Sáng sớm, đúng sáu giờ Tiếu Khắc mở mắt, đơ ra vài giây sau đó trở mình tiếp tục mộng đẹp còn dang dở. Cứ như vậy lặp đi lặp lại trong tình trạng nửa ngủ nửa tỉnh, mãi cho đến chín giờ sáng. Cậu vẫn có chút không thích ứng được với cuộc sống như thế này, quá mức nhàn hạ quá mức tự do. Buổi sáng không bị kêu rời giường, cũng không phải vác vài kg trang bị chạy hơn mười km, đương nhiên cũng không còn những huấn luyện đến mệt muốn chết, không còn phải xếp chăn thành bốn góc vuông vắn. Đột nhiên, tất cả đều trở thành quá khứ. Theo thời gian trôi đi những gì trong quá khứ cố ý hoặc vô tình sẽ bị bỏ quên ở một góc nào đó trong kí ức. Mặc dù cha Tiếu Khắc không ngờ thằng con không như nguyện vọng của mình, bị đá ra khỏi quân đội, nhưng dù sao đấy cũng là con mình, cũng không để thằng con lớn đùng ở nhà ăn bám cha mẹ. Cau mày suy nghĩ nhiều ngày, cuối cùng vẫn là tìm cách đưa Tiếu Khắc đến làm việc ở công ty bạn bè. Công ty thông báo cho Tiếu Khắc tháng sau bắt đầu đi làm, Tiếu Khắc liền thuê…
Chương 7: Em là gió, anh là cát
Có Gan Em Đừng ChạyTác giả: An Thiếu VũTruyện Đam Mỹ, Truyện Võng DuSáng sớm, đúng sáu giờ Tiếu Khắc mở mắt, đơ ra vài giây sau đó trở mình tiếp tục mộng đẹp còn dang dở. Cứ như vậy lặp đi lặp lại trong tình trạng nửa ngủ nửa tỉnh, mãi cho đến chín giờ sáng. Cậu vẫn có chút không thích ứng được với cuộc sống như thế này, quá mức nhàn hạ quá mức tự do. Buổi sáng không bị kêu rời giường, cũng không phải vác vài kg trang bị chạy hơn mười km, đương nhiên cũng không còn những huấn luyện đến mệt muốn chết, không còn phải xếp chăn thành bốn góc vuông vắn. Đột nhiên, tất cả đều trở thành quá khứ. Theo thời gian trôi đi những gì trong quá khứ cố ý hoặc vô tình sẽ bị bỏ quên ở một góc nào đó trong kí ức. Mặc dù cha Tiếu Khắc không ngờ thằng con không như nguyện vọng của mình, bị đá ra khỏi quân đội, nhưng dù sao đấy cũng là con mình, cũng không để thằng con lớn đùng ở nhà ăn bám cha mẹ. Cau mày suy nghĩ nhiều ngày, cuối cùng vẫn là tìm cách đưa Tiếu Khắc đến làm việc ở công ty bạn bè. Công ty thông báo cho Tiếu Khắc tháng sau bắt đầu đi làm, Tiếu Khắc liền thuê… Buổi tối sau khi hoạt động của đội cố định bắt đầu, đám người Nam Đường có thể nói là được thay đổi trang bị mới hoàn toàn so với lúc trước. Bảo thạch không thiếu cái nào, thuộc tính cũng không có cái nào kém, mọi người cũng đập đủ thuốc, Tiếu Khắc cảm thấy những người này rốt cuộc có chút tự giác đánh phó bản.Boss Lão Nhị khó đánh hơn Lão Nhất không ít, nhưng vì đám người trong đội cuối cùng cũng biết sắp xếp trong phó bản thế nào, nên đánh thông qua dễ dàng hơn nhiều, ngay cả Em Mới Mười Lăm nhiều lần mắc lỗi, hôm nay cũng hết sức chú ý, không gây ra vấn đề gì lớn. Công Tử Tiêu vốn thao tác tốt, hôm nay lại kỹ năng nào cũng tung nhầm. Tuy ngoài miệng Tiếu Khắc vẫn khích lệ bọn họ, nhưng cứ như vậy thì trước khi Lão Nhị bị diệt thì họ cũng đã chết đi sống lại nhiều lần.Tiếu Khắc rốt cuộc không cần lo lắng mình có biệt hiệu mới, bởi vì số lần giết boss lần này căn bản là đếm không xuể. Đến lúc bọn họ vật ngã được Lão Nhị đã là chuyện ba giờ sau đó. Tiếu Khắc dứt khoát giải tán đội ngũ, không lưu luyến chút nào. Chưa từng có phó bản nào khiến cậu đánh vất vả như thế.