Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…
Chương 166: Thương tổn (4)
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… "Nương nương vì sao chắc chắn A Tuyết nhất định sẽ làm Hoàng đế? Hơn nữa thái tử hiện nay không phải là Đông Phương Tường sao?" Nguyệt Trì Lạc nhếch nhếch môi, đôi môi như cánh hoa màu hồng phấn có dính chút nước, hiện rõ bóng loáng mượt mà.Hoa Quý Phi lành lạnh liếc Nguyệt Trì Lạc một cái, rũ xuống hàng lông mi thật dài, có chút phê phán nói: "Ý tứ Vương Gia muốn đoạt quyền, bí mật đã được công khai ở trên triều đình, đảm nhiệm chức Tứ vương phi, ngươi hình như đã quá nhàn rỗi rồi."Nghe Hoa Quý Phi nói như vậy, Nguyệt Trì Lạc cũng không giận, Đông Phương Tuyết muốn đoạt quyền nàng ít nhiều đoán được, mà nay nghe Hoa Quý Phi nói thế, cũng không cảm thấy có chuyện gì ghê gớm lắm."Hoàng thượng yêu thương A Tuyết như vậy, tại sao không dứt khoát trực tiếp lập A Tuyết làm thái tử?" Nguyệt Trì Lạc hỏi ra nghi vấn trong lòng luôn muốn biết.Nhưng Hoa Quý Phi lại không có cho nàng đáp án: "Hoàng thượng tự có suy tính của hoàng thượng!""Bổn cung hôm nay mời ngươi đến, là có chuyện muốn thương lượng với ngươi." Hoa Quý Phi tiếp tục lên tiếng.Trực giác cho biết, Nguyệt Trì Lạc cảm thấy không phải là chuyện tốt.Vòng vo như thế cũng trở lại trọng tâm câu chuyện, Nguyệt Trì Lạc không hề để tâm nhướng lên lông mày, hỏi: "Vậy, nương nương rốt cuộc muốn nói điều gì? Hoặc là muốn làm cái gì?"Hoa Quý Phi liếc nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: "Long Đại tướng quân có một nữ nhi cùng bằng tuổi với ngươi."Nghe thế, Nguyệt Trì Lạc đã hiểu được ý tứ của Hoa Quý Phi.Nàng nhếch mép cười một tiếng, xinh đẹp mà ngây thơ, nhíu mày lơ đãng hỏi: "Sau đó?""Lập Bình phi." Thanh âm Hoa Quý Phi vừa dứt, Nguyệt Trì Lạc nghe thế cảm xúc rốt cuộc cũng có chút phập phồng."Bình phi?"Không phân biệt cao thấp, địa vị ngang hàng, đó gọi là... Bình phi?Co lên ngón tay siết chặt cái ly, Nguyệt Trì Lạc ngẩn người, mắt sáng càng thêm lạnh, giọng nói âm vang có lực: "Không thể nào!"Một câu nói ba chữ, mang theo sự kiên quyết không thể xem nhẹ.Để Đông Phương Tuyết lập Bình phi, để Đông Phương Tuyết tái giá?Đùa á!Làm sao có thể? ! !Hình như không nghĩ tới Nguyệt Trì Lạc kiên định cự tuyệt, Hoa Quý Phi hơi ngoài ý muốn liếc nhìn nàng, thần sắc trong mắt nhạt nhẽo, mở miệng khuyên giải nói: "Nữ nhi Long đại tướng quân là Long Uyển Nhi, tính tình uyển chuyển dịu dàng, nàng gả qua đây nhất định có thể chung sống với ngươi rất vui vẻ."
"Nương nương vì sao chắc chắn A Tuyết nhất định sẽ làm Hoàng đế? Hơn nữa thái tử hiện nay không phải là Đông Phương Tường sao?" Nguyệt Trì Lạc nhếch nhếch môi, đôi môi như cánh hoa màu hồng phấn có dính chút nước, hiện rõ bóng loáng mượt mà.
Hoa Quý Phi lành lạnh liếc Nguyệt Trì Lạc một cái, rũ xuống hàng lông mi thật dài, có chút phê phán nói: "Ý tứ Vương Gia muốn đoạt quyền, bí mật đã được công khai ở trên triều đình, đảm nhiệm chức Tứ vương phi, ngươi hình như đã quá nhàn rỗi rồi."
Nghe Hoa Quý Phi nói như vậy, Nguyệt Trì Lạc cũng không giận, Đông Phương Tuyết muốn đoạt quyền nàng ít nhiều đoán được, mà nay nghe Hoa Quý Phi nói thế, cũng không cảm thấy có chuyện gì ghê gớm lắm.
"Hoàng thượng yêu thương A Tuyết như vậy, tại sao không dứt khoát trực tiếp lập A Tuyết làm thái tử?" Nguyệt Trì Lạc hỏi ra nghi vấn trong lòng luôn muốn biết.
Nhưng Hoa Quý Phi lại không có cho nàng đáp án: "Hoàng thượng tự có suy tính của hoàng thượng!"
"Bổn cung hôm nay mời ngươi đến, là có chuyện muốn thương lượng với ngươi." Hoa Quý Phi tiếp tục lên tiếng.
Trực giác cho biết, Nguyệt Trì Lạc cảm thấy không phải là chuyện tốt.
