“A, rắn --” Một tiếng thét chói tai như tiếng gà tây gáy đem Lãnh Loan Loan từ trong mộng đẹp tỉnh dậy, chết tiệt, là người nào không muốn sống dám nhiễu mộng đẹp của nàng. Nổi giận đùng đùng mở hai mắt, nha, thế nào người chạy tới là một ca sĩ sao? Xem nàng mặc một thân cổ váy áo cổ đại, chải búi tóc cao của người đã có chồng, đang đứng nhìn chằm chằm vào mình. Làm gì, bổn tiểu thư ngủ có chọc tới ngươi sao ? Không hờn giận liếc mắt nữ nhân này một cái, Lãnh Loan Loan muốn chửi ầm lên. Nhưng là không đúng, như thế nào nàng không phát ra âm tiếng? Như thế nữ nhân này lại cao như vậy? Như thế nào nàng không có tay? Ngược lại cảm thấy thân mình mềm nhũn, trơn trượt, nàng vừa động, nữ nhân kia trợn trắng mắt, ngã xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Ha ha, đáng đời. Lãnh Loan Loan mắt lạnh nhìn nữ nhân té trên mặt đất, đây là kết cục quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư. Xuy xuy -- Âm thanh gì vậy? Nàng vừa di chuyển thân thể, như thế nào có loại thanh âm kỳ quái. Còn giống như là chính…

