Cố Ninh kinh ngạc nhìn bên ngoài cửa sổ, không dám chớp mắt một chút nào. Cảnh tượng này giống hệt những điều thường xuất hiện trong mơ của cô, tần suất cực kỳ cao, thế cho nên sau khi cô sửng sốt năm phút, vẫn còn cảm thấy hoài nghi, đây không phải sự thật, cũng chỉ là một giấc mơ mà thôi… Sáng sớm, ánh mặt trời vừa mới ló dạng, dưới lầu, ở sân bóng rổ bên cạnh bãi đất trống, mấy cụ già tập thể dục, tiếng radio loáng thoáng truyền vào trong phòng, tiếng chuông hỗn tạp của xe đạp, còn có tiếng rao to của người bán hàng rong, âm điệu kéo thật dài. Hơi thở của cuộc sống nhộn nhịp rộn ràng này, tất cả đối với cô mà nói, đều là tốt đẹp mà lại êm tai như thế. . . Giống như là, vĩnh viễn muốn ở lại trong giấc mơ này, không bao giờ thức dậy nữa. Còn có thể thở, không khí này thật tốt. Đầu cô mơ hồ đau nhức, rõ ràng đêm qua, cả người lẫn xe đều từ trên vách núi rớt xuống, độ cao mấy trăm mét, sau khi xảy ra tai nạn, đúng nha, cô sớm nên tan xương nát thịt rồi, nhưng mà, tại sao lại ở chỗ này…
Tác giả: