Tác giả:

Khi bạn cùng phòng A gọi điện tới thì Du Nhiên đang làm ổ trong chăn bông. “Du Nhiên, cậu không đi tập trung à? Cả khoa đều đến đông đủ rồi, chỉ thiếu có mỗi mình cậu thôi.” Bạn cùng phòng A đã nói như thế. Du Nhiên giơ tay tính toán, hôm nay là Chủ Nhật, chiều nay là thời gian tập trung của cả khoa. Tiếp theo, cô trả lời chắc như đinh đóng cột: “Không đi!” Nguyên nhân rất đơn giản, cô đang đợi để ăn trộm Đông Trùng Hạ Thảo của bạn tốt. “Hôm nay có một thầy giáo mới đến nhận chức, cậu không thể nể mặt người ta một chút à?” Bạn cùng phòng A dùng tình cảm để lung lạc đối phương. “Nếu lão hỏi, cứ nói tớ mặt mũi tím ngắt, miệng trào máu tươi, toàn thân co giật, bệnh tình nguy kịch, chết đến nơi rồi.” Đôi mắt Du Nhiên từ đầu tới cuối không hề rời khỏi màn hình máy tính. So với những người đặt đồng hồ báo thức, nửa đêm tỉnh dậy trộm cỏ, chăn nuôi gia súc, Du Nhiên chưa hề nghĩ mình ham mê game online đến mức tẩu hỏa nhập ma. “Được, vậy tớ tùy cơ ứng biến.” Bạn cùng phòng nói xong liền ngắt…

Truyện chữ