Trời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,…
Chương 25
Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Ta biết Bạch Quỷ nhưng không có nghĩa là ta phải nói cho ngươi biết.Nàng nhớ là nàng đâu có gì thần bí đâu, chẳng qua là suốt ngày ngồi phơi ở trong cốc thôi mà. Với lại nghe hắn nói chuyện 30 năm trước đây nàng thấy hình như thiếu cái gì đó.À, nhớ rồi, Bạch Tuyết Linh đâu chỉ hạ độc, lột đồ, cột bọn chúng lại rồi treo lơ lửng giữa thiên giới và ma giới. Nàng còn ngày ngày hạ thuốc khiến hắn ngứa mà không thể gãi, rồi khiến hắn nổi nốt đỏ khắp người vừa ngứa vừa rát. Sau đó lại hạ thuốc khiến tên ma đế đó ch** n**c mũi suốt, nếu không thì khiến hắn không ngừng khóc hoặc cười, hay là khiến hắn nói sảng, lâu lâu thì cho hắn trở về tuổi thơ với thần trí của một đứa trẻ...Nói chung trong suốt hai tháng đó nàng phải công nhận ma đế là một đối tượng cực kì thích hợp để thử thuốc của nàng. Chính vì thế mà bây giờ ở ma giới hai chữ " Bạch Quỷ" được xem là cấm kị. Vì mỗi lần nhắc đến cái tên này ma đế và những người ở ma giới không rét mà run, là bóng ma trong lòng họ. Đáng thương thay ma đế có khi còn chui vào nơi nào đó tìm chỗ trốn, nên có thể nói ' Bạch Quỷ ' đúng là một con quỷ.Thấy nàng đang thả hồn theo nơi khác, Hàn Thiên Phong chỉ biết thở dài, tới khi nào hắn mới ôm được mỹ nhân đây.- Vương gia, vương phi trong cung có người tới.Lâm quản gia đến bẩm báo, vẻ mặt có chút vặn vẹo khó nói.Nghe Lâm quản gia nói nàng cũng thu hồi suy nghĩ, nhìn vẻ mặt hắn thì chắc là tên ngựa đực kia muốn trả thù.- Là ai tới?- Là Lý công công cùng với các vị tiểu thư.Hàn Thiên Phong hỏi, hắn cũng đoán được phần nào, xem ra lão hồ ly trong cung không chịu nổi rồi.- Coi bộ phụ hoàng ngựa đực của ngươi bắt ngươi nạp thiếp.Nàng trào phúng nói, nhưng không biết từ đâu bỗng cảm thấy tức giận.- Linh nhi, tin ta, ta chỉ có một mình nàng thôi, cho dù có là lệnh của lão hồ ly kia ta cũng không quan tâm.- Vậy thì giải quyết cho tốt, nếu không ngay cả ngươi cùng đừng yên thân.- Ta biết, ta lập tức đi giải quýêt, Linh nhi không cần tức giận.Tuy thật sự nàng có tức giận chút nhưng có để lộ ra ngoài sao, mặt nào của hắn thấy nàng tức giận vậy. Mà hình như quan hệ của hắn với con ngựa kia không tốt thì phải, ngay cả nàng chửi phụ thân hắn mà hắn cũng chẳng nói gì. Có thể thấy hắn cũng chẳng muốn có tên đó làm phụ thân.
Ta biết Bạch Quỷ nhưng không có nghĩa là ta phải nói cho ngươi biết.
Nàng nhớ là nàng đâu có gì thần bí đâu, chẳng qua là suốt ngày ngồi phơi ở trong cốc thôi mà. Với lại nghe hắn nói chuyện 30 năm trước đây nàng thấy hình như thiếu cái gì đó.
À, nhớ rồi, Bạch Tuyết Linh đâu chỉ hạ độc, lột đồ, cột bọn chúng lại rồi treo lơ lửng giữa thiên giới và ma giới. Nàng còn ngày ngày hạ thuốc khiến hắn ngứa mà không thể gãi, rồi khiến hắn nổi nốt đỏ khắp người vừa ngứa vừa rát. Sau đó lại hạ thuốc khiến tên ma đế đó ch** n**c mũi suốt, nếu không thì khiến hắn không ngừng khóc hoặc cười, hay là khiến hắn nói sảng, lâu lâu thì cho hắn trở về tuổi thơ với thần trí của một đứa trẻ...
Nói chung trong suốt hai tháng đó nàng phải công nhận ma đế là một đối tượng cực kì thích hợp để thử thuốc của nàng. Chính vì thế mà bây giờ ở ma giới hai chữ " Bạch Quỷ" được xem là cấm kị. Vì mỗi lần nhắc đến cái tên này ma đế và những người ở ma giới không rét mà run, là bóng ma trong lòng họ. Đáng thương thay ma đế có khi còn chui vào nơi nào đó tìm chỗ trốn, nên có thể nói ' Bạch Quỷ ' đúng là một con quỷ.
