Tác giả:

Hừ! Các ngươi còn dám tự xưng là đại nội cao thủ,dưới ba chiêu đã bị trẫm hạ,thật sự là vô dụng!”Thiếu niên cẩm y đứng chính giữa Điện Văn Hoa đảo ánh mắt qua,uy phong lẫm liệt quát. Cao Cần cười gượng hai tiếng,“Đó là bởi vì Hoàng Thượng quá lợi hại thôi! Nô tài làm sao là đối thủ của ngài, Cổ Lục, ngươi nói đúng không?”. Tên thị vệ Cổ Lục liếc mắt sang bên kia một cái, vội vàng làm vẻ mặt tươi cười phụ họa,“Đúng vậy, đúng vậy! Cao Cần nói đúng.Võ công của Hoàng Thượng đã muốn tới tình trạng xuất thần nhập hóa, cho dù là cao thủ nhất đẳng nhất trên giang hồ, cũng cũng không phải là đối thủ của Hoàng Thượng, thật sự làm cho nô tài bội phục sát đất.”. “Hừ!Cả hai người các ngươi cũng chỉ giỏi khua môi múa mép mà thôi.”Ngoài mặt thiếu niên cẩm y hừ một tiếng, nhưng đáy lòng cũng tương đối thoải mái.“Cổ Lục, đến phiên ngươi .”. Cổ Lục nghe vậy, trong lòng nhất thời buồn rầu, da mặt căng thẳng.“Hoàng Thượng,ban đêm hôm qua nô tài bị tiêu chảy, chỉ sợ thể lực không tốt! Có thể tự nhận thua…

