chương một Thời điểm Lưu Huy đạp xe đạp đến Trương gia gia chúc viện, chính là lúc Trương Tiểu Dã đang tròng áo may ô, mặc q**n l*t ngồi trên băng ghế nhỏ ở cửa nhà gặm dưa hấu, trên cằm đều là màu đỏ của nước dưa, róc rách nhỏ xuống nửa thân người. Rõ ràng còn là một thằng nhóc, tư thế kia lại giống như một ông chú tuổi trung niên không nghề nghiệp “Hắc!” Lưu Huy gõ xuống đầu nhỏ của cậu, “Anh của cậu đâu?” Trương Tiểu Dã hiển nhiên vô cùng bất mãn với người làm phiền cậu ăn dưa hấu, vung lên khuôn mặt nhỏ nhìn Lưu Huy từ trên xuống dưới “Anh là ai?” Lưu Huy đoạt lấy nửa mảnh dưa hấu còn chưa kịp ngoạm ăn của Trương Tiểu Dã: “Mấy ngày không gặp, cậu liền không nhận ra Lưu ca.” Trương Tiểu Dã từ trong lỗ mũi hừ một tiếng, nghiêng mặt sang bên cao giọng gọi: “Trương Kinh, gian phu của anh tìm được anh rồi.” Lưu Huy phun dưa hấu ra ngoài, Trương Tiểu Dã từ trên băng ghế nhảy dựng lên, mặt run rẩy nhìn đại áo may ô trên người ghét bỏ nói “Chao ôi ~anh thực phiền!!” Lưu Huy ho khan nói…

Truyện chữ