Thấy nàng đang thả hồn theo nơi khác, Hàn Thiên Phong chỉ biết thở dài, tới khi nào hắn mới ôm được mỹ nhân đây.
- Vương gia, vương phi trong cung có người tới.
Lâm quản gia đến bẩm báo, vẻ mặt có chút vặn vẹo khó nói.
Nghe Lâm quản gia nói nàng cũng thu hồi suy nghĩ, nhìn vẻ mặt hắn thì chắc là tên ngựa đực kia muốn trả thù.
- Là ai tới?
- Là Lý công công cùng với các vị tiểu thư.
Hàn Thiên Phong hỏi, hắn cũng đoán được phần nào, xem ra lão hồ ly trong cung không chịu nổi rồi.
- Coi bộ phụ hoàng ngựa đực của ngươi bắt ngươi nạp thiếp.
Nàng trào phúng nói, nhưng không biết từ đâu bỗng cảm thấy tức giận.
- Linh nhi, tin ta, ta chỉ có một mình nàng thôi, cho dù có là lệnh của lão hồ ly kia ta cũng không quan tâm.
- Vậy thì giải quyết cho tốt, nếu không ngay cả ngươi cùng đừng yên thân.
- Ta biết, ta lập tức đi giải quýêt, Linh nhi không cần tức giận.
Tuy thật sự nàng có tức giận chút nhưng có để lộ ra ngoài sao, mặt nào của hắn thấy nàng tức giận vậy. Mà hình như quan hệ của hắn với con ngựa kia không tốt thì phải, ngay cả nàng chửi phụ thân hắn mà hắn cũng chẳng nói gì. Có thể thấy hắn cũng chẳng muốn có tên đó làm phụ thân.
Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Ta biết Bạch Quỷ nhưng không có nghĩa là ta phải nói cho ngươi biết.Nàng nhớ là nàng đâu có gì thần bí đâu, chẳng qua là suốt ngày ngồi phơi ở trong cốc thôi mà. Với lại nghe hắn nói chuyện 30 năm trước đây nàng thấy hình như thiếu cái gì đó.À, nhớ rồi, Bạch Tuyết Linh đâu chỉ hạ độc, lột đồ, cột bọn chúng lại rồi treo lơ lửng giữa thiên giới và ma giới. Nàng còn ngày ngày hạ thuốc khiến hắn ngứa mà không thể gãi, rồi khiến hắn nổi nốt đỏ khắp người vừa ngứa vừa rát. Sau đó lại hạ thuốc khiến tên ma đế đó ch** n**c mũi suốt, nếu không thì khiến hắn không ngừng khóc hoặc cười, hay là khiến hắn nói sảng, lâu lâu thì cho hắn trở về tuổi thơ với thần trí của một đứa trẻ...Nói chung trong suốt hai tháng đó nàng phải công nhận ma đế là một đối tượng cực kì thích hợp để thử thuốc của nàng. Chính vì thế mà bây giờ ở ma giới hai chữ " Bạch Quỷ" được xem là cấm kị. Vì mỗi lần nhắc đến cái tên này ma đế và những người ở ma giới không rét mà run, là bóng ma trong lòng họ. Đáng thương thay ma đế có khi còn chui vào nơi nào đó tìm chỗ trốn, nên có thể nói ' Bạch Quỷ ' đúng là một con quỷ.Thấy nàng đang thả hồn theo nơi khác, Hàn Thiên Phong chỉ biết thở dài, tới khi nào hắn mới ôm được mỹ nhân đây.- Vương gia, vương phi trong cung có người tới.Lâm quản gia đến bẩm báo, vẻ mặt có chút vặn vẹo khó nói.Nghe Lâm quản gia nói nàng cũng thu hồi suy nghĩ, nhìn vẻ mặt hắn thì chắc là tên ngựa đực kia muốn trả thù.- Là ai tới?- Là Lý công công cùng với các vị tiểu thư.Hàn Thiên Phong hỏi, hắn cũng đoán được phần nào, xem ra lão hồ ly trong cung không chịu nổi rồi.- Coi bộ phụ hoàng ngựa đực của ngươi bắt ngươi nạp thiếp.Nàng trào phúng nói, nhưng không biết từ đâu bỗng cảm thấy tức giận.- Linh nhi, tin ta, ta chỉ có một mình nàng thôi, cho dù có là lệnh của lão hồ ly kia ta cũng không quan tâm.- Vậy thì giải quyết cho tốt, nếu không ngay cả ngươi cùng đừng yên thân.- Ta biết, ta lập tức đi giải quýêt, Linh nhi không cần tức giận.Tuy thật sự nàng có tức giận chút nhưng có để lộ ra ngoài sao, mặt nào của hắn thấy nàng tức giận vậy. Mà hình như quan hệ của hắn với con ngựa kia không tốt thì phải, ngay cả nàng chửi phụ thân hắn mà hắn cũng chẳng nói gì. Có thể thấy hắn cũng chẳng muốn có tên đó làm phụ thân.