Ngồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào…

Chương 40

Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Bệnh dịch trên người vị Vương công tử này đã qua giai đoạn cuối, tình hình hết sức nghiêm trọng, cho nên việc chữa trị ít nhất phải mất ba ngày mới có thể tiến triển, nhưng xem xét tình hình bây giờ, xem chừng không tới ba ngày, Thuận thành ắt có chuyện xảy ra.Vì vậy Mạc Tử Liên chỉ đành bất đắc dĩ bỏ lại hết công việc trị bệnh cho người trong thành sang một bên, dốc toàn lực chữa trị cho vị Vương công tử này, cũng không có dư thời gian mà giải thích nguyên nhân cho những người còn lại gây ra không ít bất mãn trong toàn dân cùng mấy lão đại phu.Mấy lão đại phu thấy nàng bỗng dưng bỏ lại hết công việc chạy sang chăm sóc cho vị công tử quý tộc này cũng hết sức bất mãn, một vài người còn cho rằng nàng làm vậy vì có mục đích đối với hắn, tuy nhiên lượng bệnh nhân ào ạt kéo đến đã khiến cho bọn họ loay hoay tới nỗi không còn hơi sức tiếp tục quan tâm nàng.Nàng cũng có thể an tĩnh mà chuyên tâm chữa trị cho hắn. Tuy nhiên ý người không bằng ý trời, đang lúc chữa trị đến đoạn cuối bỗng nhiên xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ. Trong số những dược liệu cần thiết để trị liệu, thiếu mất một loại dược liệu, tuy không phải là loại hiếm quý gì nhưng ở trong hoàn cảnh như thế này thì không hiếm cũng trở thành hiếm.Không còn cách nào, Mạc Viễn Phong đành đưa theo muội muội phi thân vào trong núi hái, chuyện này làm cho quá trình trị liệu bị trễ mất một ngày.Không ngoài dự liệu của Mạc Tử Liên, sáng ngày thứ ba, cửa thành lại bị mở ra, sau đó một đội nhân mã hùng hùng hổ hổ xông vào, xông thẳng tới bao vây chỗ nàng đang trị liệu cho Vương công tử, đúng lúc nàng đang thi châm vào giai đoạn quan trọng không thể làm phiền. Cho nên nhị ca cùng thân binh của vị Vương công tử kia phải đứng ra ngăn chặn bọn họ lại không cho phép làm phiền nàng.Tình hình chiến đấu hết sức căng thẳng, đội binh mã phái tới đều là tinh anh, được huấn luyện nghiêm ngặt, chiêu thức lẫn đội hình đều hết sức thống nhất chặt chẽ.Mạc Viễn Phong tuy là cao thủ võ lâm tuy nhiên đối mặt với quân đội có đội hình chặt chẽ như vậy cũng không khỏi yếu thế, còn đám thân binh của vị vương công tử kia công phu mặc dù cũng không tệ, tuy nhiên đội hình lại quá rời rạc hành động không ăn ý nên cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực, tình thế hoàn toàn nghiêng về phía đội binh mã vừa tới kia.Mạc Viễn Phong vừa chiến đấu vừa sốt ruột nhìn về phía cửa phòng, vai trò của vị công tử kia muội muội cũng có nói với hắn, tuy không quá hiểu chuyện của triều đình tuy nhiên về cơ bản chuyện này cũng giống như giao tranh của các bang phái trong giang hồ mà thôi, vị Vương công tử kia chính là một ngọn pháo báo hiệu cho sự bắt đầu của cuộc giao tranh giữa hai nước cần phải được dập tắt trước khi nó phát hiệu.Quan trọng là chuyện này có liên quan trực tiếp đến cuộc sống an cư của người dân, của phụ thân cho nên nếu bọn họ không xử lí thỏa đáng, hậu quả sẽ thực khó lường.Mắt thấy đa số mọi người đều bị đám binh mã kia chế phục, ngay cả hắn cũng đang vướng phải một đám người không cách nào thoát thân, một vài tên trong số đó đã bắt đầu hướng về phía cánh cửa phòng đang đóng...