Chương 96: Lạc vương đến hoàng cung

Sáu Tuổi Tiểu Xà HậuTác giả: Luyến Nguyệt NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“A, rắn --” Một tiếng thét chói tai như tiếng gà tây gáy đem Lãnh Loan Loan từ trong mộng đẹp tỉnh dậy, chết tiệt, là người nào không muốn sống dám nhiễu mộng đẹp của nàng. Nổi giận đùng đùng mở hai mắt, nha, thế nào người chạy tới là một ca sĩ sao? Xem nàng mặc một thân cổ váy áo cổ đại, chải búi tóc cao của người đã có chồng, đang đứng nhìn chằm chằm vào mình. Làm gì, bổn tiểu thư ngủ có chọc tới ngươi sao ? Không hờn giận liếc mắt nữ nhân này một cái, Lãnh Loan Loan muốn chửi ầm lên. Nhưng là không đúng, như thế nào nàng không phát ra âm tiếng? Như thế nữ nhân này lại cao như vậy? Như thế nào nàng không có tay? Ngược lại cảm thấy thân mình mềm nhũn, trơn trượt, nàng vừa động, nữ nhân kia trợn trắng mắt, ngã xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Ha ha, đáng đời. Lãnh Loan Loan mắt lạnh nhìn nữ nhân té trên mặt đất, đây là kết cục quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư. Xuy xuy -- Âm thanh gì vậy? Nàng vừa di chuyển thân thể, như thế nào có loại thanh âm kỳ quái. Còn giống như là chính… Editor: Ngọc NguyệtÁnh nắng chiếu đầy trời, như tùy ý vẩy mực xuống bức tranh sơn dầu. Sắc thái sặc sỡ, đẹp không tả xiết.Dưới bầu trời, cung điện hoa lệ to ớn, hàng lang gấp khúc, sâu hút.Ngự hoa viên, nữ tử mặc cung trang tinh xảo như những vị tiên nữ, bước chân nhẹ nhàng, cùng hương hoa và hồ điệp bay lại, thành một cảnh hoa lệ, xinh đẹp.Ở một chỗ khác cũng trong ngự hoa viên, Hoàng đế và Nhu quý phi cùng những cung nữ, thái giám đi đến. Long bào, mũ miện, Hoàng đế đã trung niên những vẫn tuấn mỹ. Mà Nhu quý phi xinh đẹp, đi cùng Hoàng đế thật sự là một hình ảnh hài hòa.....Vài người vui đùa, tần phi cấp thấp nhìn đến Hoàng đế cùng Nhu quý phi đi đến bên này, thu lại vẻ cười. Bước lên hành lễ:"Tham kiến Hoàng Thượng, Quý phi nương nương.""Bình thân."Hoàng đế phất tay với vài vị phi tần xinh đẹp. Màu vàng trên cổ tay áo hắn theo cử động phất qua, uy phong lẫm liệt."Tạ Hoàng Thượng, Quý phi nương nương."Những vị phi tần đứng lên, trong lòng hồi hộp. Hy vọng Hoàng đế nhìn đến các nàng, nhưng so với Nhu quý phi, tư sắc các nàng đều kém một phần. Nhìn đến Nhu quý phi như chim nhỏ nép vào người Hoàng đế, càng làm cho các nàng thêm buồn bực."Các vị ái phi đang làm gì?"Hoàng đế nhìn những vị nữ tử dáng vẻ thướt tha, còn vẻ mặt tươi cười, ánh nắng chiếu xuống trên mặt các nàng, mặc dù không xinh đẹp như Nhu quý phi nhưng cũng rất đáng yêu."Hồi Hoàng Thượng, nô tì chỉ là tùy ý đi dạo trong vườn. Quấy rầy Hoàng Thượng cùng Quý phi nương nương, thỉnh người tha tội.Nữ tử một thân váy dài màu lam nhạt, cổ tay áo có sợi chỉ bạc cuốn quanh. Trên váy thêu vài đóa hoa bách hợp, trước ngực là dải lụa trắng. Gió đêm thổi, làn váy theo gió lay động, dung mạo xinh đẹp, nhợt nhạt dịu dàng tươi cười, như một đóa hoa bách hợp làm cho người ta có cảm giác tao nhã.....Hoàng đế nhìn nàng ôn nhu cười, trong lòng như có ngọn gió phất qua, rất thoải mái. Không khỏi nhìn nàng thêm, lại không nhìn thấy Nhu quý phi bên người, ngón tay thon dài nắm chặt, tươi cười mang theo vài phần ngoan độc."Các ngươi là?"Hoàng đế đột nhiên hỏi, hắn phát hiện thực sự không biết những vị phi tần này."Nô tỳ Lý thị, thứ nữ Bộ binh Thượng Thư Lý Dũng Khôi." Lam sam nữ tử."Nô tỳ Trương thị, Lễ bộ Thượng Thư chi nữ." Chanh y nữ tử."Nô tỳ Liễu thị, Công bộ Thượng Thư chi nữ.""....."Các vị phi tần đều lần lượt hành lễ, tự giới thiệu."Hoàng đế giật mình, hóa ra những vị nữ tử này là những người Thái Hậu đã chọn khi tuyển phi tử cho hắn. Lúc ấy hắn đang rất đau đầu chuyện quốc sự, cho nên cho Thái Hậu làm chủ, nhưng cũng không triệu nữ tử thị tẩm, càng không nói nhìn thấy các nàng. Hiện tại nhìn thấy những vị nữ tử có phong thái, tâm không khỏi động."Đêm nay.....""Hoàng Thượng ở đây sao, nô tỳ tham kiếm Hoàng Thượng."Hoàng đế còn chưa nói xong đã bị cắt ngang bởi Hoàng hậu."Bình thân." Hoàng đế vẫy tay. "Hoàng hậu cũng tản bộ?""Vâng." Hoàng hậu tiến lên, đứng bên cạnh hắn. "Nô tỳ vừa từ chỗ Thái Hậu, tiện đường ghé qua ngự hoa viên một chút."Hoàng hậu bước lên, Nhu quý phi lùi lại."Nô tỳ tham kiến Hoàng hậu nương nương." Nhu phi cùng các phi tần nhìn thấy Hoàng hậu cao quý đều hạ người hành lễ."Các vị muội muội đều đứng lên đi."Hoàng hậu giơ tay, liếc qua bốn phía, khi nhìn đến Nhu quý phi, trong mắt xẹt qua tia đố kỵ cùng hận ý, sau đó cười."Thật đúng lúc, các vị muội muội đều ở đây, không bằng mọi người bồi Hoàng Thượng đi.""Vâng."Các phi tần hạ người, đồng thanh đáp. Các phi tần mới tiến cung tất nhiên rất cao hứng, có cơ hội đi cùng thánh giá. Nhưng Nhu quý phi lại tức giận đến sắp hộc máu, lúc đầu là chỉ có nàng cùng Hoàng Thượng, đám người này tới làm gì? Nhưng lời Hoàng hậu vừa ra, ai dám nói lại? Đành phải ở trong lòng mắng Hoàng hậu, xú nữ nhân, ỷ là Hoàng hậu nên dám ra lệnh cho nàng, cứ chờ xem, một ngày nào đó, nàng nhất định sẽ đá người kia xuống dưới."Được, khó có được cơ hội. Sắp tối rồi, cảnh sắc thế này cũng đẹp. Không bằng chư vị ái phi biểu diễn tiết mục cho trẫm xem đi."Hoàng đế nhìn các phi tần người người đều câu hồn, nói.Các phi tần nhìn nhau, sau đó đồng thanh đáp:"Vâng.""Vậy Lý thị trước tiên." Hoàng đế chỉ lam sam nữ tử.Lam sam nữ tử gật đầu, hạ thấp người với Hoàng đế, Hoàng hậu, Quý phi. Môi anh đào khẽ phát ra giọng nói như chim hoàng anh."Nô tỳ tuân mệnh.""Ái phi muốn biểu diễn tiết mục gì?" Nhìn biểu tình hào phóng, Hoàng đế tán thưởng gật đầu."Nô tỳ muốn...""Hoàng Thượng, Hoàng Thượng..."Thái giám bên người Hoàng đế, Ngự tiền tổng quản Tiểu Đức Tử vội vàng chạy tới."Có chuyện gì?" Hoàng đế bị cắt đứt mạch hứng thú, có chút không vui hỏi."Khấu kiến Hoàng Thượng, Hoàng hậu, Quý phi cùng các vị nương nương." Tiểu Đức Tử hành lễ với mấy người, sau đó bẩm báo với Hoàng đế:"Hồi Hoàng Thượng, Thái tử hồi cung cùng với Lạc vương."

