không chừng là do người lập mưu từ trước, nàng nhất định phải ngăn chuyện này lại, không thể để dân chúng vô tội lại lâm vào bể khổ chiến tranh nữa.Nghĩ là làm, nàng lập tức cho người sắp xếp một chỗ cách li đặc biệt sau đó đưa vị công tử quý tộc kia tới đó đặc biệt chữa trị.Dù xưa nay nàng luôn hành xử theo nguyên tắc công bằng tuy nhiên đây lại là một trường hợp đặc biệt, nhân vật đang nằm trên giường kia không chừng sẽ trở thành mấu chốt trong một cuộc phân tranh giữa hai nước, hôm nay hắn bị đưa đến đây, kẻ chủ mưu dĩ nhiên cũng sẽ biết rõ ràng.Thuận thành này xem chừng đã sắp sửa không còn yên bình nữa, nếu không muốn chuyện này đi đến hậu quả xấu nhất, nàng bắt buộc phải nhanh tay xử lí trước để chiếm tiên cơ, chuyện này để càng lâu vị tất sẽ càng trở nên phiền hà rắc rối, người khổ cuối cùng cũng chỉ là dân chúng vô tội mà thôi.Thực ra chuyện này cũng giải đáp phần nào suy đoán của Mạc Tử Liên, mấy ngày qua nàng vẫn một mực nghiên cứu về nguyên nhân của trận bệnh dịch này, tuy nhiên càng nghiên cứu lại càng cảm thấy kì lạ, vì tất cả những biểu hiện của dịch bệnh lần này hoàn toàn không hề giống với bất kì trận dịch nào nàng gặp qua suốt mấy trăm năm qua.Nói chính xác thì tốc độ phát bệnh và tốc độ lây lan của nó hoàn toàn không ăn khớp với nhau. Tất cả quy lại không thể không khiến nàng hướng tới một suy đoán động trời rằng chuyện này là do có kẻ bày mưu sắp đặt, tuy nhiên nếu suy đoán này là đúng vậy mục đích chúng hướng tới rốt cục là gì.Cho tới lúc nhìn thấy vị công tử quý tộc này nàng cuối cùng cũng hiểu được mục đích của đám người đó. Xem chừng kẻ bày mưu cũng sắp xuất hiện rồi, còn sự yên bình tại Thuận thành hiện nay có lẽ cũng chỉ là bình yên trước phong ba mà thôi. Gió bão sắp nổi lên rồi….