Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 75: Phiền phức của Phú Khả Địch Quốc 8

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Nguyệt Trì Lạc nói chuyện trực tiếp rõ ràng, hơn nữa không hề che giấu sự châm chọc và mỉa mai của mình, Nguyệt Vũ Chi thu lại ánh mắt cũng không để ý.Hắn rũ xuống hàng mi, che đậy tất cả tâm tình trong mắt, Nguyệt Trì Lạc nhìn hắn, nắm nửa khối Hợp Thị Bích trên tay lật tới lật lui ngắm ngía, không kiên nhẫn chau mày: "Chẳng lẽ đại ca không có chuyện gì nói với tiểu muội sao? Nếu vậy thì, tiểu muội đi trước đây. . . . . ."Hiện tại đây là ý gì? Không nói chuyện sao?Như thế cũng tốt, nếu nửa khối Hợp Thị Bích này không phải tín vật của tiền trang Nguyệt gia, ít nhất cũng xóa bỏ được phiền não lúc đầu, nàng không cần phải lo lắng sẽ rước lấy phiền toái gì cho mình!Nguyệt Trì Lạc cất bước ra vẻ muốn đi, lại bị Nguyệt Vũ Chi lên tiếng ngăn cản."Tiểu muội dù sao cũng đã đến đây, vậy vào uống chung trà đi, mấy ngày trước ta từ biên quốc mua về ít cực phẩm Tuyết Phong, gặp dịp mời tiểu muội nếm thử một chút."Nguyệt Vũ Chi nhếch môi cười nhạt, xoay người vào trong phòng, mái tóc đen rối xõa trên vai dẫn ra một đường cong hoàn mỹ giữa không trung, có vài sợi nghịch ngợm m*n tr*n lên mặt Nguyệt Trì Lạc, sau đó rơi xuống.Nguyệt Trì Lạc cau mày lại, rồi không để ý suy nghĩ một chút lập tức đi theo vào.Nàng đến không phải muốn uống cực phẩm Tuyết Phong thứ đồ bỏ đó, chẳng qua nghĩ phải đi vào chủ đề rồi!Nguyệt Trì Lạc qua loa quét mắt nhìn cách bài trí trong phòng, trái phải trước mặt có thể nói là không xa xỉ.Nơi này mỗi một kiểu dáng đồ vật, thoạt nhìn tao nhã bình thường, đồ vật bày biện so với nhà bình thường cũng không có gì khác nhau.Nhưng nghiêm túc nhìn, sẽ phát hiện những món đồ vật trạm chỗ điêu khắc này đều là xuất sứ từ tay danh sư, dụng cụ đều là đồ quý hiếm vô giá tạo thành.Ngay cả tấm bình phong khắc hoa ở phía sau kia cũng giá trị không nhỏ, đúng là người có tiền à người có tiền!Nguyệt Trì Lạc không cam lòng thu hồi ánh mắt, nếu không phải trước kia lúc không có chuyện gì làm, bảo Thập Thất ra thị trấn mua vài quyển sách để giết thời gian, nàng cũng sẽ không dễ dàng liền phân biệt ra một số đồ vật giá trị như thế.Không thể không nói, Nguyệt Vũ Chi chọn những thứ này ánh mắt không tệ à!

Nguyệt Trì Lạc nói chuyện trực tiếp rõ ràng, hơn nữa không hề che giấu sự châm chọc và mỉa mai của mình, Nguyệt Vũ Chi thu lại ánh mắt cũng không để ý.

Hắn rũ xuống hàng mi, che đậy tất cả tâm tình trong mắt, Nguyệt Trì Lạc nhìn hắn, nắm nửa khối Hợp Thị Bích trên tay lật tới lật lui ngắm ngía, không kiên nhẫn chau mày: "Chẳng lẽ đại ca không có chuyện gì nói với tiểu muội sao? Nếu vậy thì, tiểu muội đi trước đây. . . . . ."

Hiện tại đây là ý gì? Không nói chuyện sao?

Như thế cũng tốt, nếu nửa khối Hợp Thị Bích này không phải tín vật của tiền trang Nguyệt gia, ít nhất cũng xóa bỏ được phiền não lúc đầu, nàng không cần phải lo lắng sẽ rước lấy phiền toái gì cho mình!

Nguyệt Trì Lạc cất bước ra vẻ muốn đi, lại bị Nguyệt Vũ Chi lên tiếng ngăn cản.

"Tiểu muội dù sao cũng đã đến đây, vậy vào uống chung trà đi, mấy ngày trước ta từ biên quốc mua về ít cực phẩm Tuyết Phong, gặp dịp mời tiểu muội nếm thử một chút."

Nguyệt Vũ Chi nhếch môi cười nhạt, xoay người vào trong phòng, mái tóc đen rối xõa trên vai dẫn ra một đường cong hoàn mỹ giữa không trung, có vài sợi nghịch ngợm m*n tr*n lên mặt Nguyệt Trì Lạc, sau đó rơi xuống.

