Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…
Chương 19
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Lúc này, người đang được nhắc đến – Bạch tiên sinh, đương ngồi lật xem đống ảnh chụp trong tay, nhướn mày hỏi: “Chỉ thế thôi?”Candy âm thầm phụt ra một búng máu, nói với vẻ mặt đau khổ: “Chủ tịch, yêu cầu của ngài quá cao, lần trước chúng tôi đã điều tra Trịnh Hòa rồi, hoàn cảnh gia đình rất sạch sẽ, không có chỗ nào không bình thường.”“Không, ” Bạch Ân lắc đầu, buông đám ảnh chụp xuống, nói: “Ý tôi là, chụp quá ít ảnh đời thường của Trịnh Hòa, không phải điều tra, ngay từ đầu cậu đã đi lạc hướng.”Candy không tin nổi tai mình: “Ngài…ngài….” Quanh co một hồi, hắn không nói được chữ nào.Bạch Ân không phản ứng lại, lấy ra bức ảnh Trịnh Hòa đang ngậm kem, chỉ mặc một chiếc áo lót màu trắng, nói: “Xem, tôi muốn ảnh như thế này, nhưng mà, ” ngón tay ông đặt lên vị trí áo của Trịnh Hòa trên tấm ảnh, xoa xoa: “Lộ thêm chút nữa thì tốt rồi.”Candy cảm giác như mình là chiếc lá thu rụng, theo gió thổi bay đi cái ‘viu’.Mấy tuần sau, mỗi lần đi tắm, Trịnh Hòa đều cảm thấy như có người đang nhìn trộm mình.
Lúc này, người đang được nhắc đến – Bạch tiên sinh, đương ngồi lật xem đống ảnh chụp trong tay, nhướn mày hỏi: “Chỉ thế thôi?”
Candy âm thầm phụt ra một búng máu, nói với vẻ mặt đau khổ: “Chủ tịch, yêu cầu của ngài quá cao, lần trước chúng tôi đã điều tra Trịnh Hòa rồi, hoàn cảnh gia đình rất sạch sẽ, không có chỗ nào không bình thường.”
“Không, ” Bạch Ân lắc đầu, buông đám ảnh chụp xuống, nói: “Ý tôi là, chụp quá ít ảnh đời thường của Trịnh Hòa, không phải điều tra, ngay từ đầu cậu đã đi lạc hướng.”
Candy không tin nổi tai mình: “Ngài…ngài….” Quanh co một hồi, hắn không nói được chữ nào.
Bạch Ân không phản ứng lại, lấy ra bức ảnh Trịnh Hòa đang ngậm kem, chỉ mặc một chiếc áo lót màu trắng, nói: “Xem, tôi muốn ảnh như thế này, nhưng mà, ” ngón tay ông đặt lên vị trí áo của Trịnh Hòa trên tấm ảnh, xoa xoa: “Lộ thêm chút nữa thì tốt rồi.”
Candy cảm giác như mình là chiếc lá thu rụng, theo gió thổi bay đi cái ‘viu’.
Mấy tuần sau, mỗi lần đi tắm, Trịnh Hòa đều cảm thấy như có người đang nhìn trộm mình.
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Lúc này, người đang được nhắc đến – Bạch tiên sinh, đương ngồi lật xem đống ảnh chụp trong tay, nhướn mày hỏi: “Chỉ thế thôi?”Candy âm thầm phụt ra một búng máu, nói với vẻ mặt đau khổ: “Chủ tịch, yêu cầu của ngài quá cao, lần trước chúng tôi đã điều tra Trịnh Hòa rồi, hoàn cảnh gia đình rất sạch sẽ, không có chỗ nào không bình thường.”“Không, ” Bạch Ân lắc đầu, buông đám ảnh chụp xuống, nói: “Ý tôi là, chụp quá ít ảnh đời thường của Trịnh Hòa, không phải điều tra, ngay từ đầu cậu đã đi lạc hướng.”Candy không tin nổi tai mình: “Ngài…ngài….” Quanh co một hồi, hắn không nói được chữ nào.Bạch Ân không phản ứng lại, lấy ra bức ảnh Trịnh Hòa đang ngậm kem, chỉ mặc một chiếc áo lót màu trắng, nói: “Xem, tôi muốn ảnh như thế này, nhưng mà, ” ngón tay ông đặt lên vị trí áo của Trịnh Hòa trên tấm ảnh, xoa xoa: “Lộ thêm chút nữa thì tốt rồi.”Candy cảm giác như mình là chiếc lá thu rụng, theo gió thổi bay đi cái ‘viu’.Mấy tuần sau, mỗi lần đi tắm, Trịnh Hòa đều cảm thấy như có người đang nhìn trộm mình.