Bệnh dịch trên người
vị Vương công tử này đã qua giai đoạn cuối, tình hình hết sức nghiêm
trọng, cho nên việc chữa trị ít nhất phải mất ba ngày mới có thể tiến
triển, nhưng xem xét tình hình bây giờ, xem chừng không tới ba ngày,
Thuận thành ắt có chuyện xảy ra.

Vì vậy Mạc Tử Liên chỉ đành
bất đắc dĩ bỏ lại hết công việc trị bệnh cho người trong thành sang một
bên, dốc toàn lực chữa trị cho vị Vương công tử này, cũng không có dư
thời gian mà giải thích nguyên nhân cho những người còn lại gây ra không ít bất mãn trong toàn dân cùng mấy lão đại phu.

Mấy lão đại
phu thấy nàng bỗng dưng bỏ lại hết công việc chạy sang chăm sóc cho vị
công tử quý tộc này cũng hết sức bất mãn, một vài người còn cho rằng
nàng làm vậy vì có mục đích đối với hắn, tuy nhiên lượng bệnh nhân ào ạt kéo đến đã khiến cho bọn họ loay hoay tới nỗi không còn hơi sức tiếp
tục quan tâm nàng.

Nàng cũng có thể an tĩnh mà chuyên tâm
chữa trị cho hắn. Tuy nhiên ý người không bằng ý trời, đang lúc chữa trị đến đoạn cuối bỗng nhiên xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ. Trong
số những dược liệu cần thiết để trị liệu, thiếu mất một loại dược liệu,
tuy không phải là loại hiếm quý gì nhưng ở trong hoàn cảnh như thế này
thì không hiếm cũng trở thành hiếm.

Không còn cách nào, Mạc
Viễn Phong đành đưa theo muội muội phi thân vào trong núi hái, chuyện
này làm cho quá trình trị liệu bị trễ mất một ngày.

Không
ngoài dự liệu của Mạc Tử Liên, sáng ngày thứ ba, cửa thành lại bị mở ra, sau đó một đội nhân mã hùng hùng hổ hổ xông vào, xông thẳng tới bao vây chỗ nàng đang trị liệu cho Vương công tử, đúng lúc nàng đang thi châm
vào giai đoạn quan trọng không thể làm phiền. Cho nên nhị ca cùng thân
binh của vị Vương công tử kia phải đứng ra ngăn chặn bọn họ lại không
cho phép làm phiền nàng.

Tình hình chiến đấu hết sức căng
thẳng, đội binh mã phái tới đều là tinh anh, được huấn luyện nghiêm
ngặt, chiêu thức lẫn đội hình đều hết sức thống nhất chặt chẽ.

Mạc Viễn Phong tuy là cao thủ võ lâm tuy nhiên đối mặt với quân đội có đội hình chặt chẽ như vậy cũng không khỏi yếu thế, còn đám thân binh
của vị vương công tử kia công phu mặc dù cũng không tệ, tuy nhiên đội
hình lại quá rời rạc hành động không ăn ý nên cũng không phát huy được
bao nhiêu uy lực, tình thế hoàn toàn nghiêng về phía đội binh mã vừa tới kia.

Mạc Viễn Phong vừa chiến đấu vừa sốt ruột nhìn về phía
cửa phòng, vai trò của vị công tử kia muội muội cũng có nói với hắn, tuy không quá hiểu chuyện của triều đình tuy nhiên về cơ bản chuyện này
cũng giống như giao tranh của các bang phái trong giang hồ mà thôi, vị
Vương công tử kia chính là một ngọn pháo báo hiệu cho sự bắt đầu của
cuộc giao tranh giữa hai nước cần phải được dập tắt trước khi nó phát
hiệu.

Quan trọng là chuyện này có liên quan trực tiếp đến
cuộc sống an cư của người dân, của phụ thân cho nên nếu bọn họ không xử
lí thỏa đáng, hậu quả sẽ thực khó lường.

Mắt thấy đa số mọi
người đều bị đám binh mã kia chế phục, ngay cả hắn cũng đang vướng phải
một đám người không cách nào thoát thân, một vài tên trong số đó đã bắt
đầu hướng về phía cánh cửa phòng đang đóng...

Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Bệnh dịch trên người vị Vương công tử này đã qua giai đoạn cuối, tình hình hết sức nghiêm trọng, cho nên việc chữa trị ít nhất phải mất ba ngày mới có thể tiến triển, nhưng xem xét tình hình bây giờ, xem chừng không tới ba ngày, Thuận thành ắt có chuyện xảy ra.Vì vậy Mạc Tử Liên chỉ đành bất đắc dĩ bỏ lại hết công việc trị bệnh cho người trong thành sang một bên, dốc toàn lực chữa trị cho vị Vương công tử này, cũng không có dư thời gian mà giải thích nguyên nhân cho những người còn lại gây ra không ít bất mãn trong toàn dân cùng mấy lão đại phu.Mấy lão đại phu thấy nàng bỗng dưng bỏ lại hết công việc chạy sang chăm sóc cho vị công tử quý tộc này cũng hết sức bất mãn, một vài người còn cho rằng nàng làm vậy vì có mục đích đối với hắn, tuy nhiên lượng bệnh nhân ào ạt kéo đến đã khiến cho bọn họ loay hoay tới nỗi không còn hơi sức tiếp tục quan tâm nàng.Nàng cũng có thể an tĩnh mà chuyên tâm chữa trị cho hắn. Tuy nhiên ý người không bằng ý trời, đang lúc chữa trị đến đoạn cuối bỗng nhiên xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ. Trong số những dược liệu cần thiết để trị liệu, thiếu mất một loại dược liệu, tuy không phải là loại hiếm quý gì nhưng ở trong hoàn cảnh như thế này thì không hiếm cũng trở thành hiếm.Không còn cách nào, Mạc Viễn Phong đành đưa theo muội muội phi thân vào trong núi hái, chuyện này làm cho quá trình trị liệu bị trễ mất một ngày.Không ngoài dự liệu của Mạc Tử Liên, sáng ngày thứ ba, cửa thành lại bị mở ra, sau đó một đội nhân mã hùng hùng hổ hổ xông vào, xông thẳng tới bao vây chỗ nàng đang trị liệu cho Vương công tử, đúng lúc nàng đang thi châm vào giai đoạn quan trọng không thể làm phiền. Cho nên nhị ca cùng thân binh của vị Vương công tử kia phải đứng ra ngăn chặn bọn họ lại không cho phép làm phiền nàng.Tình hình chiến đấu hết sức căng thẳng, đội binh mã phái tới đều là tinh anh, được huấn luyện nghiêm ngặt, chiêu thức lẫn đội hình đều hết sức thống nhất chặt chẽ.Mạc Viễn Phong tuy là cao thủ võ lâm tuy nhiên đối mặt với quân đội có đội hình chặt chẽ như vậy cũng không khỏi yếu thế, còn đám thân binh của vị vương công tử kia công phu mặc dù cũng không tệ, tuy nhiên đội hình lại quá rời rạc hành động không ăn ý nên cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực, tình thế hoàn toàn nghiêng về phía đội binh mã vừa tới kia.Mạc Viễn Phong vừa chiến đấu vừa sốt ruột nhìn về phía cửa phòng, vai trò của vị công tử kia muội muội cũng có nói với hắn, tuy không quá hiểu chuyện của triều đình tuy nhiên về cơ bản chuyện này cũng giống như giao tranh của các bang phái trong giang hồ mà thôi, vị Vương công tử kia chính là một ngọn pháo báo hiệu cho sự bắt đầu của cuộc giao tranh giữa hai nước cần phải được dập tắt trước khi nó phát hiệu.Quan trọng là chuyện này có liên quan trực tiếp đến cuộc sống an cư của người dân, của phụ thân cho nên nếu bọn họ không xử lí thỏa đáng, hậu quả sẽ thực khó lường.Mắt thấy đa số mọi người đều bị đám binh mã kia chế phục, ngay cả hắn cũng đang vướng phải một đám người không cách nào thoát thân, một vài tên trong số đó đã bắt đầu hướng về phía cánh cửa phòng đang đóng...

Chương 40