【 công hội 】Toái Tâm: Chúng ta không thể lúc nào cũng mượn vú em công hội nhà người ta, mấy người ra ngoài tìm mấy vú em về cho tôi.Hai em gái Chanh với Xoài mỗi lần đánh phó bản xong ngay cả sức để gõ chữ cũng không có nữa, bình thường, vừa giải tán đội một cái là offline luôn. Tiếu Khắc cuối cùng vẫn không nỡ nhờ cậy nữa, cho nên tự mình bồi dưỡng vài vú em trong nhà là thích hợp hơn, sau này dù là đánh phó bản hay chiến trường đều có thể dùng, quan trọng hơn là có thể dùng bất kì lúc nào mà không đau lòng.Nửa giờ sau.Tin tức công hội: Thật Sự gia nhập công hội.Tiếu Khắc mở công hội ra nhìn người mới gia nhập công hội này. Dược sự, cấp 12… Một dược sư cấp 12 giữa một công hội tất cả đều mãn cấp nhìn đặc biệt chói mắt.【 công hội 】Toái Tâm: Ai tìm ra người này?【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: Em tìm đó. Trên kênh thế giới vừa thấy công hội chúng ta tìm vú em, tất cả vú em kỹ thuật đều rủ nhau off hết. Có thể tìm được người này là cũng khó rồi. Em ngồi cắm cọc ở tân thủ thôn nửa tiếng đồng hồ, mới tóm được đó.【 công hội 】Gió Thổi đ*ng q**n Lạnh: Thú Thú, anh là một tên bội bạc. Năm đó đưa tôi đi ngắm sao ngắm trăng, còn gọi người ta là Đũng Đũng bé bỏng, thế mà giờ đây có mới nới cũ, còn đón cậu ta về nhà ~~o(>_
Buổi tối sau khi hoạt động của đội cố định bắt đầu, đám người Nam Đường có thể nói là được thay đổi trang bị mới hoàn toàn so với lúc trước. Bảo thạch không thiếu cái nào, thuộc tính cũng không có cái nào kém, mọi người cũng đập đủ thuốc, Tiếu Khắc cảm thấy những người này rốt cuộc có chút tự giác đánh phó bản.
Boss Lão Nhị khó đánh hơn Lão Nhất không ít, nhưng vì đám người trong đội cuối cùng cũng biết sắp xếp trong phó bản thế nào, nên đánh thông qua dễ dàng hơn nhiều, ngay cả Em Mới Mười Lăm nhiều lần mắc lỗi, hôm nay cũng hết sức chú ý, không gây ra vấn đề gì lớn. Công Tử Tiêu vốn thao tác tốt, hôm nay lại kỹ năng nào cũng tung nhầm. Tuy ngoài miệng Tiếu Khắc vẫn khích lệ bọn họ, nhưng cứ như vậy thì trước khi Lão Nhị bị diệt thì họ cũng đã chết đi sống lại nhiều lần.
Tiếu Khắc rốt cuộc không cần lo lắng mình có biệt hiệu mới, bởi vì số lần giết boss lần này căn bản là đếm không xuể. Đến lúc bọn họ vật ngã được Lão Nhị đã là chuyện ba giờ sau đó. Tiếu Khắc dứt khoát giải tán đội ngũ, không lưu luyến chút nào. Chưa từng có phó bản nào khiến cậu đánh vất vả như thế.
【 công hội 】
Toái Tâm:
Chúng ta không thể lúc nào cũng mượn vú em công hội nhà người ta, mấy người ra ngoài tìm mấy vú em về cho tôi.
Hai em gái Chanh với Xoài mỗi lần đánh phó bản xong ngay cả sức để gõ chữ cũng không có nữa, bình thường, vừa giải tán đội một cái là offline luôn. Tiếu Khắc cuối cùng vẫn không nỡ nhờ cậy nữa, cho nên tự mình bồi dưỡng vài vú em trong nhà là thích hợp hơn, sau này dù là đánh phó bản hay chiến trường đều có thể dùng, quan trọng hơn là có thể dùng bất kì lúc nào mà không đau lòng.
Nửa giờ sau.
Tin tức công hội:
Thật Sự gia nhập công hội.
Tiếu Khắc mở công hội ra nhìn người mới gia nhập công hội này. Dược sự, cấp 12… Một dược sư cấp 12 giữa một công hội tất cả đều mãn cấp nhìn đặc biệt chói mắt.
【 công hội 】
Toái Tâm:
Ai tìm ra người này?
【 công hội 】
Dữ Thú Đồng Hành:
Em tìm đó. Trên kênh thế giới vừa thấy công hội chúng ta tìm vú em, tất cả vú em kỹ thuật đều rủ nhau off hết. Có thể tìm được người này là cũng khó rồi. Em ngồi cắm cọc ở tân thủ thôn nửa tiếng đồng hồ, mới tóm được đó.
