Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…
Chương 89: Tứ vương phi khiêu chiến thái tử phi 5
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Mặt trời lên cao, thời tiết sáng sủa, không khí cuối mùa thu thật dễ chịu.Nguyệt Trì Lạc ôm chăn khép hờ mắt, cả người mềm mại không xương dựa vào giường đệm giả ngủ.Mặt trời bên ngoài đã lên ba sào, ánh nắng mặt trời treo thật cao nghiêng nghiêng chiếu xuống vào cửa sổ đang mở rộng."Tiểu thư, lão gia đã tới thúc giục năm lần rồi, người rốt cuộc có muốn gặp ông ấy hay không hả? Dù thế nào cũng cho một câu chính xác nha."Giọng nói vô cùng không bằng lòng của Thập Thất vang lên từ ngoài cửa, nghe qua còn mang theo chút oán khí.Nguyệt Trì Lạc nhướng mắt bộ dáng uể oải, ý cười nhẹ nhàng tràn ra miệng: "Ngươi đi nói với hắn, cứ nói ta không muốn gặp hắn, nên nói ta sớm đã nói qua, nếu hắn còn chấp mê không hối, ngươi cứ dùng danh hiệu Tứ vương phi áp chế hắn."Ngày đó đại hôn, nàng đã sớm nói rõ ràng, nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi.Nguyệt phụ nếu vì nàng gả cho Tứ Vương Gia Quyền Khuynh Thiên Hạ, mà liên tục nịnh bợ lấy lòng nàng, vậy thì không có khả năng làm được.Đừng nói nàng không phải là nữ nhi của hắn, nếu nàng thực sự có một người cha như vậy, không cần còn tốt hơn.Cần gặp làm gì đây? Loại phụ thân như vậy, chỉ biết gieo mạ mà không biết cấy mạ muốn tới làm gì?"Nhưng mà. . . . . ." Thập Thất có phần hơi khó xử ngập ngừng một chút, tiếp tục nói: "Vậy khi nào chúng ta trở về Vương phủ?"Đối với Thập Thất mà nói, cho dù Nguyệt phụ đối đãi không phải với Nguyệt Trì Lạc, nhưng dù sao cũng là cha nàng.Mà cách làm đó của Nguyệt Trì Lạc, không thể nghi ngờ là đại bất hiếu!"Ngươi đi trước đi, đến lúc đó ta thông báo cho ngươi."Khóe miệng Nguyệt Trì Lạc nở nụ cười miễn cưỡng, phải về Vương phủ à?Aiz ~~ Nàng hiện tại đúng thật là Tứ vương phi chân chính đấy.Nghĩ kỹ lại, vẫn nên sớm trở về thôi, dù sao nàng cũng là người đã xuất giá.Mà Nguyệt phủ nơi này, bản thân nếu đã nói không phải con gái hắn, đương nhiên cũng không có lý do để tiếp tục ở lại.
Mặt trời lên cao, thời tiết sáng sủa, không khí cuối mùa thu thật dễ chịu.
Nguyệt Trì Lạc ôm chăn khép hờ mắt, cả người mềm mại không xương dựa vào giường đệm giả ngủ.
Mặt trời bên ngoài đã lên ba sào, ánh nắng mặt trời treo thật cao nghiêng nghiêng chiếu xuống vào cửa sổ đang mở rộng.
"Tiểu thư, lão gia đã tới thúc giục năm lần rồi, người rốt cuộc có muốn gặp ông ấy hay không hả? Dù thế nào cũng cho một câu chính xác nha."
Giọng nói vô cùng không bằng lòng của Thập Thất vang lên từ ngoài cửa, nghe qua còn mang theo chút oán khí.
Nguyệt Trì Lạc nhướng mắt bộ dáng uể oải, ý cười nhẹ nhàng tràn ra miệng: "Ngươi đi nói với hắn, cứ nói ta không muốn gặp hắn, nên nói ta sớm đã nói qua, nếu hắn còn chấp mê không hối, ngươi cứ dùng danh hiệu Tứ vương phi áp chế hắn."
Ngày đó đại hôn, nàng đã sớm nói rõ ràng, nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi.
Nguyệt phụ nếu vì nàng gả cho Tứ Vương Gia Quyền Khuynh Thiên Hạ, mà liên tục nịnh bợ lấy lòng nàng, vậy thì không có khả năng làm được.