Chương 41

Nha Đầu! Đến Đây Với TrẫmTác giả: Mai Bối NhĩTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHừ! Các ngươi còn dám tự xưng là đại nội cao thủ,dưới ba chiêu đã bị trẫm hạ,thật sự là vô dụng!”Thiếu niên cẩm y đứng chính giữa Điện Văn Hoa đảo ánh mắt qua,uy phong lẫm liệt quát. Cao Cần cười gượng hai tiếng,“Đó là bởi vì Hoàng Thượng quá lợi hại thôi! Nô tài làm sao là đối thủ của ngài, Cổ Lục, ngươi nói đúng không?”. Tên thị vệ Cổ Lục liếc mắt sang bên kia một cái, vội vàng làm vẻ mặt tươi cười phụ họa,“Đúng vậy, đúng vậy! Cao Cần nói đúng.Võ công của Hoàng Thượng đã muốn tới tình trạng xuất thần nhập hóa, cho dù là cao thủ nhất đẳng nhất trên giang hồ, cũng cũng không phải là đối thủ của Hoàng Thượng, thật sự làm cho nô tài bội phục sát đất.”. “Hừ!Cả hai người các ngươi cũng chỉ giỏi khua môi múa mép mà thôi.”Ngoài mặt thiếu niên cẩm y hừ một tiếng, nhưng đáy lòng cũng tương đối thoải mái.“Cổ Lục, đến phiên ngươi .”. Cổ Lục nghe vậy, trong lòng nhất thời buồn rầu, da mặt căng thẳng.“Hoàng Thượng,ban đêm hôm qua nô tài bị tiêu chảy, chỉ sợ thể lực không tốt! Có thể tự nhận thua… “A!” Linh Lung chợt ngồi thẳng người, đột nhiên tới tim đập mãnh liệt làm cho nàng ngủ say thì bừng tỉnh, mới chú ý tới cả người đổ mồ hôi lạnh.Bàn tay nhỏ nhắn che ngực run rẩy không thôi. Nếu nói mẹ con liền tâm, tim của nàng hội vô duyên vô cớ lại đập mạnh, không chừng là mẹ đã xảy ra chuyện gì nha?Linh Lung chợt nhắc nhở không nên tự dọa mình,“Có Tần bá bá ở đó, mẹ hẳn là không có việc gì mới đúng, nhất định là ta đa tâm.”.Nhưng mà, tim đập nhanh liên tục , làm cho nàng đứng ngồi không yên.“Ở trong này làm lo lắng cũng không làm được gì, về nhà một chuyến có phải hay hơn không.” Nàng lẩm bẩm nói.Quyết định chủ ý, nàng không hề do dự, nhanh chóng tìm hoàng thái hậu ban cho nàng lệnh bài, có nó, nàng có thể tự do ra vào hoàng cung.“Cô nương, nửa đêm , ngươi muốn lên chỗ nào đi?” Ở mặt sau phòng nhỏ Trầm Hương nghe thấy tiếng động lạ thường liền đi ra.Linh Lung nhíu lại mày nói:“Ta muốn lập tức ra cung một chuyến.Nếu có người hỏi thì nói ta có chuyện quan trọng muốn làm.”.“Chuyện gì quan trọng, chọn lúc này xuất cung là không được?”.“Ta không có thời gian giải thích , nghe theo lời của ta là được.” Linh Lung cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.Trầm Hương không hiểu ra sao đuổi theo ra,“Cô nương, lỡ như hoàng thượng thì sao nha?”.Linh Lung nghe vậy bước chân chậm lại một chút,“Ngươi cũng nói với hắn như vậy, ta rất nhanh sẽ trở về.”.“Nhưng mà…… Cô nương, cô nương –” Trầm Hương lặp lại nhiều lần.Chạy suốt đêm, đến bình minh Linh Lung mới về nhà.Vẻ mặt nàng đờ đẫn nhìn nơi trước đó xảy ra một trận đánh kịch liệt,hàng rào chung quanh dựng thẳng , còn có bụi lây dính loang lổ vết máu, làm cho máu cả người nàng đông lại.Nàng thấy trên mặt đất có nhiều dấu vết, có thể đoán dược có thi thể đã xuống nơi này nhưng được người khác âm thầm xử lý, nhưng là đến tột cùng là thi thể của ai?“Mẹ!” Linh Lung vừa hô vừa chạy vào trong phòng, bên trong không có người nào, nhưng trên mặt đất có lưu lại một vũng máu.“Tần bá bá! Mẹ!”.Vì sao lại như vậy? Tại sao xảy ra chuyện này?Rốt cuộc là ai đã hạ thủ? Nàng ở mỗi gian trong phòng tìm kiếm bóng dáng thân nhân, nghĩ đến có khả năng mất đi người thân, làm cho nàng mấy thương tâm.Linh Lung ở trong phòng lớn tiếng kêu,“Mẹ,mẹ ở nơi nào? Tần bá bá –”.Nàng trước sau tìm lại một lần, không tin hai người đều bị độc thủ.“Bọn họ nhất định còn sống, nói không chừng trốn đi,, nhất định là như vậy .” Linh Lung tự nói cho mình bình tĩnh, để cho đầu óc khôi phục trạng thái bình thường.Không ai hiểu địa hình vùng núi lân cận so với bọn họ. Nếu mẹ và Tần bá bá muốn tìm nơi trốn, không phải là chuyện rất khó khăn, vấn đề là trốn ở đâu nha?Có rồi! Linh Lung nhớ tới năm trước Tần Công ở sườn núi tìm được một cái huyệt động, rất ẩn mật rất an toàn.Lúc ấy cò hay i giỡn nói lỡ như bị vương gia đuổi giết, có thể tránh ở nơi đó, tuyệt đối sẽ không để cho người ta phát hiện.Bọn họ nhất định là trốn ở nơi đó! Linh Lung không hề do dự, mang một tia hy vọng tiến lên trước.

“A!” Linh Lung chợt ngồi thẳng người, đột nhiên tới tim đập mãnh liệt làm cho nàng ngủ say thì bừng tỉnh, mới chú ý tới cả người đổ mồ hôi
lạnh.

Bàn tay nhỏ nhắn che ngực run rẩy không thôi. Nếu nói mẹ con liền
tâm, tim của nàng hội vô duyên vô cớ lại đập mạnh, không chừng là mẹ đã
xảy ra chuyện gì nha?

Linh Lung chợt nhắc nhở không nên tự dọa mình,“Có Tần bá bá ở đó, mẹ hẳn là không có việc gì mới đúng, nhất định là ta đa tâm.”.

Nhưng mà, tim đập nhanh liên tục , làm cho nàng đứng ngồi không yên.

“Ở trong này làm lo lắng cũng không làm được gì, về nhà một chuyến có phải hay hơn không.” Nàng lẩm bẩm nói.

Quyết định chủ ý, nàng không hề do dự, nhanh chóng tìm hoàng thái hậu ban cho nàng lệnh bài, có nó, nàng có thể tự do ra vào hoàng cung.

“Cô nương, nửa đêm , ngươi muốn lên chỗ nào đi?” Ở mặt sau phòng nhỏ Trầm Hương nghe thấy tiếng động lạ thường liền đi ra.