Nguyệt Trì Lạc cau mày lại, rồi không để ý suy nghĩ một chút lập tức đi theo vào.

Nàng đến không phải muốn uống cực phẩm Tuyết Phong thứ đồ bỏ đó, chẳng qua nghĩ phải đi vào chủ đề rồi!

Nguyệt Trì Lạc qua loa quét mắt nhìn cách bài trí trong phòng, trái phải trước mặt có thể nói là không xa xỉ.

Nơi này mỗi một kiểu dáng đồ vật, thoạt nhìn tao nhã bình thường, đồ vật bày biện so với nhà bình thường cũng không có gì khác nhau.

Nhưng nghiêm túc nhìn, sẽ phát hiện những món đồ vật trạm chỗ điêu khắc này đều là xuất sứ từ tay danh sư, dụng cụ đều là đồ quý hiếm vô giá tạo thành.

Ngay cả tấm bình phong khắc hoa ở phía sau kia cũng giá trị không nhỏ, đúng là người có tiền à người có tiền!

Nguyệt Trì Lạc không cam lòng thu hồi ánh mắt, nếu không phải trước kia lúc không có chuyện gì làm, bảo Thập Thất ra thị trấn mua vài quyển sách để giết thời gian, nàng cũng sẽ không dễ dàng liền phân biệt ra một số đồ vật giá trị như thế.

Không thể không nói, Nguyệt Vũ Chi chọn những thứ này ánh mắt không tệ à!

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Nguyệt Trì Lạc nói chuyện trực tiếp rõ ràng, hơn nữa không hề che giấu sự châm chọc và mỉa mai của mình, Nguyệt Vũ Chi thu lại ánh mắt cũng không để ý.Hắn rũ xuống hàng mi, che đậy tất cả tâm tình trong mắt, Nguyệt Trì Lạc nhìn hắn, nắm nửa khối Hợp Thị Bích trên tay lật tới lật lui ngắm ngía, không kiên nhẫn chau mày: "Chẳng lẽ đại ca không có chuyện gì nói với tiểu muội sao? Nếu vậy thì, tiểu muội đi trước đây. . . . . ."Hiện tại đây là ý gì? Không nói chuyện sao?Như thế cũng tốt, nếu nửa khối Hợp Thị Bích này không phải tín vật của tiền trang Nguyệt gia, ít nhất cũng xóa bỏ được phiền não lúc đầu, nàng không cần phải lo lắng sẽ rước lấy phiền toái gì cho mình!Nguyệt Trì Lạc cất bước ra vẻ muốn đi, lại bị Nguyệt Vũ Chi lên tiếng ngăn cản."Tiểu muội dù sao cũng đã đến đây, vậy vào uống chung trà đi, mấy ngày trước ta từ biên quốc mua về ít cực phẩm Tuyết Phong, gặp dịp mời tiểu muội nếm thử một chút."Nguyệt Vũ Chi nhếch môi cười nhạt, xoay người vào trong phòng, mái tóc đen rối xõa trên vai dẫn ra một đường cong hoàn mỹ giữa không trung, có vài sợi nghịch ngợm m*n tr*n lên mặt Nguyệt Trì Lạc, sau đó rơi xuống.Nguyệt Trì Lạc cau mày lại, rồi không để ý suy nghĩ một chút lập tức đi theo vào.Nàng đến không phải muốn uống cực phẩm Tuyết Phong thứ đồ bỏ đó, chẳng qua nghĩ phải đi vào chủ đề rồi!Nguyệt Trì Lạc qua loa quét mắt nhìn cách bài trí trong phòng, trái phải trước mặt có thể nói là không xa xỉ.Nơi này mỗi một kiểu dáng đồ vật, thoạt nhìn tao nhã bình thường, đồ vật bày biện so với nhà bình thường cũng không có gì khác nhau.Nhưng nghiêm túc nhìn, sẽ phát hiện những món đồ vật trạm chỗ điêu khắc này đều là xuất sứ từ tay danh sư, dụng cụ đều là đồ quý hiếm vô giá tạo thành.Ngay cả tấm bình phong khắc hoa ở phía sau kia cũng giá trị không nhỏ, đúng là người có tiền à người có tiền!Nguyệt Trì Lạc không cam lòng thu hồi ánh mắt, nếu không phải trước kia lúc không có chuyện gì làm, bảo Thập Thất ra thị trấn mua vài quyển sách để giết thời gian, nàng cũng sẽ không dễ dàng liền phân biệt ra một số đồ vật giá trị như thế.Không thể không nói, Nguyệt Vũ Chi chọn những thứ này ánh mắt không tệ à!

Chương 75: Phiền phức của Phú Khả Địch Quốc 8