Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 83: Hay là chúng ta có gian tình đi (1)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… "Khụ, lão Tam tự mình phát điên, ai biết hắn nghĩ gì," Đại hoàng tử nịnh nọt nói, "Dù sao cũng không liên quan đến Vân tiểu thư!""Đúng đúng đúng, việc này không hề liên quan đến Vân tiểu thư!” Các hoàng tử khác liền phụ hoạ."Từ đầu vốn chẳng liên quan đến ta không phải sao. . . . . ."Đóa Đóa vô cùng nghi hoặc, có gì đó rất cường điệu, đám hoàng tử này. . . . . . Rất kỳ quái a.Giả vờ quá giống!Nhìn vẻ mặt của nàng, chúng hoàng tử lại cảnh giác, nhất thời không ai nói gì."Đều ở đây à." Tiếng cười từ phía sau bọn họ truyền đến, vừa nghe liền cảm giác được người này có rắp tâm bất lương."Bạch tướng quân." Nhìn thấy hắn, đám hoàng tử thần sắc khác thường.Cũng không thỉnh an bọn họ, Bạch Tử Dạ đi thẳng tới thất hoàng tử ở bên trái Đóa Đóa, ngồi xuống.Bạch Tử Dạ không phải người dễ chọc, mặc dù tức giận, nhưng thất hoàng tử cũng không dám nói gì, nghiêm mặt cách xa hắn một chút."Đóa Đóa." Bạch Tử Dạ nở nụ cười mê người với nàng."Lâu rồi không gặp." Đóa Đóa cũng cười chào hắn.Bạch Tử Dạ nhướng mày, "Nhớ ta?""Hả?" Đóa Đóa cứng người, cái này sao lại giống trêu ghẹo con gái nhà lành thế….Bạch Tử Dạ kỳ thật đang buồn bực không thôi, chậm một bước a!Hắn đã sớm quyết định chủ ý phải làm “gian phu” mang Đóa Đóa xuất tường, không nghĩ đến vị trí này lại bị đoạt rồi……. Chẳng trách ngày đó tên đó nói là một ý kiến hay.Bạch Tử Dạ lại quyết định, thừa dịp tình cảm giữa hai người đó vừa mới chớm nở, hắn nhất định phải “hoành đao đoạt ái”!Nghĩ vậy, hắn đem nụ cười mê người nhất của mình lộ ra, tính mê hoặc Nhan Đóa Đóa."Đóa Đóa, mấy ngày nay ta đều rất nhớ nàng, nhưng bận quá, không có thời gian qua đây."Đám hoàng tử nhìn thấy thế trợn mắt há mồm, Bạch tướng quân không phải tâm phúc của Hoàng Phủ Dật sao. . . . . .Đây cũng là nghi vấn trong lòng Đóa Đóa, chẳng lẽ hắn muốn câu dẫn nàng xuất tường trước, sau đó đi tố giác với thái tử nàng không chung thuỷ, chờ thái tử hưu nàng, Bạch Tử Dạ có thể độc chiếm thái tử?Thật âm hiểm. . . . . . biện pháp thật tốt!Khụ, cái này, nàng kỳ thật rất muốn thái tử hưu nàng a. . . . . .Nhưng mà phương pháp này dường như rất không hiệu quả, nàng hôm qua vừa mới tuyên bố mình muốn hồng hạnh xuất tường, nhưng thái tử đâu có hưu nàng a, aizzzz!

"Khụ, lão Tam tự mình phát điên, ai biết hắn nghĩ gì," Đại hoàng tử nịnh nọt nói, "Dù sao cũng không liên quan đến Vân tiểu thư!"

"Đúng đúng đúng, việc này không hề liên quan đến Vân tiểu thư!” Các hoàng tử khác liền phụ hoạ.

"Từ đầu vốn chẳng liên quan đến ta không phải sao. . . . . ."

Đóa Đóa vô cùng nghi hoặc, có gì đó rất cường điệu, đám hoàng tử này. . . . . . Rất kỳ quái a.

Giả vờ quá giống!

Nhìn vẻ mặt của nàng, chúng hoàng tử lại cảnh giác, nhất thời không ai nói gì.

"Đều ở đây à." Tiếng cười từ phía sau bọn họ truyền đến, vừa nghe liền cảm giác được người này có rắp tâm bất lương.

"Bạch tướng quân." Nhìn thấy hắn, đám hoàng tử thần sắc khác thường.

Cũng không thỉnh an bọn họ, Bạch Tử Dạ đi thẳng tới thất hoàng tử ở bên trái Đóa Đóa, ngồi xuống.

Bạch Tử Dạ không phải người dễ chọc, mặc dù tức giận, nhưng thất hoàng tử cũng không dám nói gì, nghiêm mặt cách xa hắn một chút.

"Đóa Đóa." Bạch Tử Dạ nở nụ cười mê người với nàng.

"Lâu rồi không gặp." Đóa Đóa cũng cười chào hắn.

Bạch Tử Dạ nhướng mày, "Nhớ ta?"

"Hả?" Đóa Đóa cứng người, cái này sao lại giống trêu ghẹo con gái nhà lành thế….

