Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 57: Dường như bị thái tử hoài nghi

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Hắn hỏi khiến Đóa Đóa bị dọa nhảy dựng, người cũng tỉnh ra.Vội vàng từ trong ngực hắn chạy ra, Đóa Đóa vẻ mặt nghiêm túc, "Đương nhiên là giả!"Hoàng Phủ Dật vẻ mặt thuần lương vô hại, "Mọi người đều nói ta nhìn suất, tại sao Nhan tiểu thư lại không cho là vậy?""Khụ, này. . . . . . Là thế này, suất hay không suất đối với ta mà nói đều là phù vân." Đóa Đóa rất nghiêm túc.Hoàng Phủ Dật nhịn cười khen nàng, "Nhan tiểu thư cảnh giới thật cao.""Khụ, tạm được."Hoàng Phủ Dật đột nhiên lắc đầu thở dài, "Vừa rồi ta còn tưởng là Nhan tiểu thư cố ý nất trong ngực ta, muốn chiếm tiện nghi của ta, giờ nghe Nhan tiểu thư giải thích như vậy, ta mới biết được, cũng giống như chuyện chảy máu mũi, ta lại trách lầm người."". . . . . ." Nhan Đóa Đóa rơi lệ, đây thật sự không phải là cố ý nói nàng sao? Ô ô.Đông cung tiểu trù phòng lại đưa đến một bàn ăn khuya, đều là những món dày công chuẩn bị, mặc dù dùng rất nhiều thịt, nhưng cũng rất dễ tiêu hóa, cũng không nhiều dầu mỡ.Nhan Đóa Đóa vừa muốn ch** n**c miếng lại muốn ch** n**c mắt, "Nhìn thật ngon. . . . . .""Vậy ăn đi," Hoàng Phủ Dật đem đũa nhét vào trong tay nàng, "Ăn một chút, không thể phát phì.""Quá muộn, muộn như vậy ăn thức ăn, rất dễ mập ra."Nàng thật vất vả mới gầy xuống, vẫn rất quý trọng thành quả lao động của bản thân."Thêm chút thịt cũng không có việc gì, tròn núc ních, rất thú vị."Kỳ thật hắn rất thích dáng vẻ Đóa Đóa trước khi giảm cân, cảm giác rất khả ái, cùng tính cách của nàng thật rất xứng.Đóa Đóa không ý thức được giọng điệu sủng nịch của hắn, lập tức kháng nghị, "Ta không muốn tròn, ta muốn biến dẹp. . . . . ."Hoàng Phủ Dật bật cười, "Được, dẹp thì dẹp."Đang nói hắn hỏi nàng, "Sao cô còn che mặt?""Ta chờ mỹ dung thành công mới tháo xuống." Hắc hắc. . . . . . Nàng nhất định phải biến thành mỹ nữ!"Cô đã thích đẹp như thế, sao lúc trước không chú ý?"Khụ. . . . . . "Này. . . . . . Hắc hắc," Nhan Đóa Đóa gượng cười hai tiếng, "Ai cũng đều có một thời tuổi trẻ khinh cuồng, không hiểu chuyện mà!""Ồ?" Hoàng Phủ Dật tâm lí có chút nghi hoặc, nhưng trên khuôn mặt vẫn cười nhẹ, "Nhan tiểu thư giờ đã hiểu chuyện rồi, đã đủ tuổi?""Khụ. . . . . . Đúng vậy."

Hắn hỏi khiến Đóa Đóa bị dọa nhảy dựng, người cũng tỉnh ra.

Vội vàng từ trong ngực hắn chạy ra, Đóa Đóa vẻ mặt nghiêm túc, "Đương nhiên là giả!"

Hoàng Phủ Dật vẻ mặt thuần lương vô hại, "Mọi người đều nói ta nhìn suất, tại sao Nhan tiểu thư lại không cho là vậy?"

"Khụ, này. . . . . . Là thế này, suất hay không suất đối với ta mà nói đều là phù vân." Đóa Đóa rất nghiêm túc.

Hoàng Phủ Dật nhịn cười khen nàng, "Nhan tiểu thư cảnh giới thật cao."

"Khụ, tạm được."

Hoàng Phủ Dật đột nhiên lắc đầu thở dài, "Vừa rồi ta còn tưởng là Nhan tiểu thư cố ý nất trong ngực ta, muốn chiếm tiện nghi của ta, giờ nghe Nhan tiểu thư giải thích như vậy, ta mới biết được, cũng giống như chuyện chảy máu mũi, ta lại trách lầm người."

". . . . . ." Nhan Đóa Đóa rơi lệ, đây thật sự không phải là cố ý nói nàng sao? Ô ô.

Đông cung tiểu trù phòng lại đưa đến một bàn ăn khuya, đều là những món dày công chuẩn bị, mặc dù dùng rất nhiều thịt, nhưng cũng rất dễ tiêu hóa, cũng không nhiều dầu mỡ.

Nhan Đóa Đóa vừa muốn ch** n**c miếng lại muốn ch** n**c mắt, "Nhìn thật ngon. . . . . ."