Đừng nói nàng không phải là nữ nhi của hắn, nếu nàng thực sự có một người cha như vậy, không cần còn tốt hơn.
Cần gặp làm gì đây? Loại phụ thân như vậy, chỉ biết gieo mạ mà không biết cấy mạ muốn tới làm gì?
"Nhưng mà. . . . . ." Thập Thất có phần hơi khó xử ngập ngừng một chút, tiếp tục nói: "Vậy khi nào chúng ta trở về Vương phủ?"
Đối với Thập Thất mà nói, cho dù Nguyệt phụ đối đãi không phải với Nguyệt Trì Lạc, nhưng dù sao cũng là cha nàng.
Mà cách làm đó của Nguyệt Trì Lạc, không thể nghi ngờ là đại bất hiếu!
"Ngươi đi trước đi, đến lúc đó ta thông báo cho ngươi."
Khóe miệng Nguyệt Trì Lạc nở nụ cười miễn cưỡng, phải về Vương phủ à?
Aiz ~~ Nàng hiện tại đúng thật là Tứ vương phi chân chính đấy.
Nghĩ kỹ lại, vẫn nên sớm trở về thôi, dù sao nàng cũng là người đã xuất giá.
Mà Nguyệt phủ nơi này, bản thân nếu đã nói không phải con gái hắn, đương nhiên cũng không có lý do để tiếp tục ở lại.
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Mặt trời lên cao, thời tiết sáng sủa, không khí cuối mùa thu thật dễ chịu.Nguyệt Trì Lạc ôm chăn khép hờ mắt, cả người mềm mại không xương dựa vào giường đệm giả ngủ.Mặt trời bên ngoài đã lên ba sào, ánh nắng mặt trời treo thật cao nghiêng nghiêng chiếu xuống vào cửa sổ đang mở rộng."Tiểu thư, lão gia đã tới thúc giục năm lần rồi, người rốt cuộc có muốn gặp ông ấy hay không hả? Dù thế nào cũng cho một câu chính xác nha."Giọng nói vô cùng không bằng lòng của Thập Thất vang lên từ ngoài cửa, nghe qua còn mang theo chút oán khí.Nguyệt Trì Lạc nhướng mắt bộ dáng uể oải, ý cười nhẹ nhàng tràn ra miệng: "Ngươi đi nói với hắn, cứ nói ta không muốn gặp hắn, nên nói ta sớm đã nói qua, nếu hắn còn chấp mê không hối, ngươi cứ dùng danh hiệu Tứ vương phi áp chế hắn."Ngày đó đại hôn, nàng đã sớm nói rõ ràng, nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi.Nguyệt phụ nếu vì nàng gả cho Tứ Vương Gia Quyền Khuynh Thiên Hạ, mà liên tục nịnh bợ lấy lòng nàng, vậy thì không có khả năng làm được.Đừng nói nàng không phải là nữ nhi của hắn, nếu nàng thực sự có một người cha như vậy, không cần còn tốt hơn.Cần gặp làm gì đây? Loại phụ thân như vậy, chỉ biết gieo mạ mà không biết cấy mạ muốn tới làm gì?"Nhưng mà. . . . . ." Thập Thất có phần hơi khó xử ngập ngừng một chút, tiếp tục nói: "Vậy khi nào chúng ta trở về Vương phủ?"Đối với Thập Thất mà nói, cho dù Nguyệt phụ đối đãi không phải với Nguyệt Trì Lạc, nhưng dù sao cũng là cha nàng.Mà cách làm đó của Nguyệt Trì Lạc, không thể nghi ngờ là đại bất hiếu!"Ngươi đi trước đi, đến lúc đó ta thông báo cho ngươi."Khóe miệng Nguyệt Trì Lạc nở nụ cười miễn cưỡng, phải về Vương phủ à?Aiz ~~ Nàng hiện tại đúng thật là Tứ vương phi chân chính đấy.Nghĩ kỹ lại, vẫn nên sớm trở về thôi, dù sao nàng cũng là người đã xuất giá.Mà Nguyệt phủ nơi này, bản thân nếu đã nói không phải con gái hắn, đương nhiên cũng không có lý do để tiếp tục ở lại.