Do sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với…

Chương 10

Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Vu Hằng cơ hồ là bay về nhà, lúc mở cửa vội đến mức đánh rơi chìa khóa hai lần, hắn chạy nhanh đến WC, Mục Quang Minh vẫn như cũ treo lủng lẳng trước mặt, một tư thế thong dong, nhàn nhã.“…Ngươi muốn đi!” Mục Qung Minh đem Vu Hằng đang điên cuống th* d*c xem xét một phen, sau đó bay qua góc khác của nhà vệ sinh: “Ta chuẩn bị xong rồi, ngươi tiểu đi…”“Tiểu cái đầu ngươi!” Nếu như lúc này có thể chạm vào, hắn nhất định sẽ lôi cái người kia úp xuống bồn cầu: “Ngươi trước khi chết có phải hay không đang ở phương Bắc? Ở cùng với dượng của ngươi?”Mục Qung Minh chầm chậm bay lại gần, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn chằm chằm Vu Hằng: “Như thế nào ngươi lại biết rõ vậy?”“Đi cầu thang ngã dập đầu?”“Chính là…”Nếu như Vu Hằng không nhìn lầm, người này thật giống như đang đỏ mặt.“Cái này…” Mục Quang Minh gãi gãi đầu “Ngươi từ đâu mà biết được chuyện này?”Vu Hằng cũng không có trả lời mà hỏi tiếp một câu: “Ngươi biết rõ chính mình vì cái gì lâu như vậy mà thân thể vẫn chưa trong suốt không?”Mục Quang Minh cực kỳ kinh ngạc, chớp chớp con mắt: “Cái này ngươi cũng biết?”Vu Hằng trông thấy đối phương một chút cũng không tỏ ra nóng lòng muốn biết chuyện của bản thân, bực đến vò đầu bứt tóc mà nói: “Bởi vì ngươi còn chưa có chết!”

Vu Hằng cơ hồ là bay về nhà, lúc mở cửa vội đến mức đánh rơi chìa khóa hai lần, hắn chạy nhanh đến WC, Mục Quang Minh vẫn như cũ treo lủng lẳng trước mặt, một tư thế thong dong, nhàn nhã.

“…Ngươi muốn đi!” Mục Qung Minh đem Vu Hằng đang điên cuống th* d*c xem xét một phen, sau đó bay qua góc khác của nhà vệ sinh: “Ta chuẩn bị xong rồi, ngươi tiểu đi…”

“Tiểu cái đầu ngươi!” Nếu như lúc này có thể chạm vào, hắn nhất định sẽ lôi cái người kia úp xuống bồn cầu: “Ngươi trước khi chết có phải hay không đang ở phương Bắc? Ở cùng với dượng của ngươi?”

Mục Qung Minh chầm chậm bay lại gần, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn chằm chằm Vu Hằng: “Như thế nào ngươi lại biết rõ vậy?”

“Đi cầu thang ngã dập đầu?”

“Chính là…”

Nếu như Vu Hằng không nhìn lầm, người này thật giống như đang đỏ mặt.

“Cái này…” Mục Quang Minh gãi gãi đầu “Ngươi từ đâu mà biết được chuyện này?”

Vu Hằng cũng không có trả lời mà hỏi tiếp một câu: “Ngươi biết rõ chính mình vì cái gì lâu như vậy mà thân thể vẫn chưa trong suốt không?”

Mục Quang Minh cực kỳ kinh ngạc, chớp chớp con mắt: “Cái này ngươi cũng biết?”

Vu Hằng trông thấy đối phương một chút cũng không tỏ ra nóng lòng muốn biết chuyện của bản thân, bực đến vò đầu bứt tóc mà nói: “Bởi vì ngươi còn chưa có chết!”

Xí ThầnTác giả: Quốc Sản Thô LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài HướcDo sơ suất của một đồng nghiệp trong việc thiết kế công trình, cả phòng ban hắn phải tăng ca cả tuần nay, thật không dễ dàng gì mới giải quyết được thỏa đáng. Vừa đặt chân về đến nhà, Vu Hằng quần áo không thèm thay, mặt không cần rửa liền vội vã bò lên giường, ôm lấy gối đầu trực tiếp ngủ ngon. Vốn tưởng rằng có thể làm một giấc đến bình minh, thậm chí ngủ đến chiều cũng chẳng ai quản, cư nhiên nửa đêm lại muốn đi vệ sinh. Vu Hằng vốn nghĩ mặc kệ nhưng từng đợt, từng đợt đánh thẳng vào đại não hắn, muốn không để ý cũng không xong. Vu Hằng cau có bò xuống giường, chân mò dép mãi không thấy đành trực tiếp chân trần bước về phía nhà vệ sinh. Sau khi thành công mò được đến bồn cậu, hắn liềng phóng suất tiểu đệ, thoát ra thoải mái đến mức thở một hơi dài. Chính là sau đó, hình như bị kẹt a…. Cố sức nâng lên mi mắt đã muốn sụp xuống, Vu Hằng chăm chú nhìn nửa th*n d*** của mình Thế nhưng gì cũng không nhìn được, lại cố gắng xoay ngươi mò công tắc điện. Đợi cho mắt dần thích ứng được với… Vu Hằng cơ hồ là bay về nhà, lúc mở cửa vội đến mức đánh rơi chìa khóa hai lần, hắn chạy nhanh đến WC, Mục Quang Minh vẫn như cũ treo lủng lẳng trước mặt, một tư thế thong dong, nhàn nhã.“…Ngươi muốn đi!” Mục Qung Minh đem Vu Hằng đang điên cuống th* d*c xem xét một phen, sau đó bay qua góc khác của nhà vệ sinh: “Ta chuẩn bị xong rồi, ngươi tiểu đi…”“Tiểu cái đầu ngươi!” Nếu như lúc này có thể chạm vào, hắn nhất định sẽ lôi cái người kia úp xuống bồn cầu: “Ngươi trước khi chết có phải hay không đang ở phương Bắc? Ở cùng với dượng của ngươi?”Mục Qung Minh chầm chậm bay lại gần, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn chằm chằm Vu Hằng: “Như thế nào ngươi lại biết rõ vậy?”“Đi cầu thang ngã dập đầu?”“Chính là…”Nếu như Vu Hằng không nhìn lầm, người này thật giống như đang đỏ mặt.“Cái này…” Mục Quang Minh gãi gãi đầu “Ngươi từ đâu mà biết được chuyện này?”Vu Hằng cũng không có trả lời mà hỏi tiếp một câu: “Ngươi biết rõ chính mình vì cái gì lâu như vậy mà thân thể vẫn chưa trong suốt không?”Mục Quang Minh cực kỳ kinh ngạc, chớp chớp con mắt: “Cái này ngươi cũng biết?”Vu Hằng trông thấy đối phương một chút cũng không tỏ ra nóng lòng muốn biết chuyện của bản thân, bực đến vò đầu bứt tóc mà nói: “Bởi vì ngươi còn chưa có chết!”

Chương 10