Editor: Ngọc Nguyệt

Ánh nắng chiếu đầy trời, như tùy ý vẩy mực xuống bức tranh sơn dầu. Sắc thái sặc sỡ, đẹp không tả xiết.

Dưới bầu trời, cung điện hoa lệ to ớn, hàng lang gấp khúc, sâu hút.

Ngự hoa viên, nữ tử mặc cung trang tinh xảo như những vị tiên nữ, bước chân nhẹ nhàng, cùng hương hoa và hồ điệp bay lại, thành một cảnh hoa lệ, xinh đẹp.

Ở một chỗ khác cũng trong ngự hoa viên, Hoàng đế và Nhu quý phi cùng những cung nữ, thái giám đi đến. Long bào, mũ miện, Hoàng đế đã trung niên những vẫn tuấn mỹ. Mà Nhu quý phi xinh đẹp, đi cùng Hoàng đế thật sự là một hình ảnh hài hòa.....

Vài người vui đùa, tần phi cấp thấp nhìn đến Hoàng đế cùng Nhu quý phi đi đến bên này, thu lại vẻ cười. Bước lên hành lễ:

"Tham kiến Hoàng Thượng, Quý phi nương nương."

"Bình thân."

Hoàng đế phất tay với vài vị phi tần xinh đẹp. Màu vàng trên cổ tay áo hắn theo cử động phất qua, uy phong lẫm liệt.

"Tạ Hoàng Thượng, Quý phi nương nương."

Những vị phi tần đứng lên, trong lòng hồi hộp. Hy vọng Hoàng đế nhìn đến các nàng, nhưng so với Nhu quý phi, tư sắc các nàng đều kém một phần. Nhìn đến Nhu quý phi như chim nhỏ nép vào người Hoàng đế, càng làm cho các nàng thêm buồn bực.

"Các vị ái phi đang làm gì?"

Hoàng đế nhìn những vị nữ tử dáng vẻ thướt tha, còn vẻ mặt tươi cười, ánh nắng chiếu xuống trên mặt các nàng, mặc dù không xinh đẹp như Nhu quý phi nhưng cũng rất đáng yêu.

"Hồi Hoàng Thượng, nô tì chỉ là tùy ý đi dạo trong vườn. Quấy rầy Hoàng Thượng cùng Quý phi nương nương, thỉnh người tha tội.

Nữ tử một thân váy dài màu lam nhạt, cổ tay áo có sợi chỉ bạc cuốn quanh. Trên váy thêu vài đóa hoa bách hợp, trước ngực là dải lụa trắng. Gió đêm thổi, làn váy theo gió lay động, dung mạo xinh đẹp, nhợt nhạt dịu dàng tươi cười, như một đóa hoa bách hợp làm cho người ta có cảm giác tao nhã.....

Hoàng đế nhìn nàng ôn nhu cười, trong lòng như có ngọn gió phất qua, rất thoải mái. Không khỏi nhìn nàng thêm, lại không nhìn thấy Nhu quý phi bên người, ngón tay thon dài nắm chặt, tươi cười mang theo vài phần ngoan độc.

"Các ngươi là?"

Hoàng đế đột nhiên hỏi, hắn phát hiện thực sự không biết những vị phi tần này.

"Nô tỳ Lý thị, thứ nữ Bộ binh Thượng Thư Lý Dũng Khôi." Lam sam nữ tử.

"Nô tỳ Trương thị, Lễ bộ Thượng Thư chi nữ." Chanh y nữ tử.

"Nô tỳ Liễu thị, Công bộ Thượng Thư chi nữ."

"....."

Các vị phi tần đều lần lượt hành lễ, tự giới thiệu."

Hoàng đế giật mình, hóa ra những vị nữ tử này là những người Thái Hậu đã chọn khi tuyển phi tử cho hắn. Lúc ấy hắn đang rất đau đầu chuyện quốc sự, cho nên cho Thái Hậu làm chủ, nhưng cũng không triệu nữ tử thị tẩm, càng không nói nhìn thấy các nàng. Hiện tại nhìn thấy những vị nữ tử có phong thái, tâm không khỏi động.

"Đêm nay....."

"Hoàng Thượng ở đây sao, nô tỳ tham kiếm Hoàng Thượng."

Hoàng đế còn chưa nói xong đã bị cắt ngang bởi Hoàng hậu.

"Bình thân." Hoàng đế vẫy tay. "Hoàng hậu cũng tản bộ?"

"Vâng." Hoàng hậu tiến lên, đứng bên cạnh hắn. "Nô tỳ vừa từ chỗ Thái Hậu, tiện đường ghé qua ngự hoa viên một chút."

Hoàng hậu bước lên, Nhu quý phi lùi lại.

"Nô tỳ tham kiến Hoàng hậu nương nương." Nhu phi cùng các phi tần nhìn thấy Hoàng hậu cao quý đều hạ người hành lễ.

"Các vị muội muội đều đứng lên đi."

Hoàng hậu giơ tay, liếc qua bốn phía, khi nhìn đến Nhu quý phi, trong mắt xẹt qua tia đố kỵ cùng hận ý, sau đó cười.

"Thật đúng lúc, các vị muội muội đều ở đây, không bằng mọi người bồi Hoàng Thượng đi."

"Vâng."

Các phi tần hạ người, đồng thanh đáp. Các phi tần mới tiến cung tất nhiên rất cao hứng, có cơ hội đi cùng thánh giá. Nhưng Nhu quý phi lại tức giận đến sắp hộc máu, lúc đầu là chỉ có nàng cùng Hoàng Thượng, đám người này tới làm gì? Nhưng lời Hoàng hậu vừa ra, ai dám nói lại? Đành phải ở trong lòng mắng Hoàng hậu, xú nữ nhân, ỷ là Hoàng hậu nên dám ra lệnh cho nàng, cứ chờ xem, một ngày nào đó, nàng nhất định sẽ đá người kia xuống dưới.

"Được, khó có được cơ hội. Sắp tối rồi, cảnh sắc thế này cũng đẹp. Không bằng chư vị ái phi biểu diễn tiết mục cho trẫm xem đi."

Hoàng đế nhìn các phi tần người người đều câu hồn, nói.

Các phi tần nhìn nhau, sau đó đồng thanh đáp:

"Vâng."

"Vậy Lý thị trước tiên." Hoàng đế chỉ lam sam nữ tử.

Lam sam nữ tử gật đầu, hạ thấp người với Hoàng đế, Hoàng hậu, Quý phi. Môi anh đào khẽ phát ra giọng nói như chim hoàng anh.

"Nô tỳ tuân mệnh."

"Ái phi muốn biểu diễn tiết mục gì?" Nhìn biểu tình hào phóng, Hoàng đế tán thưởng gật đầu.

"Nô tỳ muốn..."

"Hoàng Thượng, Hoàng Thượng..."

Thái giám bên người Hoàng đế, Ngự tiền tổng quản Tiểu Đức Tử vội vàng chạy tới.

"Có chuyện gì?" Hoàng đế bị cắt đứt mạch hứng thú, có chút không vui hỏi.

"Khấu kiến Hoàng Thượng, Hoàng hậu, Quý phi cùng các vị nương nương." Tiểu Đức Tử hành lễ với mấy người, sau đó bẩm báo với Hoàng đế:

"Hồi Hoàng Thượng, Thái tử hồi cung cùng với Lạc vương."

Sáu Tuổi Tiểu Xà HậuTác giả: Luyến Nguyệt NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“A, rắn --” Một tiếng thét chói tai như tiếng gà tây gáy đem Lãnh Loan Loan từ trong mộng đẹp tỉnh dậy, chết tiệt, là người nào không muốn sống dám nhiễu mộng đẹp của nàng. Nổi giận đùng đùng mở hai mắt, nha, thế nào người chạy tới là một ca sĩ sao? Xem nàng mặc một thân cổ váy áo cổ đại, chải búi tóc cao của người đã có chồng, đang đứng nhìn chằm chằm vào mình. Làm gì, bổn tiểu thư ngủ có chọc tới ngươi sao ? Không hờn giận liếc mắt nữ nhân này một cái, Lãnh Loan Loan muốn chửi ầm lên. Nhưng là không đúng, như thế nào nàng không phát ra âm tiếng? Như thế nữ nhân này lại cao như vậy? Như thế nào nàng không có tay? Ngược lại cảm thấy thân mình mềm nhũn, trơn trượt, nàng vừa động, nữ nhân kia trợn trắng mắt, ngã xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn. Ha ha, đáng đời. Lãnh Loan Loan mắt lạnh nhìn nữ nhân té trên mặt đất, đây là kết cục quấy rầy giấc ngủ của bổn tiểu thư. Xuy xuy -- Âm thanh gì vậy? Nàng vừa di chuyển thân thể, như thế nào có loại thanh âm kỳ quái. Còn giống như là chính… Editor: Ngọc NguyệtÁnh nắng chiếu đầy trời, như tùy ý vẩy mực xuống bức tranh sơn dầu. Sắc thái sặc sỡ, đẹp không tả xiết.Dưới bầu trời, cung điện hoa lệ to ớn, hàng lang gấp khúc, sâu hút.Ngự hoa viên, nữ tử mặc cung trang tinh xảo như những vị tiên nữ, bước chân nhẹ nhàng, cùng hương hoa và hồ điệp bay lại, thành một cảnh hoa lệ, xinh đẹp.Ở một chỗ khác cũng trong ngự hoa viên, Hoàng đế và Nhu quý phi cùng những cung nữ, thái giám đi đến. Long bào, mũ miện, Hoàng đế đã trung niên những vẫn tuấn mỹ. Mà Nhu quý phi xinh đẹp, đi cùng Hoàng đế thật sự là một hình ảnh hài hòa.....Vài người vui đùa, tần phi cấp thấp nhìn đến Hoàng đế cùng Nhu quý phi đi đến bên này, thu lại vẻ cười. Bước lên hành lễ:"Tham kiến Hoàng Thượng, Quý phi nương nương.""Bình thân."Hoàng đế phất tay với vài vị phi tần xinh đẹp. Màu vàng trên cổ tay áo hắn theo cử động phất qua, uy phong lẫm liệt."Tạ Hoàng Thượng, Quý phi nương nương."Những vị phi tần đứng lên, trong lòng hồi hộp. Hy vọng Hoàng đế nhìn đến các nàng, nhưng so với Nhu quý phi, tư sắc các nàng đều kém một phần. Nhìn đến Nhu quý phi như chim nhỏ nép vào người Hoàng đế, càng làm cho các nàng thêm buồn bực."Các vị ái phi đang làm gì?"Hoàng đế nhìn những vị nữ tử dáng vẻ thướt tha, còn vẻ mặt tươi cười, ánh nắng chiếu xuống trên mặt các nàng, mặc dù không xinh đẹp như Nhu quý phi nhưng cũng rất đáng yêu."Hồi Hoàng Thượng, nô tì chỉ là tùy ý đi dạo trong vườn. Quấy rầy Hoàng Thượng cùng Quý phi nương nương, thỉnh người tha tội.Nữ tử một thân váy dài màu lam nhạt, cổ tay áo có sợi chỉ bạc cuốn quanh. Trên váy thêu vài đóa hoa bách hợp, trước ngực là dải lụa trắng. Gió đêm thổi, làn váy theo gió lay động, dung mạo xinh đẹp, nhợt nhạt dịu dàng tươi cười, như một đóa hoa bách hợp làm cho người ta có cảm giác tao nhã.....Hoàng đế nhìn nàng ôn nhu