【 công hội 】
Gió Thổi đ*ng q**n Lạnh:
Thú Thú, anh là một tên bội bạc. Năm đó đưa tôi đi ngắm sao ngắm trăng, còn gọi người ta là Đũng Đũng bé bỏng, thế mà giờ đây có mới nới cũ, còn đón cậu ta về nhà ~~o(>_
Có Gan Em Đừng ChạyTác giả: An Thiếu VũTruyện Đam Mỹ, Truyện Võng DuSáng sớm, đúng sáu giờ Tiếu Khắc mở mắt, đơ ra vài giây sau đó trở mình tiếp tục mộng đẹp còn dang dở. Cứ như vậy lặp đi lặp lại trong tình trạng nửa ngủ nửa tỉnh, mãi cho đến chín giờ sáng. Cậu vẫn có chút không thích ứng được với cuộc sống như thế này, quá mức nhàn hạ quá mức tự do. Buổi sáng không bị kêu rời giường, cũng không phải vác vài kg trang bị chạy hơn mười km, đương nhiên cũng không còn những huấn luyện đến mệt muốn chết, không còn phải xếp chăn thành bốn góc vuông vắn. Đột nhiên, tất cả đều trở thành quá khứ. Theo thời gian trôi đi những gì trong quá khứ cố ý hoặc vô tình sẽ bị bỏ quên ở một góc nào đó trong kí ức. Mặc dù cha Tiếu Khắc không ngờ thằng con không như nguyện vọng của mình, bị đá ra khỏi quân đội, nhưng dù sao đấy cũng là con mình, cũng không để thằng con lớn đùng ở nhà ăn bám cha mẹ. Cau mày suy nghĩ nhiều ngày, cuối cùng vẫn là tìm cách đưa Tiếu Khắc đến làm việc ở công ty bạn bè. Công ty thông báo cho Tiếu Khắc tháng sau bắt đầu đi làm, Tiếu Khắc liền thuê… Buổi tối sau khi hoạt động của đội cố định bắt đầu, đám người Nam Đường có thể nói là được thay đổi trang bị mới hoàn toàn so với lúc trước. Bảo thạch không thiếu cái nào, thuộc tính cũng không có cái nào kém, mọi người cũng đập đủ thuốc, Tiếu Khắc cảm thấy những người này rốt cuộc có chút tự giác đánh phó bản.Boss Lão Nhị khó đánh hơn Lão Nhất không ít, nhưng vì đám người trong đội cuối cùng cũng biết sắp xếp trong phó bản thế nào, nên đánh thông qua dễ dàng hơn nhiều, ngay cả Em Mới Mười Lăm nhiều lần mắc lỗi, hôm nay cũng hết sức chú ý, không gây ra vấn đề gì lớn. Công Tử Tiêu vốn thao tác tốt, hôm nay lại kỹ năng nào cũng tung nhầm. Tuy ngoài miệng Tiếu Khắc vẫn khích lệ bọn họ, nhưng cứ như vậy thì trước khi Lão Nhị bị diệt thì họ cũng đã chết đi sống lại nhiều lần.Tiếu Khắc rốt cuộc không cần lo lắng mình có biệt hiệu mới, bởi vì số lần giết boss lần này căn bản là đếm không xuể. Đến lúc bọn họ vật ngã được Lão Nhị đã là chuyện ba giờ sau đó. Tiếu Khắc dứt khoát giải tán đội ngũ, không lưu luyến chút nào. Chưa từng có phó bản nào khiến cậu đánh vất vả như thế.【 công hội 】Toái Tâm: Chúng ta không thể lúc nào cũng mượn vú em công hội nhà người ta, mấy người ra ngoài tìm mấy vú em về cho tôi.Hai em gái Chanh với Xoài mỗi lần đánh phó bản xong ngay cả sức để gõ chữ cũng không có nữa, bình thường, vừa giải tán đội một cái là offline luôn. Tiếu Khắc cuối cùng vẫn không nỡ nhờ cậy nữa, cho nên tự mình bồi dưỡng vài vú em trong nhà là thích hợp hơn, sau này dù là đánh phó bản hay chiến trường đều có thể dùng, quan trọng hơn là có thể dùng bất kì lúc nào mà không đau lòng.Nửa giờ sau.Tin tức công hội: Thật Sự gia nhập công hội.Tiếu Khắc mở công hội ra nhìn người mới gia nhập công hội này. Dược sự, cấp 12… Một dược sư cấp 12 giữa một công hội tất cả đều mãn cấp nhìn đặc biệt chói mắt.【 công hội 】Toái Tâm: Ai tìm ra người này?【 công hội 】Dữ Thú Đồng Hành: Em tìm đó. Trên kênh thế giới vừa thấy công hội chúng ta tìm vú em, tất cả vú em kỹ thuật đều rủ nhau off hết. Có thể tìm được người này là cũng khó rồi. Em ngồi cắm cọc ở tân thủ thôn nửa tiếng đồng hồ, mới tóm được đó.【 công hội 】Gió Thổi đ*ng q**n Lạnh: Thú Thú, anh là một tên bội bạc. Năm đó đưa tôi đi ngắm sao ngắm trăng, còn gọi người ta là Đũng Đũng bé bỏng, thế mà giờ đây có mới nới cũ, còn đón cậu ta về nhà ~~o(>_