Đêm, trong căn phòng tối tăm bày ra một cảnh tượng vô cùng hỗn độn. Quần áo nam có nữ có vứt bừa bãi trên sàn cùng với những đồ dùng tình thú quăng lung tung trông thật nhức mắt. Tiêu Thần chậm rãi nhặt chiếc áo sơ mi với chiếc quần dài lên, tùy tiện mặc vào người. Ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn Lương Diệc Bạch đang co rúm trên giường với tấm chăn mỏng: - Còn không mặc đồ vào sao? Anh Phong cáu rồi đấy! Và cái vị tên “anh Phong” kia không ai khác là chồng của Diệc Bạch - Chu Hải Phong. Bấy giờ y đang đứng cạnh giường, tay siết chặt thành nắm đấm, răng nghiến ken két. Sự tức giận khiến cả người y run lên. Cũng phải thôi, thấy vợ mình trong cảnh này với người anh em mà mình luôn tin tưởng, không điên mới lạ. Có điều, y điên lên thì Tiêu Thần càng vui. Y gần như rít qua kẽ răng: - Gian phu dâm phụ! Chúng mày là đồ không biết xấu hổ! Chúng mày ở phòng tao làm ra chuyện dơ bẩn này, khốn nạn! Tiêu Thần lạnh lùng nhếch mép: - Anh Phong, cho phép em vẫn được gọi anh như thế nhé. Anh thấy sao? Có…
Tác giả: