Trong một gian phòng không mở đèn, Hàn Tử Tây lặng im không tiếng động đứng cạnh cửa sổ. Ánh trăng xuyên thấu qua bệ cửa sổ, chiếu vào khuôn mặt tái nhợt của cô, trông thật lạnh lùng. Phản chiếu trên nền thân thể mỏng manh ấy , được ánh trăng kéo dài ra! Gió đêm của mùa hè, mang theo một chút hơi mát, thổi bay những sợi tóc của cô, chặn lại tầm nhìn của ai đó đang muốn ngó đến. Răng rắc! Sau lưng có tiếng cửa phòng mở ra, Hàn Tử Tây nắm chặt tay phía dưới, lại rất nhanh buông ra – là hắn đến đây sao! Tiếng giày da đánh trên nền đất, theo tiết tấu rõ ràng, cùng với tính tình của hắn rất giống nhau, lười biếng không đếm xỉa tới. Theo tiếng bước chân tới gần, không lâu sau ở sau lưng có nguồn nhiệt gần sát,tiếng nói mị hoặc sau tai vang lên: "Chờ đã lâu rồi sao?" "Thiếu gia đã trở lại!" Giọng nói của Hàn Tử Tây trước sau như một vẫn nhẹ nhàng, phảng phất như trên thế gian này mọi việc cũng không thể tác động đến cô. Đối với lời hỏi của cô, Sở Trạm Đông không bận tâm mà hỏi vấn đề khác: "…
Chương 5: Cô đối với Sở gia mà nói chỉ là một con chó!
Chồng Trước, Anh Thật Là Nham HiểmTác giả: Tô TôTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong một gian phòng không mở đèn, Hàn Tử Tây lặng im không tiếng động đứng cạnh cửa sổ. Ánh trăng xuyên thấu qua bệ cửa sổ, chiếu vào khuôn mặt tái nhợt của cô, trông thật lạnh lùng. Phản chiếu trên nền thân thể mỏng manh ấy , được ánh trăng kéo dài ra! Gió đêm của mùa hè, mang theo một chút hơi mát, thổi bay những sợi tóc của cô, chặn lại tầm nhìn của ai đó đang muốn ngó đến. Răng rắc! Sau lưng có tiếng cửa phòng mở ra, Hàn Tử Tây nắm chặt tay phía dưới, lại rất nhanh buông ra – là hắn đến đây sao! Tiếng giày da đánh trên nền đất, theo tiết tấu rõ ràng, cùng với tính tình của hắn rất giống nhau, lười biếng không đếm xỉa tới. Theo tiếng bước chân tới gần, không lâu sau ở sau lưng có nguồn nhiệt gần sát,tiếng nói mị hoặc sau tai vang lên: "Chờ đã lâu rồi sao?" "Thiếu gia đã trở lại!" Giọng nói của Hàn Tử Tây trước sau như một vẫn nhẹ nhàng, phảng phất như trên thế gian này mọi việc cũng không thể tác động đến cô. Đối với lời hỏi của cô, Sở Trạm Đông không bận tâm mà hỏi vấn đề khác: "… Một bạt tai bén nhọn vang lên!Hàn Tử Tây vừa vào cửa liền bị đánh.Đánh cô không phải ai khác chính là Sở gia đại tiểu thư Sở Bích Đình!Sở Bích Đình gần ba mươi tuổi, được bảo dưỡng tốt quần áo thời thượng so với Hàn Tử Tây hai mươi bốn tuổi còn trẻ hơn.Cô không phải thiên kim nhà giàu chỉ biết mua sắm, cô ở trên thương trường rất có tiếng hiện nay là quản lý của tập đoàn HC cũng là người lãnh đạo của Hàn Tử Tây!Mặt khác, cô là người thứ hai đặc biệt chán ghét mình.Suốt mười sáu năm, từ ngày Hàn Tử Tây đến Sở gia cô nhìn thấy ánh mắt của cô ấy nhìn mình, đó là ánh mắt chán ghét loại chán ghét này ngày càng tăng, chỉ cần một chút không vừa mắt sẽ đánh mắng.Hàn Tử Tây sở dĩ có thể chịu được nhiều năm như vậy, ngoài nguyên nhân kia còn có thể là gì?..."