Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…
Chương 201
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Trong lúc Tang Bắc cho rằng Bạch Ân trải qua cuộc sống ‘thanh tâm quả dục’ tại sơn trang, thì cái cậu Tiết Thanh Hòa thuê phòng tại nhà anh chạy tới dưới chân BEACHER mai phục như thằng bệnh.Tang Bắc đi ra khỏi bãi đỗ xe, chợt thấy trong đám người có một người đàn ông mặc bộ quần áo sặc sỡ màu mè, lúc ấy anh còn nghĩ thầm, sao lại có người có gu giống Tiết Thanh Hòa thế chứ, đúng là ‘thế giới rộng lớn vô cùng’, loại người nào cũng có tiến vào đại sảnh, trên tấm kính phản quang trong thang máy xuất hiện người đàn ông đó.Tang Bắc nghi hoặc quay đầu lại, sau đó, anh và Tiết Thanh Hòa – đang lén lút đi qua – nhìn nhau.Tang Bắc: “…”Tiết Thanh Hòa: “… A ha ha ha ha ha ha ha.”Tang Bắc: “Cười cái gì, qua đây.”Tiết Thanh Hòa ton ton chạy vào thang máy.Trong ánh mắt quỷ dị của mọi người, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.Giám đốc A: “Thấy không, thấy không? Thư ký Tang cho người kia đi vào thang máy chuyên dụng cơ đấy!”Giám đốc B: “Lúc trước tôi còn nghĩ, thư ký Tang sao có người yêu được chứ, giờ tôi mới thấy, người có khẩu vị kỳ quái cũng nhiều thật.”Giám đốc C: “Nói nhỏ thôi, cẩn thận bị cắt giảm cổ phần công ty giờ, nhưng gu của người đó có sao đâu, thấy cái áo khoác đó sao? Rực rỡ, vui vẻ thế còn gì.”
Trong lúc Tang Bắc cho rằng Bạch Ân trải qua cuộc sống ‘thanh tâm quả dục’ tại sơn trang, thì cái cậu Tiết Thanh Hòa thuê phòng tại nhà anh chạy tới dưới chân BEACHER mai phục như thằng bệnh.
Tang Bắc đi ra khỏi bãi đỗ xe, chợt thấy trong đám người có một người đàn ông mặc bộ quần áo sặc sỡ màu mè, lúc ấy anh còn nghĩ thầm, sao lại có người có gu giống Tiết Thanh Hòa thế chứ, đúng là ‘thế giới rộng lớn vô cùng’, loại người nào cũng có tiến vào đại sảnh, trên tấm kính phản quang trong thang máy xuất hiện người đàn ông đó.
Tang Bắc nghi hoặc quay đầu lại, sau đó, anh và Tiết Thanh Hòa – đang lén lút đi qua – nhìn nhau.
Tang Bắc: “…”
Tiết Thanh Hòa: “… A ha ha ha ha ha ha ha.”
Tang Bắc: “Cười cái gì, qua đây.”
Tiết Thanh Hòa ton ton chạy vào thang máy.
Trong ánh mắt quỷ dị của mọi người, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.
Giám đốc A: “Thấy không, thấy không? Thư ký Tang cho người kia đi vào thang máy chuyên dụng cơ đấy!”
Giám đốc B: “Lúc trước tôi còn nghĩ, thư ký Tang sao có người yêu được chứ, giờ tôi mới thấy, người có khẩu vị kỳ quái cũng nhiều thật.”
Giám đốc C: “Nói nhỏ thôi, cẩn thận bị cắt giảm cổ phần công ty giờ, nhưng gu của người đó có sao đâu, thấy cái áo khoác đó sao? Rực rỡ, vui vẻ thế còn gì.”
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Trong lúc Tang Bắc cho rằng Bạch Ân trải qua cuộc sống ‘thanh tâm quả dục’ tại sơn trang, thì cái cậu Tiết Thanh Hòa thuê phòng tại nhà anh chạy tới dưới chân BEACHER mai phục như thằng bệnh.Tang Bắc đi ra khỏi bãi đỗ xe, chợt thấy trong đám người có một người đàn ông mặc bộ quần áo sặc sỡ màu mè, lúc ấy anh còn nghĩ thầm, sao lại có người có gu giống Tiết Thanh Hòa thế chứ, đúng là ‘thế giới rộng lớn vô cùng’, loại người nào cũng có tiến vào đại sảnh, trên tấm kính phản quang trong thang máy xuất hiện người đàn ông đó.Tang Bắc nghi hoặc quay đầu lại, sau đó, anh và Tiết Thanh Hòa – đang lén lút đi qua – nhìn nhau.Tang Bắc: “…”Tiết Thanh Hòa: “… A ha ha ha ha ha ha ha.”Tang Bắc: “Cười cái gì, qua đây.”Tiết Thanh Hòa ton ton chạy vào thang máy.Trong ánh mắt quỷ dị của mọi người, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.Giám đốc A: “Thấy không, thấy không? Thư ký Tang cho người kia đi vào thang máy chuyên dụng cơ đấy!”Giám đốc B: “Lúc trước tôi còn nghĩ, thư ký Tang sao có người yêu được chứ, giờ tôi mới thấy, người có khẩu vị kỳ quái cũng nhiều thật.”Giám đốc C: “Nói nhỏ thôi, cẩn thận bị cắt giảm cổ phần công ty giờ, nhưng gu của người đó có sao đâu, thấy cái áo khoác đó sao? Rực rỡ, vui vẻ thế còn gì.”