Tác giả:

Mặt trời chói chang nhô lên cao, dương liễu hai bên quan đạo cành nhánh khoan thai rủ xuống. Một đám dân chạy nạn độ hơn mười người đang chầm chậm di chuyển trên đường, trong đó toàn bộ đều là lão phụ yếu nhược, tuyệt không có một vị trung niên nam tử nào, khiến cho đám người thoạt nhìn so với những nhóm khác càng thêm chật vật đáng thương. Thỉnh thoảng có người nào đó ngã xuống, rồi lại gắng chút tàn lực đứng lên, ai cũng biết, trong hoàn cảnh không một miếng nước một mảnh lương thế này, nếu ngã xuống mà không đứng dậy, vận mệnh bọn họ chỉ có một kết cục duy nhất là tử vong. “Khát quá…khát…” Một lão nhân lại vừa ngã xuống, hắn động vài cái, rốt cuộc kiệt sức không đứng dậy được, chỉ có thể l**m đôi môi khô nẻ đã nứt ra, sau đó ngửa mặt lên trời nhìn lá liễu thì thào tự nói, thần trí đã có chút mơ hồ. “Lỗ gia gia…Lỗ gia gia người đừng như vậy, chúng ta đi một đoạn nữa, có lẽ phía trước còn có thôn trấn có thể cho chúng ta xin được ngụm nước.” Một thiếu niên ước chừng mười bốn mười lăm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...