Linh Lung nhíu lại mày nói:“Ta muốn lập tức ra cung một chuyến.Nếu có người hỏi thì nói ta có chuyện quan trọng muốn làm.”.

“Chuyện gì quan trọng, chọn lúc này xuất cung là không được?”.

“Ta không có thời gian giải thích , nghe theo lời của ta là được.” Linh Lung cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.

Trầm Hương không hiểu ra sao đuổi theo ra,“Cô nương, lỡ như hoàng thượng thì sao nha?”.

Linh Lung nghe vậy bước chân chậm lại một chút,“Ngươi cũng nói với hắn như vậy, ta rất nhanh sẽ trở về.”.

“Nhưng mà…… Cô nương, cô nương –” Trầm Hương lặp lại nhiều lần.

Chạy suốt đêm, đến bình minh Linh Lung mới về nhà.

Vẻ mặt nàng đờ đẫn nhìn nơi trước đó xảy ra một trận đánh kịch
liệt,hàng rào chung quanh dựng thẳng , còn có bụi lây dính loang lổ vết
máu, làm cho máu cả người nàng đông lại.

Nàng thấy trên mặt đất có nhiều dấu vết, có thể đoán dược có thi thể
đã xuống nơi này nhưng được người khác âm thầm xử lý, nhưng là đến tột
cùng là thi thể của ai?

“Mẹ!” Linh Lung vừa hô vừa chạy vào trong phòng, bên trong không có
người nào, nhưng trên mặt đất có lưu lại một vũng máu.“Tần bá bá! Mẹ!”.

Vì sao lại như vậy? Tại sao xảy ra chuyện này?

Rốt cuộc là ai đã hạ thủ? Nàng ở mỗi gian trong phòng tìm kiếm bóng
dáng thân nhân, nghĩ đến có khả năng mất đi người thân, làm cho nàng mấy thương tâm.

Linh Lung ở trong phòng lớn tiếng kêu,“Mẹ,mẹ ở nơi nào? Tần bá bá –”.

Nàng trước sau tìm lại một lần, không tin hai người đều bị độc thủ.

“Bọn họ nhất định còn sống, nói không chừng trốn đi,, nhất định là
như vậy .” Linh Lung tự nói cho mình bình tĩnh, để cho đầu óc khôi phục
trạng thái bình thường.

Không ai hiểu địa hình vùng núi lân cận so với bọn họ. Nếu mẹ và Tần
bá bá muốn tìm nơi trốn, không phải là chuyện rất khó khăn, vấn đề là
trốn ở đâu nha?

Có rồi! Linh Lung nhớ tới năm trước Tần Công ở sườn núi tìm được một
cái huyệt động, rất ẩn mật rất an toàn.Lúc ấy cò hay i giỡn nói lỡ như
bị vương gia đuổi giết, có thể tránh ở nơi đó, tuyệt đối sẽ không để cho người ta phát hiện.

Bọn họ nhất định là trốn ở nơi đó! Linh Lung không hề do dự, mang một tia hy vọng tiến lên trước.