Vòng vo như thế cũng trở lại trọng tâm câu chuyện, Nguyệt Trì Lạc không hề để tâm nhướng lên lông mày, hỏi: "Vậy, nương nương rốt cuộc muốn nói điều gì? Hoặc là muốn làm cái gì?"
Hoa Quý Phi liếc nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: "Long Đại tướng quân có một nữ nhi cùng bằng tuổi với ngươi."
Nghe thế, Nguyệt Trì Lạc đã hiểu được ý tứ của Hoa Quý Phi.
Nàng nhếch mép cười một tiếng, xinh đẹp mà ngây thơ, nhíu mày lơ đãng hỏi: "Sau đó?"
"Lập Bình phi." Thanh âm Hoa Quý Phi vừa dứt, Nguyệt Trì Lạc nghe thế cảm xúc rốt cuộc cũng có chút phập phồng.
"Bình phi?"
Không phân biệt cao thấp, địa vị ngang hàng, đó gọi là... Bình phi?
Co lên ngón tay siết chặt cái ly, Nguyệt Trì Lạc ngẩn người, mắt sáng càng thêm lạnh, giọng nói âm vang có lực: "Không thể nào!"
Một câu nói ba chữ, mang theo sự kiên quyết không thể xem nhẹ.
Để Đông Phương Tuyết lập Bình phi, để Đông Phương Tuyết tái giá?
Đùa á!
Làm sao có thể? ! !
Hình như không nghĩ tới Nguyệt Trì Lạc kiên định cự tuyệt, Hoa Quý Phi hơi ngoài ý muốn liếc nhìn nàng, thần sắc trong mắt nhạt nhẽo, mở miệng khuyên giải nói: "Nữ nhi Long đại tướng quân là Long Uyển Nhi, tính tình uyển chuyển dịu dàng, nàng gả qua đây nhất định có thể chung sống với ngươi rất vui vẻ."
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… "Nương nương vì sao chắc chắn A Tuyết nhất định sẽ làm Hoàng đế? Hơn nữa thái tử hiện nay không phải là Đông Phương Tường sao?" Nguyệt Trì Lạc nhếch nhếch môi, đôi môi như cánh hoa màu hồng phấn có dính chút nước, hiện rõ bóng loáng mượt mà.Hoa Quý Phi lành lạnh liếc Nguyệt Trì Lạc một cái, rũ xuống hàng lông mi thật dài, có chút phê phán nói: "Ý tứ Vương Gia muốn đoạt quyền, bí mật đã được công khai ở trên triều đình, đảm nhiệm chức Tứ vương phi, ngươi hình như đã quá nhàn rỗi rồi."Nghe Hoa Quý Phi nói như vậy, Nguyệt Trì Lạc cũng không giận, Đông Phương Tuyết muốn đoạt quyền nàng ít nhiều đoán được, mà nay nghe Hoa Quý Phi nói thế, cũng không cảm thấy có chuyện gì ghê gớm lắm."Hoàng thượng yêu thương A Tuyết như vậy, tại sao không dứt khoát trực tiếp lập A Tuyết làm thái tử?" Nguyệt Trì Lạc hỏi ra nghi vấn trong lòng luôn muốn biết.Nhưng Hoa Quý Phi lại không có cho nàng đáp án: "Hoàng thượng tự có suy tính của hoàng thượng!""Bổn cung hôm nay mời ngươi đến, là có chuyện muốn thương lượng với ngươi." Hoa Quý Phi tiếp tục lên tiếng.Trực giác cho biết, Nguyệt Trì Lạc cảm thấy không phải là chuyện tốt.Vòng vo như thế cũng trở lại trọng tâm câu chuyện, Nguyệt Trì Lạc không hề để tâm nhướng lên lông mày, hỏi: "Vậy, nương nương rốt cuộc muốn nói điều gì? Hoặc là muốn làm cái gì?"Hoa Quý Phi liếc nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: "Long Đại tướng quân có một nữ nhi cùng bằng tuổi với ngươi."Nghe thế, Nguyệt Trì Lạc đã hiểu được ý tứ của Hoa Quý Phi.Nàng nhếch mép cười một tiếng, xinh đẹp mà ngây thơ, nhíu mày lơ đãng hỏi: "Sau đó?""Lập Bình phi." Thanh âm Hoa Quý Phi vừa dứt, Nguyệt Trì Lạc nghe thế cảm xúc rốt cuộc cũng có chút phập phồng."Bình phi?"Không phân biệt cao thấp, địa vị ngang hàng, đó gọi là... Bình phi?Co lên ngón tay siết chặt cái ly, Nguyệt Trì Lạc ngẩn người, mắt sáng càng thêm lạnh, giọng nói âm vang có lực: "Không thể nào!"Một câu nói ba chữ, mang theo sự kiên quyết không thể xem nhẹ.Để Đông Phương Tuyết lập Bình phi, để Đông Phương Tuyết tái giá?Đùa á!Làm sao có thể? ! !Hình như không nghĩ tới Nguyệt Trì Lạc kiên định cự tuyệt, Hoa Quý Phi hơi ngoài ý muốn liếc nhìn nàng, thần sắc trong mắt nhạt nhẽo, mở miệng khuyên giải nói: "Nữ nhi Long đại tướng quân là Long Uyển Nhi, tính tình uyển chuyển dịu dàng, nàng gả qua đây nhất định có thể chung sống với ngươi rất vui vẻ."