Ơ! Chúng ta lại gặp rồi sao?"Một tiếng nói lười biếng từ cầu thang ở giữa phòng khách truyền đến.Sở Trạm Đông trên người mặc áo T-shirt màu hồng kết hợp cùng quần short màu vàng giản dị, phong cách vô cùng đơn giản nhưng vẫn không che giấu được khí chất cao quý bẩm sinh.Đi đến bên cạnh hai người ngồi xuống ghế sa lon bắt chéo chân, đốt một điếu thuốc lá hơi thở bùng lên, phun ra làn khói nhàn nhạt, mơ hồ quyến rũ người khác!Hắn đầu tiên là nhìn thoáng qua Sở Bích Đình, lại dời ánh mắt đến trên người Hàn Tử Tây.Một đôi mắt mang ý cười nụ cười lấp lánh, lại làm cho Hàn Tử Tây run sợ, cũng may hắn lại rất nhanh dời đi không đếm xỉa tới cô, hỏi Sở Bích Đình: "Chị, cô ấy lại chọc giận chị sao?""Ngày hôm qua lúc tan việc, chị bảo cô ta hôm nay đem hạng mục báo đang tiến hành giao cho chị, chị cần dùng gấp kết quả cả ngày hôm nay cô ta cũng không có đi làm!"Nhắc đến chuyện này Sở Bích Đình liền rất tức giận: "Vốn là hôm nay có thể ký hợp đồng, kết quả tất cả đều bị hoãn!""À, là như vậy!" Sở Trạm Đông hiểu rõ nói: "Chị, chị trước đừng nóng giận, là..."Hàn Tử Tây căn bản không nghĩ hắn sẽ giúp mình nhưng cũng không nhịn được nhìn về phía hắn.Ai ngờ hắn lại thay đổi "Là cô ta sai, cứ cho cô ấy bổ sung là được, cần gì phải tức giận vì cô ta, thật không đáng nha!""..." Hàn Tử Tây, nhất định là vết thương quá đau, đầu óc mới có thể nghe loạn!Thu hồi tầm mắt, không để ý tới trong mắt của hắn đầy vẻ đùa cợt, cô cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, ngày mai tôi sẽ bổ sung...""Bổ sung?" Sở Bích Đình cười lạnh: "HC tổn thất, cô bổ sung nổi sao? Hàn Tử Tây, cô là cố ý phải không, biết rõ hạng mục này đối với tôi mà nói có bao nhiêu quan trọng, cho nên cô cố ý cản trở tôi có phải hay không?""Thực xin lỗi..." Việc đã đến nước này, Hàn Tử Tây cũng không muốn nhiều lời."Lại là thực xin lỗi! Hàn Tử Tây, cô không phải mỗi lần đều giả bộ một bộ dáng đáng thương tội nghiệp, tôi không phải là bà, chiêu này của cô đối với tôi mà nói là vô dụng! "Sở Bích Đình mặt tức giận đến méo mó: "Đừng nghĩ rằng mình thật sự đã trở thành thiếu phu nhân Sở gia, cô đối với Sở gia mà nói, chỉ là một con chó!"
Một bạt tai bén nhọn vang lên!
Hàn Tử Tây vừa vào cửa liền bị đánh.
Đánh cô không phải ai khác chính là Sở gia đại tiểu thư Sở Bích Đình!
Sở Bích Đình gần ba mươi tuổi, được bảo dưỡng tốt quần áo thời thượng so với Hàn Tử Tây hai mươi bốn tuổi còn trẻ hơn.
Cô không phải thiên kim nhà giàu chỉ biết mua sắm, cô ở trên thương trường rất có tiếng hiện nay là quản lý của tập đoàn HC cũng là người lãnh đạo của Hàn Tử Tây!
Mặt khác, cô là người thứ hai đặc biệt chán ghét mình.
Suốt mười sáu năm, từ ngày Hàn Tử Tây đến Sở gia cô nhìn thấy ánh mắt của cô ấy nhìn mình, đó là ánh mắt chán ghét loại chán ghét này ngày càng tăng, chỉ cần một chút không vừa mắt sẽ đánh mắng.
Hàn Tử Tây sở dĩ có thể chịu được nhiều năm như vậy, ngoài nguyên nhân kia còn có thể là gì?...
"Ơ! Chúng ta lại gặp rồi sao?"
Một tiếng nói lười biếng từ cầu thang ở giữa phòng khách truyền đến.
