Tác giả:

Trong đêm mưa, khí trời âm u khiến người ta ngay cả hô hấp cũng cảm thấy bức bối. Ngọc Lưu bước xuống xe ngựa, nhìn nam quán trước mắt đèn đuốc sáng trưng, cảm giác có chút khó thở. “Thời tiết hôm nay xấu quá. Lẽ ra chúng ta không nên ra ngoài, đúng không Cẩm Ca Nhi?” Hắn yếu ớt tựa vào ngnười tiểu đồng bên cạnh, ngay cả thanh âm cũng nhuốm cảm giác vô lực. Nhảy múa ở dạ yến bên Hồng phủ đến tận nửa đêm, trên đường chỉ có vài chén rượu chủ nhân thưởng, khó tránh khỏi mệt mỏi. “Tạnh mưa rồi. Ngọc Lưu tướng công đừng oán giận nữa, về phòng sớm một chút, trưa mai còn phải tới tiệc xã giao ở Trương phủ. Ta nhớ nhà đó ra tay rất hào phòng, khẳng định sẽ thu được không ít tiền thưởng đâu.” Cẩm Ca Nhi cười hì hì. Nó đi theo Ngọc Lưu đã gần năm sáu năm, quen thói nên ăn nói không biết trên dưới là gì. Cổng lớn của nam quán khép hờ. Hai người vừa nói chuyện vừa bước vào. Xe ngựa  Hồng phủ đã rời đi mỗi lúc một xa, dần dần không còn nghe thấy tiếng vó lộp cộp trên đường nữa. Giờ đây, bên trong…

Chương 40

Loạn Hồng Vũ TrầnTác giả: Thụy GỉaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTrong đêm mưa, khí trời âm u khiến người ta ngay cả hô hấp cũng cảm thấy bức bối. Ngọc Lưu bước xuống xe ngựa, nhìn nam quán trước mắt đèn đuốc sáng trưng, cảm giác có chút khó thở. “Thời tiết hôm nay xấu quá. Lẽ ra chúng ta không nên ra ngoài, đúng không Cẩm Ca Nhi?” Hắn yếu ớt tựa vào ngnười tiểu đồng bên cạnh, ngay cả thanh âm cũng nhuốm cảm giác vô lực. Nhảy múa ở dạ yến bên Hồng phủ đến tận nửa đêm, trên đường chỉ có vài chén rượu chủ nhân thưởng, khó tránh khỏi mệt mỏi. “Tạnh mưa rồi. Ngọc Lưu tướng công đừng oán giận nữa, về phòng sớm một chút, trưa mai còn phải tới tiệc xã giao ở Trương phủ. Ta nhớ nhà đó ra tay rất hào phòng, khẳng định sẽ thu được không ít tiền thưởng đâu.” Cẩm Ca Nhi cười hì hì. Nó đi theo Ngọc Lưu đã gần năm sáu năm, quen thói nên ăn nói không biết trên dưới là gì. Cổng lớn của nam quán khép hờ. Hai người vừa nói chuyện vừa bước vào. Xe ngựa  Hồng phủ đã rời đi mỗi lúc một xa, dần dần không còn nghe thấy tiếng vó lộp cộp trên đường nữa. Giờ đây, bên trong… Khụ khụ, chớ hỏi vì sao tỉnh lược

Khụ khụ, chớ hỏi vì sao tỉnh lược

Loạn Hồng Vũ TrầnTác giả: Thụy GỉaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTrong đêm mưa, khí trời âm u khiến người ta ngay cả hô hấp cũng cảm thấy bức bối. Ngọc Lưu bước xuống xe ngựa, nhìn nam quán trước mắt đèn đuốc sáng trưng, cảm giác có chút khó thở. “Thời tiết hôm nay xấu quá. Lẽ ra chúng ta không nên ra ngoài, đúng không Cẩm Ca Nhi?” Hắn yếu ớt tựa vào ngnười tiểu đồng bên cạnh, ngay cả thanh âm cũng nhuốm cảm giác vô lực. Nhảy múa ở dạ yến bên Hồng phủ đến tận nửa đêm, trên đường chỉ có vài chén rượu chủ nhân thưởng, khó tránh khỏi mệt mỏi. “Tạnh mưa rồi. Ngọc Lưu tướng công đừng oán giận nữa, về phòng sớm một chút, trưa mai còn phải tới tiệc xã giao ở Trương phủ. Ta nhớ nhà đó ra tay rất hào phòng, khẳng định sẽ thu được không ít tiền thưởng đâu.” Cẩm Ca Nhi cười hì hì. Nó đi theo Ngọc Lưu đã gần năm sáu năm, quen thói nên ăn nói không biết trên dưới là gì. Cổng lớn của nam quán khép hờ. Hai người vừa nói chuyện vừa bước vào. Xe ngựa  Hồng phủ đã rời đi mỗi lúc một xa, dần dần không còn nghe thấy tiếng vó lộp cộp trên đường nữa. Giờ đây, bên trong… Khụ khụ, chớ hỏi vì sao tỉnh lược

Chương 40