Tiết từ Mấy ngày nay thời tiết liên tục nóng bức, làm cho người ta hận không thể cả ngày đều tránh trong phòng điều hoà. Cao Minh Nguyệt ở nhà chỉ mở quạt điện, trên người chỉ mặc áo hai dây cùng quần đùi, làm tôn lên da thịt trắng nõan tự nhiên.
Hừ! Các ngươi còn dám tự xưng là đại nội cao thủ,dưới ba chiêu đã bị trẫm hạ,thật sự là vô dụng!”Thiếu niên cẩm y đứng chính giữa Điện Văn Hoa đảo ánh mắt qua,uy phong lẫm liệt quát.
“Sư phụ, như vậy không tốt lắm đâu! Nơi này chính là lăng mộ Vương Hậu. . . . . .”
Hoàng hôn in bóng hai người đang đi với nhau thành một vệt dài, cuối cùng dừng lại nghỉ chân tại một chân núi, một thiếu niên chừng mười lăm, mười sáu tuổi thiếu chút nữa đã quỳ lạy cảm tạ sự ban ân của lão thiên gia, hai chân hắn sắp rụng rồi, hơn nữa lại còn đói và khát, nhưng tiểu chủ tử đang
“Lãnh đại ca, đây là áo choàng ta may giúp huynh, ta…ta…” Một tì nữ dung mạo thanh tú chờ đợi đã lâu, cuối cùng cũng chờ được Lãnh Trạm chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi, nàng đỏ mặt dâng tặng bộ quần áo tự may, chỉ mong nhận được một cái nhìn thoáng qua của nam nhân lạnh lùng mà nàng ngưỡng mộ này.
Kinh sư Thuận Thiên phủ “Đằng vương phủ lại phái người tới cầu hôn?”
Nơi thâm sơn u cốc vắng vẻ bóng người,lại bị một trận tiếng khóc thê thảm phá hủy bầu không khí tốt đẹp trước kia,lũ dã thú sợ hãi chạy trốn tứ phía,cho rằng trời muốn sụp, tận thế tới.
Huyền Vũ hồ trong Huyền Vũ môn nằm ở Đông Bắc thành Kim Lăng, cổ xưng tang bạc, thời Tam quốc, lúc Tôn Quyền Đông Ngô từng ở chỗ này huấn luyện Thủy sư, lại xưng là Luyện hồ; theo truyền thuyết trong hồ từng xuất hiện Hắc Long, nên đổi tên thành hồ Huyền Vũ.
Tiếng o o theo quy luật đang không ngừng phát ra từ chiếc miệng nhỏ nhắn, khiến buổi trưa hè dường như càng trở nên nóng hơn. Người đang ngủ say giấc nồng hoàn toàn không cảm nhận được một ánh mắt căm tức của người đang đứng đầu giường đang chăm chú nhìn mình.