Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…
Chương 30
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Thư ký chính của Bạch tiên sinh – Tang Bắc, là một thanh tiên tuấn tú, tóc dùng gel vuốt chỉnh tề, âu phục hợp thân khiến dáng người cao lớn, năng lực làm việc không tồi, có mối quan hệ rộng, chấp nhận tăng ca, hơn nữa, từ nhỏ, anh đã được nuôi bên Bạch lão gia tử, đối với anh, Bạch Ân rất yên tâm. Tuy nhiên, Tang Bắc tài giỏi lại có một khuyết điểm trí mạng, khuyết điểm này có thể làm người ta phiền muộn bất cứ lúc nào —–Quảng trường phồn hoa, biển quảng cáo rực rỡ, xanh đỏ, giống như cả thành phố này đều lâm vào trụy lạc, Bạch Ân ngồi trong xe, nhìn Trịnh Hòa đi ra khỏi gay bar, nói: “Tang Bắc, cậu điều tra sinh hoạt cá nhân của Trịnh Hòa cho tôi.”Tang Bắc hỏi rất nghiêm trang, chững chạc: “ ‘Sinh hoạt cá nhân’ bao gồm những gì?”“Mọi vấn đề.”Tang Bắc nhíu mày: “Ý ngài là, ngài muốn biết mọi chuyện trước đây về Trịnh Hòa sao? Giờ nào làm gì, làm thế nào, lúc nào ăn cơm, ăn gì, ăn bao nhiêu, điều tra hết sao, tôi nghĩ đây sẽ là một khoản chi lớn.”Bạch Ân nhìn Trịnh Hòa rối rắm đi qua bên này, tâm tình không tồi, trêu ghẹo: “Được, chỉ cần một mình cậu làm là được.”Tang Bắc nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói: “Vậy phần văn kiện này cần một cái kẹp rất lớn, tôi có thể yêu cầu bên hậu cần làm riêng cho một cái sao?”Bạch tiên sinh: “…”Đúng vậy, vấn đề lớn nhất của Tang Bắc đó là, đôi khi, có thể bất cứ lúc nào, ở đâu, anh sẽ không bắt được nội dung chính.Theo lời một vị từng tốn nửa tháng để đàm phán với Tang Bắc, hơn nữa còn thất bại, thì là: điều này khiến cho bất cứ người nào, nói chuyện với Tang tiên sinh, đều nhận được áp lực rất lớn.
Thư ký chính của Bạch tiên sinh – Tang Bắc, là một thanh tiên tuấn tú, tóc dùng gel vuốt chỉnh tề, âu phục hợp thân khiến dáng người cao lớn, năng lực làm việc không tồi, có mối quan hệ rộng, chấp nhận tăng ca, hơn nữa, từ nhỏ, anh đã được nuôi bên Bạch lão gia tử, đối với anh, Bạch Ân rất yên tâm. Tuy nhiên, Tang Bắc tài giỏi lại có một khuyết điểm trí mạng, khuyết điểm này có thể làm người ta phiền muộn bất cứ lúc nào —–
Quảng trường phồn hoa, biển quảng cáo rực rỡ, xanh đỏ, giống như cả thành phố này đều lâm vào trụy lạc, Bạch Ân ngồi trong xe, nhìn Trịnh Hòa đi ra khỏi gay bar, nói: “Tang Bắc, cậu điều tra sinh hoạt cá nhân của Trịnh Hòa cho tôi.”
Tang Bắc hỏi rất nghiêm trang, chững chạc: “ ‘Sinh hoạt cá nhân’ bao gồm những gì?”
“Mọi vấn đề.”
Tang Bắc nhíu mày: “Ý ngài là, ngài muốn biết mọi chuyện trước đây về Trịnh Hòa sao? Giờ nào làm gì, làm thế nào, lúc nào ăn cơm, ăn gì, ăn bao nhiêu, điều tra hết sao, tôi nghĩ đây sẽ là một khoản chi lớn.”
Bạch Ân nhìn Trịnh Hòa rối rắm đi qua bên này, tâm tình không tồi, trêu ghẹo: “Được, chỉ cần một mình cậu làm là được.”
Tang Bắc nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói: “Vậy phần văn kiện này cần một cái kẹp rất lớn, tôi có thể yêu cầu bên hậu cần làm riêng cho một cái sao?”
Bạch tiên sinh: “…”
Đúng vậy, vấn đề lớn nhất của Tang Bắc đó là, đôi khi, có thể bất cứ lúc nào, ở đâu, anh sẽ không bắt được nội dung chính.
Theo lời một vị từng tốn nửa tháng để đàm phán với Tang Bắc, hơn nữa còn thất bại, thì là: điều này khiến cho bất cứ người nào, nói chuyện với Tang tiên sinh, đều nhận được áp lực rất lớn.
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Thư ký chính của Bạch tiên sinh – Tang Bắc, là một thanh tiên tuấn tú, tóc dùng gel vuốt chỉnh tề, âu phục hợp thân khiến dáng người cao lớn, năng lực làm việc không tồi, có mối quan hệ rộng, chấp nhận tăng ca, hơn nữa, từ nhỏ, anh đã được nuôi bên Bạch lão gia tử, đối với anh, Bạch Ân rất yên tâm. Tuy nhiên, Tang Bắc tài giỏi lại có một khuyết điểm trí mạng, khuyết điểm này có thể làm người ta phiền muộn bất cứ lúc nào —–Quảng trường phồn hoa, biển quảng cáo rực rỡ, xanh đỏ, giống như cả thành phố này đều lâm vào trụy lạc, Bạch Ân ngồi trong xe, nhìn Trịnh Hòa đi ra khỏi gay bar, nói: “Tang Bắc, cậu điều tra sinh hoạt cá nhân của Trịnh Hòa cho tôi.”Tang Bắc hỏi rất nghiêm trang, chững chạc: “ ‘Sinh hoạt cá nhân’ bao gồm những gì?”“Mọi vấn đề.”Tang Bắc nhíu mày: “Ý ngài là, ngài muốn biết mọi chuyện trước đây về Trịnh Hòa sao? Giờ nào làm gì, làm thế nào, lúc nào ăn cơm, ăn gì, ăn bao nhiêu, điều tra hết sao, tôi nghĩ đây sẽ là một khoản chi lớn.”Bạch Ân nhìn Trịnh Hòa rối rắm đi qua bên này, tâm tình không tồi, trêu ghẹo: “Được, chỉ cần một mình cậu làm là được.”Tang Bắc nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói: “Vậy phần văn kiện này cần một cái kẹp rất lớn, tôi có thể yêu cầu bên hậu cần làm riêng cho một cái sao?”Bạch tiên sinh: “…”Đúng vậy, vấn đề lớn nhất của Tang Bắc đó là, đôi khi, có thể bất cứ lúc nào, ở đâu, anh sẽ không bắt được nội dung chính.Theo lời một vị từng tốn nửa tháng để đàm phán với Tang Bắc, hơn nữa còn thất bại, thì là: điều này khiến cho bất cứ người nào, nói chuyện với Tang tiên sinh, đều nhận được áp lực rất lớn.