Tác giả:

Lúc phi hành ở trên mây Vương Hổ đã suy nghĩ tốt lắm, phải nhớ thật kỹ đáp án đầu tiên của mình về “Vấn thế gian tình vi hà vật” là: “Tình là một cái gì đó tối hại người, vô luận là ai, chỉ cần vướng phải tình ái, thì sẽ ngu xuẩn suốt đời.” Có thần tiên chứng giám, hắn nhất định phải là lão hổ tinh thông minh nhất, tuyệt đối tuyệt đối không được biến thành ngốc tử. “Ừm, bây giờ chính mình xuống dưới, nếu có cơ duyên tìm được đáp án thì thật tốt, bằng không thì mình cũng không nguyện tự thể nghiệm, dù sao còn mười một yêu tinh kia, đến lúc đó chỉ cần trả lời theo bọn họ, dù sao cũng là huynh đệ lâu như vậy, mọi người sẽ không trơ mắt nhìn mình bị bỏ lại Vụ Ẩn Sơn một mình đâu. Lão ngưu cũng từng nói, không nguyện sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ nguyện phi tiên cùng ngày cùng tháng cùng năm thôi, chúng ta phải cùng nhau phi tiên, một người cũng không thể thiếu.” Vương Hổ một bên phi hành một bên lẩm bẩm, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới trong điển tịch nhân gian có một câu “Hổ lạc…

Truyện chữ