Sở Trạm Đông trên người mặc áo T-shirt màu hồng kết hợp cùng quần short màu vàng giản dị, phong cách vô cùng đơn giản nhưng vẫn không che giấu được khí chất cao quý bẩm sinh.
Đi đến bên cạnh hai người ngồi xuống ghế sa lon bắt chéo chân, đốt một điếu thuốc lá hơi thở bùng lên, phun ra làn khói nhàn nhạt, mơ hồ quyến rũ người khác!
Hắn đầu tiên là nhìn thoáng qua Sở Bích Đình, lại dời ánh mắt đến trên người Hàn Tử Tây.
Một đôi mắt mang ý cười nụ cười lấp lánh, lại làm cho Hàn Tử Tây run sợ, cũng may hắn lại rất nhanh dời đi không đếm xỉa tới cô, hỏi Sở Bích Đình: "Chị, cô ấy lại chọc giận chị sao?"
"Ngày hôm qua lúc tan việc, chị bảo cô ta hôm nay đem hạng mục báo đang tiến hành giao cho chị, chị cần dùng gấp kết quả cả ngày hôm nay cô ta cũng không có đi làm!"
Nhắc đến chuyện này Sở Bích Đình liền rất tức giận: "Vốn là hôm nay có thể ký hợp đồng, kết quả tất cả đều bị hoãn!"
"À, là như vậy!" Sở Trạm Đông hiểu rõ nói: "Chị, chị trước đừng nóng giận, là..."
Hàn Tử Tây căn bản không nghĩ hắn sẽ giúp mình nhưng cũng không nhịn được nhìn về phía hắn.
Ai ngờ hắn lại thay đổi "Là cô ta sai, cứ cho cô ấy bổ sung là được, cần gì phải tức giận vì cô ta, thật không đáng nha!"
"..." Hàn Tử Tây, nhất định là vết thương quá đau, đầu óc mới có thể nghe loạn!
Thu hồi tầm mắt, không để ý tới trong mắt của hắn đầy vẻ đùa cợt, cô cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, ngày mai tôi sẽ bổ sung..."
"Bổ sung?" Sở Bích Đình cười lạnh: "HC tổn thất, cô bổ sung nổi sao? Hàn Tử Tây, cô là cố ý phải không, biết rõ hạng mục này đối với tôi mà nói có bao nhiêu quan trọng, cho nên cô cố ý cản trở tôi có phải hay không?"
"Thực xin lỗi..." Việc đã đến nước này, Hàn Tử Tây cũng không muốn nhiều lời.
"Lại là thực xin lỗi! Hàn Tử Tây, cô không phải mỗi lần đều giả bộ một bộ dáng đáng thương tội nghiệp, tôi không phải là bà, chiêu này của cô đối với tôi mà nói là vô dụng! "
Sở Bích Đình mặt tức giận đến méo mó: "Đừng nghĩ rằng mình thật sự đã trở thành thiếu phu nhân Sở gia, cô đối với Sở gia mà nói, chỉ là một con chó!"
Chồng Trước, Anh Thật Là Nham HiểmTác giả: Tô TôTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTrong một gian phòng không mở đèn, Hàn Tử Tây lặng im không tiếng động đứng cạnh cửa sổ. Ánh trăng xuyên thấu qua bệ cửa sổ, chiếu vào khuôn mặt tái nhợt của cô, trông thật lạnh lùng. Phản chiếu trên nền thân thể mỏng manh ấy , được ánh trăng kéo dài ra! Gió đêm của mùa hè, mang theo một chút hơi mát, thổi bay những sợi tóc của cô, chặn lại tầm nhìn của ai đó đang muốn ngó đến. Răng rắc! Sau lưng có tiếng cửa phòng mở ra, Hàn Tử Tây nắm chặt tay phía dưới, lại rất nhanh buông ra – là hắn đến đây sao! Tiếng giày da đánh trên nền đất, theo tiết tấu rõ ràng, cùng với tính tình của hắn rất giống nhau, lười biếng không đếm xỉa tới. Theo tiếng bước chân tới gần, không lâu sau ở sau lưng có nguồn nhiệt gần sát,tiếng nói mị hoặc sau tai vang lên: "Chờ đã lâu rồi sao?" "Thiếu gia đã trở lại!" Giọng nói của Hàn Tử Tây trước sau như một vẫn nhẹ nhàng, phảng phất như trên thế gian này mọi việc cũng không thể tác động đến cô. Đối với lời hỏi của cô, Sở Trạm Đông không bận tâm mà hỏi vấn đề khác: "… Một bạt tai bén nhọn vang lên!Hàn Tử Tây vừa vào cửa liền bị đánh.