cười, trong lòng như có ngọn gió phất qua, rất thoải mái. Không khỏi nhìn nàng thêm, lại không nhìn thấy Nhu quý phi bên người, ngón tay thon dài nắm chặt, tươi cười mang theo vài phần ngoan độc."Các ngươi là?"Hoàng đế đột nhiên hỏi, hắn phát hiện thực sự không biết những vị phi tần này."Nô tỳ Lý thị, thứ nữ Bộ binh Thượng Thư Lý Dũng Khôi." Lam sam nữ tử."Nô tỳ Trương thị, Lễ bộ Thượng Thư chi nữ." Chanh y nữ tử."Nô tỳ Liễu thị, Công bộ Thượng Thư chi nữ.""....."Các vị phi tần đều lần lượt hành lễ, tự giới thiệu."Hoàng đế giật mình, hóa ra những vị nữ tử này là những người Thái Hậu đã chọn khi tuyển phi tử cho hắn. Lúc ấy hắn đang rất đau đầu chuyện quốc sự, cho nên cho Thái Hậu làm chủ, nhưng cũng không triệu nữ tử thị tẩm, càng không nói nhìn thấy các nàng. Hiện tại nhìn thấy những vị nữ tử có phong thái, tâm không khỏi động."Đêm nay.....""Hoàng Thượng ở đây sao, nô tỳ tham kiếm Hoàng Thượng."Hoàng đế còn chưa nói xong đã bị cắt ngang bởi Hoàng hậu."Bình thân." Hoàng đế vẫy tay. "Hoàng hậu cũng tản bộ?""Vâng." Hoàng hậu tiến lên, đứng bên cạnh hắn. "Nô tỳ vừa từ chỗ Thái Hậu, tiện đường ghé qua ngự hoa viên một chút."Hoàng hậu bước lên, Nhu quý phi lùi lại."Nô tỳ tham kiến Hoàng hậu nương nương." Nhu phi cùng các phi tần nhìn thấy Hoàng hậu cao quý đều hạ người hành lễ."Các vị muội muội đều đứng lên đi."Hoàng hậu giơ tay, liếc qua bốn phía, khi nhìn đến Nhu quý phi, trong mắt xẹt qua tia đố kỵ cùng hận ý, sau đó cười."Thật đúng lúc, các vị muội muội đều ở đây, không bằng mọi người bồi Hoàng Thượng đi.""Vâng."Các phi tần hạ người, đồng thanh đáp. Các phi tần mới tiến cung tất nhiên rất cao hứng, có cơ hội đi cùng thánh giá. Nhưng Nhu quý phi lại tức giận đến sắp hộc máu, lúc đầu là chỉ có nàng cùng Hoàng Thượng, đám người này tới làm gì? Nhưng lời Hoàng hậu vừa ra, ai dám nói lại? Đành phải ở trong lòng mắng Hoàng hậu, xú nữ nhân, ỷ là Hoàng hậu nên dám ra lệnh cho nàng, cứ chờ xem, một ngày nào đó, nàng nhất định sẽ đá người kia xuống dưới."Được, khó có được cơ hội. Sắp tối rồi, cảnh sắc thế này cũng đẹp. Không bằng chư vị ái phi biểu diễn tiết mục cho trẫm xem đi."Hoàng đế nhìn các phi tần người người đều câu hồn, nói.Các phi tần nhìn nhau, sau đó đồng thanh đáp:"Vâng.""Vậy Lý thị trước tiên." Hoàng đế chỉ lam sam nữ tử.Lam sam nữ tử gật đầu, hạ thấp người với Hoàng đế, Hoàng hậu, Quý phi. Môi anh đào khẽ phát ra giọng nói như chim hoàng anh."Nô tỳ tuân mệnh.""Ái phi muốn biểu diễn tiết mục gì?" Nhìn biểu tình hào phóng, Hoàng đế tán thưởng gật đầu."Nô tỳ muốn...""Hoàng Thượng, Hoàng Thượng..."Thái giám bên người Hoàng đế, Ngự tiền tổng quản Tiểu Đức Tử vội vàng chạy tới."Có chuyện gì?" Hoàng đế bị cắt đứt mạch hứng thú, có chút không vui hỏi."Khấu kiến Hoàng Thượng, Hoàng hậu, Quý phi cùng các vị nương nương." Tiểu Đức Tử hành lễ với mấy người, sau đó bẩm báo với Hoàng đế:"Hồi Hoàng Thượng, Thái tử hồi cung cùng với Lạc vương."

Chương 96: Lạc vương đến hoàng cung