Bạch Tử Dạ kỳ thật đang buồn bực không thôi, chậm một bước a!

Hắn đã sớm quyết định chủ ý phải làm “gian phu” mang Đóa Đóa xuất tường, không nghĩ đến vị trí này lại bị đoạt rồi……. Chẳng trách ngày đó tên đó nói là một ý kiến hay.

Bạch Tử Dạ lại quyết định, thừa dịp tình cảm giữa hai người đó vừa mới chớm nở, hắn nhất định phải “hoành đao đoạt ái”!

Nghĩ vậy, hắn đem nụ cười mê người nhất của mình lộ ra, tính mê hoặc Nhan Đóa Đóa.

"Đóa Đóa, mấy ngày nay ta đều rất nhớ nàng, nhưng bận quá, không có thời gian qua đây."

Đám hoàng tử nhìn thấy thế trợn mắt há mồm, Bạch tướng quân không phải tâm phúc của Hoàng Phủ Dật sao. . . . . .

Đây cũng là nghi vấn trong lòng Đóa Đóa, chẳng lẽ hắn muốn câu dẫn nàng xuất tường trước, sau đó đi tố giác với thái tử nàng không chung thuỷ, chờ thái tử hưu nàng, Bạch Tử Dạ có thể độc chiếm thái tử?

Thật âm hiểm. . . . . . biện pháp thật tốt!

Khụ, cái này, nàng kỳ thật rất muốn thái tử hưu nàng a. . . . . .

Nhưng mà phương pháp này dường như rất không hiệu quả, nàng hôm qua vừa mới tuyên bố mình muốn hồng hạnh xuất tường, nhưng thái tử đâu có hưu nàng a, aizzzz!

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… "Khụ, lão Tam tự mình phát điên, ai biết hắn nghĩ gì," Đại hoàng tử nịnh nọt nói, "Dù sao cũng không liên quan đến Vân tiểu thư!""Đúng đúng đúng, việc này không hề liên quan đến Vân tiểu thư!” Các hoàng tử khác liền phụ hoạ."Từ đầu vốn chẳng liên quan đến ta không phải sao. . . . . ."Đóa Đóa vô cùng nghi hoặc, có gì đó rất cường điệu, đám hoàng tử này. . . . . . Rất kỳ quái a.Giả vờ quá giống!Nhìn vẻ mặt của nàng, chúng hoàng tử lại cảnh giác, nhất thời không ai nói gì."Đều ở đây à." Tiếng cười từ phía sau bọn họ truyền đến, vừa nghe liền cảm giác được người này có rắp tâm bất lương."Bạch tướng quân." Nhìn thấy hắn, đám hoàng tử thần sắc khác thường.Cũng không thỉnh an bọn họ, Bạch Tử Dạ đi thẳng tới thất hoàng tử ở bên trái Đóa Đóa, ngồi xuống.Bạch Tử Dạ không phải người dễ chọc, mặc dù tức giận, nhưng thất hoàng tử cũng không dám nói gì, nghiêm mặt cách xa hắn một chút."Đóa Đóa." Bạch Tử Dạ nở nụ cười mê người với nàng."Lâu rồi không gặp." Đóa Đóa cũng cười chào hắn.Bạch Tử Dạ nhướng mày, "Nhớ ta?""Hả?" Đóa Đóa cứng người, cái này sao lại giống trêu ghẹo con gái nhà lành thế….Bạch Tử Dạ kỳ thật đang buồn bực không thôi, chậm một bước a!Hắn đã sớm quyết định chủ ý phải làm “gian phu” mang Đóa Đóa xuất tường, không nghĩ đến vị trí này lại bị đoạt rồi……. Chẳng trách ngày đó tên đó nói là một ý kiến hay.Bạch Tử Dạ lại quyết định, thừa dịp tình cảm giữa hai người đó vừa mới chớm nở, hắn nhất định phải “hoành đao đoạt ái”!Nghĩ vậy, hắn đem nụ cười mê người nhất của mình lộ ra, tính mê hoặc Nhan Đóa Đóa."Đóa Đóa, mấy ngày nay ta đều rất nhớ nàng, nhưng bận quá, không có thời gian qua đây."Đám hoàng tử nhìn thấy thế trợn mắt há mồm, Bạch tướng quân không phải tâm phúc của Hoàng Phủ Dật sao. . . . . .Đây cũng là nghi vấn trong lòng Đóa Đóa, chẳng lẽ hắn muốn câu dẫn nàng xuất tường trước, sau đó đi tố giác với thái tử nàng không chung thuỷ, chờ thái tử hưu nàng, Bạch Tử Dạ có thể độc chiếm thái tử?Thật âm hiểm. . . . . . biện pháp thật tốt!Khụ, cái này, nàng kỳ thật rất muốn thái tử hưu nàng a. . . . . .Nhưng mà phương pháp này dường như rất không hiệu quả, nàng hôm qua vừa mới tuyên bố mình muốn hồng hạnh xuất tường, nhưng thái tử đâu có hưu nàng a, aizzzz!

Chương 83: Hay là chúng ta có gian tình đi (1)