Đánh cô không phải ai khác chính là Sở gia đại tiểu thư Sở Bích Đình!Sở Bích Đình gần ba mươi tuổi, được bảo dưỡng tốt quần áo thời thượng so với Hàn Tử Tây hai mươi bốn tuổi còn trẻ hơn.Cô không phải thiên kim nhà giàu chỉ biết mua sắm, cô ở trên thương trường rất có tiếng hiện nay là quản lý của tập đoàn HC cũng là người lãnh đạo của Hàn Tử Tây!Mặt khác, cô là người thứ hai đặc biệt chán ghét mình.Suốt mười sáu năm, từ ngày Hàn Tử Tây đến Sở gia cô nhìn thấy ánh mắt của cô ấy nhìn mình, đó là ánh mắt chán ghét loại chán ghét này ngày càng tăng, chỉ cần một chút không vừa mắt sẽ đánh mắng.Hàn Tử Tây sở dĩ có thể chịu được nhiều năm như vậy, ngoài nguyên nhân kia còn có thể là gì?..."Ơ! Chúng ta lại gặp rồi sao?"Một tiếng nói lười biếng từ cầu thang ở giữa phòng khách truyền đến.Sở Trạm Đông trên người mặc áo T-shirt màu hồng kết hợp cùng quần short màu vàng giản dị, phong cách vô cùng đơn giản nhưng vẫn không che giấu được khí chất cao quý bẩm sinh.Đi đến bên cạnh hai người ngồi xuống ghế sa lon bắt chéo chân, đốt một điếu thuốc lá hơi thở bùng lên, phun ra làn khói nhàn nhạt, mơ hồ quyến rũ người khác!Hắn đầu tiên là nhìn thoáng qua Sở Bích Đình, lại dời ánh mắt đến trên người Hàn Tử Tây.Một đôi mắt mang ý cười nụ cười lấp lánh, lại làm cho Hàn Tử Tây run sợ, cũng may hắn lại rất nhanh dời đi không đếm xỉa tới cô, hỏi Sở Bích Đình: "Chị, cô ấy lại chọc giận chị sao?""Ngày hôm qua lúc tan việc, chị bảo cô ta hôm nay đem hạng mục báo đang tiến hành giao cho chị, chị cần dùng gấp kết quả cả ngày hôm nay cô ta cũng không có đi làm!"Nhắc đến chuyện này Sở Bích Đình liền rất tức giận: "Vốn là hôm nay có thể ký hợp đồng, kết quả tất cả đều bị hoãn!""À, là như vậy!" Sở Trạm Đông hiểu rõ nói: "Chị, chị trước đừng nóng giận, là..."Hàn Tử Tây căn bản không nghĩ hắn sẽ giúp mình nhưng cũng không nhịn được nhìn về phía hắn.Ai ngờ hắn lại thay đổi "Là cô ta sai, cứ cho cô ấy bổ sung là được, cần gì phải tức giận vì cô ta, thật không đáng nha!""..." Hàn Tử Tây, nhất định là vết thương quá đau, đầu óc mới có thể nghe loạn!Thu hồi tầm mắt, không để ý tới trong mắt của hắn đầy vẻ đùa cợt, cô cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, ngày mai tôi sẽ bổ sung...""Bổ sung?" Sở Bích Đình cười lạnh: "HC tổn thất, cô bổ sung nổi sao? Hàn Tử Tây, cô là cố ý phải không, biết rõ hạng mục này đối với tôi mà nói có bao nhiêu quan trọng, cho nên cô cố ý cản trở tôi có phải hay không?""Thực xin lỗi..." Việc đã đến nước này, Hàn Tử Tây cũng không muốn nhiều lời."Lại là thực xin lỗi! Hàn Tử Tây, cô không phải mỗi lần đều giả bộ một bộ dáng đáng thương tội nghiệp, tôi không phải là bà, chiêu này của cô đối với tôi mà nói là vô dụng! "Sở Bích Đình mặt tức giận đến méo mó: "Đừng nghĩ rằng mình thật sự đã trở thành thiếu phu nhân Sở gia, cô đối với Sở gia mà nói, chỉ là một con chó!"