Nha Đầu! Đến Đây Với TrẫmTác giả: Mai Bối NhĩTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHừ! Các ngươi còn dám tự xưng là đại nội cao thủ,dưới ba chiêu đã bị trẫm hạ,thật sự là vô dụng!”Thiếu niên cẩm y đứng chính giữa Điện Văn Hoa đảo ánh mắt qua,uy phong lẫm liệt quát. Cao Cần cười gượng hai tiếng,“Đó là bởi vì Hoàng Thượng quá lợi hại thôi! Nô tài làm sao là đối thủ của ngài, Cổ Lục, ngươi nói đúng không?”. Tên thị vệ Cổ Lục liếc mắt sang bên kia một cái, vội vàng làm vẻ mặt tươi cười phụ họa,“Đúng vậy, đúng vậy! Cao Cần nói đúng.Võ công của Hoàng Thượng đã muốn tới tình trạng xuất thần nhập hóa, cho dù là cao thủ nhất đẳng nhất trên giang hồ, cũng cũng không phải là đối thủ của Hoàng Thượng, thật sự làm cho nô tài bội phục sát đất.”. “Hừ!Cả hai người các ngươi cũng chỉ giỏi khua môi múa mép mà thôi.”Ngoài mặt thiếu niên cẩm y hừ một tiếng, nhưng đáy lòng cũng tương đối thoải mái.“Cổ Lục, đến phiên ngươi .”. Cổ Lục nghe vậy, trong lòng nhất thời buồn rầu, da mặt căng thẳng.“Hoàng Thượng,ban đêm hôm qua nô tài bị tiêu chảy, chỉ sợ thể lực không tốt! Có thể tự nhận thua… “A!” Linh Lung chợt ngồi thẳng người, đột nhiên tới tim đập mãnh liệt làm cho nàng ngủ say thì bừng tỉnh, mới chú ý tới cả người đổ mồ hôi lạnh.Bàn tay nhỏ nhắn che ngực run rẩy không thôi. Nếu nói mẹ con liền tâm, tim của nàng hội vô duyên vô cớ lại đập mạnh, không chừng là mẹ đã xảy ra chuyện gì nha?Linh Lung chợt nhắc nhở không nên tự dọa mình,“Có Tần bá bá ở đó, mẹ hẳn là không có việc gì mới đúng, nhất định là ta đa tâm.”.Nhưng mà, tim đập nhanh liên tục , làm cho nàng đứng ngồi không yên.“Ở trong này làm lo lắng cũng không làm được gì, về nhà một chuyến có phải hay hơn không.” Nàng lẩm bẩm nói.Quyết định chủ ý, nàng không hề do dự, nhanh chóng tìm hoàng thái hậu ban cho nàng lệnh bài, có nó, nàng có thể tự do ra vào hoàng cung.“Cô nương, nửa đêm , ngươi muốn lên chỗ nào đi?” Ở mặt sau phòng nhỏ Trầm Hương nghe thấy tiếng động lạ thường liền đi ra.Linh Lung nhíu lại mày nói:“Ta muốn lập tức ra cung một chuyến.Nếu có người hỏi thì nói ta có chuyện quan trọng muốn làm.”.“Chuyện gì quan trọng, chọn lúc này xuất cung là không được?”.“Ta không có thời gian giải thích , nghe theo lời của ta là được.” Linh Lung cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.Trầm Hương không hiểu ra sao đuổi theo ra,“Cô nương, lỡ như hoàng thượng thì sao nha?”.Linh Lung nghe vậy bước chân chậm lại một chút,“Ngươi cũng nói với hắn như vậy, ta rất nhanh sẽ trở về.”.“Nhưng mà…… Cô nương, cô nương –” Trầm Hương lặp lại nhiều lần.Chạy suốt đêm, đến bình minh Linh Lung mới về nhà.Vẻ mặt nàng đờ đẫn nhìn nơi trước đó xảy ra một trận đánh kịch liệt,hàng rào chung quanh dựng thẳng , còn có bụi lây dính loang lổ vết máu, làm cho máu cả người nàng đông lại.Nàng thấy trên mặt đất có nhiều dấu vết, có thể đoán dược có thi thể đã xuống nơi này nhưng được người khác âm thầm xử lý, nhưng là đến tột cùng là thi thể của ai?“Mẹ!” Linh Lung vừa hô vừa chạy vào trong phòng, bên trong không có người nào, nhưng trên mặt đất có lưu lại một vũng máu.“Tần bá bá! Mẹ!”.Vì sao lại như vậy? Tại sao xảy ra chuyện này?Rốt cuộc là ai đã hạ thủ? Nàng ở mỗi gian trong phòng tìm kiếm bóng dáng thân nhân, nghĩ đến có khả năng mất đi người thân, làm cho nàng mấy thương tâm.Linh Lung ở trong phòng lớn tiếng kêu,“Mẹ,mẹ ở nơi nào? Tần bá bá –”.Nàng trước sau tìm lại một lần, không tin hai người đều bị độc thủ.“Bọn họ nhất định còn sống, nói không chừng trốn đi,, nhất định là như vậy .” Linh Lung tự nói cho mình bình tĩnh, để cho đầu óc khôi phục trạng thái bình thường.Không ai hiểu địa hình vùng núi lân cận so với bọn họ. Nếu mẹ và Tần bá bá muốn tìm nơi trốn, không phải là chuyện rất khó khăn, vấn đề là trốn ở đâu nha?Có rồi! Linh Lung nhớ tới năm trước Tần Công ở sườn núi tìm được một cái huyệt động, rất ẩn mật rất an toàn.Lúc ấy cò hay i giỡn nói lỡ như bị vương gia đuổi giết, có thể tránh ở nơi đó, tuyệt đối sẽ không để cho người ta phát hiện.Bọn họ nhất định là trốn ở nơi đó! Linh Lung không hề do dự, mang một tia hy vọng tiến lên trước.

Chương 41