"Vậy ăn đi," Hoàng Phủ Dật đem đũa nhét vào trong tay nàng, "Ăn một chút, không thể phát phì."

"Quá muộn, muộn như vậy ăn thức ăn, rất dễ mập ra."

Nàng thật vất vả mới gầy xuống, vẫn rất quý trọng thành quả lao động của bản thân.

"Thêm chút thịt cũng không có việc gì, tròn núc ních, rất thú vị."

Kỳ thật hắn rất thích dáng vẻ Đóa Đóa trước khi giảm cân, cảm giác rất khả ái, cùng tính cách của nàng thật rất xứng.

Đóa Đóa không ý thức được giọng điệu sủng nịch của hắn, lập tức kháng nghị, "Ta không muốn tròn, ta muốn biến dẹp. . . . . ."

Hoàng Phủ Dật bật cười, "Được, dẹp thì dẹp."

Đang nói hắn hỏi nàng, "Sao cô còn che mặt?"

"Ta chờ mỹ dung thành công mới tháo xuống." Hắc hắc. . . . . . Nàng nhất định phải biến thành mỹ nữ!

"Cô đã thích đẹp như thế, sao lúc trước không chú ý?"

Khụ. . . . . . "Này. . . . . . Hắc hắc," Nhan Đóa Đóa gượng cười hai tiếng, "Ai cũng đều có một thời tuổi trẻ khinh cuồng, không hiểu chuyện mà!"

"Ồ?" Hoàng Phủ Dật tâm lí có chút nghi hoặc, nhưng trên khuôn mặt vẫn cười nhẹ, "Nhan tiểu thư giờ đã hiểu chuyện rồi, đã đủ tuổi?"

"Khụ. . . . . . Đúng vậy."

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Hắn hỏi khiến Đóa Đóa bị dọa nhảy dựng, người cũng tỉnh ra.Vội vàng từ trong ngực hắn chạy ra, Đóa Đóa vẻ mặt nghiêm túc, "Đương nhiên là giả!"Hoàng Phủ Dật vẻ mặt thuần lương vô hại, "Mọi người đều nói ta nhìn suất, tại sao Nhan tiểu thư lại không cho là vậy?""Khụ, này. . . . . . Là thế này, suất hay không suất đối với ta mà nói đều là phù vân." Đóa Đóa rất nghiêm túc.Hoàng Phủ Dật nhịn cười khen nàng, "Nhan tiểu thư cảnh giới thật cao.""Khụ, tạm được."Hoàng Phủ Dật đột nhiên lắc đầu thở dài, "Vừa rồi ta còn tưởng là Nhan tiểu thư cố ý nất trong ngực ta, muốn chiếm tiện nghi của ta, giờ nghe Nhan tiểu thư giải thích như vậy, ta mới biết được, cũng giống như chuyện chảy máu mũi, ta lại trách lầm người."". . . . . ." Nhan Đóa Đóa rơi lệ, đây thật sự không phải là cố ý nói nàng sao? Ô ô.Đông cung tiểu trù phòng lại đưa đến một bàn ăn khuya, đều là những món dày công chuẩn bị, mặc dù dùng rất nhiều thịt, nhưng cũng rất dễ tiêu hóa, cũng không nhiều dầu mỡ.Nhan Đóa Đóa vừa muốn ch** n**c miếng lại muốn ch** n**c mắt, "Nhìn thật ngon. . . . . .""Vậy ăn đi," Hoàng Phủ Dật đem đũa nhét vào trong tay nàng, "Ăn một chút, không thể phát phì.""Quá muộn, muộn như vậy ăn thức ăn, rất dễ mập ra."Nàng thật vất vả mới gầy xuống, vẫn rất quý trọng thành quả lao động của bản thân."Thêm chút thịt cũng không có việc gì, tròn núc ních, rất thú vị."Kỳ thật hắn rất thích dáng vẻ Đóa Đóa trước khi giảm cân, cảm giác rất khả ái, cùng tính cách của nàng thật rất xứng.Đóa Đóa không ý thức được giọng điệu sủng nịch của hắn, lập tức kháng nghị, "Ta không muốn tròn, ta muốn biến dẹp. . . . . ."Hoàng Phủ Dật bật cười, "Được, dẹp thì dẹp."Đang nói hắn hỏi nàng, "Sao cô còn che mặt?""Ta chờ mỹ dung thành công mới tháo xuống." Hắc hắc. . . . . . Nàng nhất định phải biến thành mỹ nữ!"Cô đã thích đẹp như thế, sao lúc trước không chú ý?"Khụ. . . . . . "Này. . . . . . Hắc hắc," Nhan Đóa Đóa gượng cười hai tiếng, "Ai cũng đều có một thời tuổi trẻ khinh cuồng, không hiểu chuyện mà!""Ồ?" Hoàng Phủ Dật tâm lí có chút nghi hoặc, nhưng trên khuôn mặt vẫn cười nhẹ, "Nhan tiểu thư giờ đã hiểu chuyện rồi, đã đủ tuổi?""Khụ. . . . . . Đúng vậy."

Chương 57: Dường như bị thái tử hoài nghi