Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 84: Không bằng chúng ta tiến tới giai đoạn gian tình đi (2)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Mấy vị hoàng tử cảm thấy không đúng lắm, dù Bạch tướng quân có làm càn đến mức nào, cũng không ở trước mặt bọn họ công khai câu dẫn thái tử phi, trong việc này có thể có lừa gạt gì đó!Bọn họ mỗi ngày đều quen với việc tính toán âm mưu quỷ kế, cho nên nhìn cái gì cũng thấy khả nghi.Thấy bọn họ muốn rời khỏi, Bạch Tử Dạ đưa tay ngăn cản bọn họ, nhưng ánh mắt lại vẫn nhìn về phía Đóa Đóa, "Đóa Đóa, nàng cảm thấy ta thế nào?""Rất tốt a." Đóa Đóa lễ phép trả lời.Kỳ thật nàng cùng hắn căn bản cũng không quen biết sâu a. . . . . . Đóa Đóa nâng chung trà lên, nhấp một ngụm."Ta cũng thấy nàng rất tốt ," Bạch Tử Dạ cười nhìn nàng, "Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta tiến tới giai đoạn gian tình đi.""Phụt. . . . . . Khụ khụ. . . . . ." Sặc, sặc mất rồi . . . . . ."Đóa Đóa, nàng không thích đề nghị này của ta sao?""Khụ khụ." Đóa Đóa ho đến không nói được, chỉ là ra sức lắc đầu."Thật sự không thích? Nhưng ta lại cảm thấy đề nghị này cũng không tệ," Bạch Tử Dạ quay đầu nhìn đám hoàng tử kia, "Các người nói xem?"". . . . . ." Chúng hoàng tử im lặng, không chạm đến được tâm tư của hắn, cũng không biết nên nói thế nào.Đóa Đóa cuối cùng hít thở vững vàng , kỳ quái nhìn bọn họ, sao những hoàng tử này tựa như rất sợ Bạch Tử Dạ?"Được rồi, các người đều đi đi." Bạch Tử Dạ đuổi bọn họ rời khỏi.Chờ trong phòng chỉ còn hai người bọn họ, Bạch Tử Dạ cười nhìn Đóa Đóa, như là nhìn ra nghi vấn trong lòng nàng nên giải thích."Bọn họ đều là hoàng tử, vốn dĩ là không cần sợ ta, nhưng trong tay ta lại nắm binh quyền, vì thế bọn họ đều muốn lôi kéo ta, cho nên đối với ta phá lệ khách khí.""Nga, khụ, cái kia. . . . . . Ta còn có chút việc, đi trước .""Đóa Đóa, nàng còn chưa trả lời ta đâu." Bạch Tử Dạ cười ngăn cản nàng.Do dự hơn nửa ngày, sau đó thấp giọng nói với hắn, "Kỳ thật ngươi cứ việc câu dẫn thái tử đi, ta sẽ không để ý ."". . . . . ." Bạch Tử Dạ hóa đá .Đây là tự lấy đá nện vào chân mình sao?Hiện tại hắn thật hối hận lúc trước đã tự mình thêu dệt ra tin đồn hắn thầm mến thái tử kia.Thấy hắn không nói lời nào, Đóa Đóa còn cổ vũ hắn, "Bộ dạng ngươi đẹp như thế, lại rất có tiền đồ , dũng cảm tiến tới đi!"". . . . . ." Bạch Tử Dạ bị 囧, thực không biết nói gì mà nhìn nàng, "Đóa Đóa, ta đến để cám dỗ nàng, còn đối với thái tử không hề có hứng thú."
Mấy vị hoàng tử cảm thấy không đúng lắm, dù Bạch tướng quân có làm càn đến mức nào, cũng không ở trước mặt bọn họ công khai câu dẫn thái tử phi, trong việc này có thể có lừa gạt gì đó!
Bọn họ mỗi ngày đều quen với việc tính toán âm mưu quỷ kế, cho nên nhìn cái gì cũng thấy khả nghi.
Thấy bọn họ muốn rời khỏi, Bạch Tử Dạ đưa tay ngăn cản bọn họ, nhưng ánh mắt lại vẫn nhìn về phía Đóa Đóa, "Đóa Đóa, nàng cảm thấy ta thế nào?"
"Rất tốt a." Đóa Đóa lễ phép trả lời.
Kỳ thật nàng cùng hắn căn bản cũng không quen biết sâu a. . . . . . Đóa Đóa nâng chung trà lên, nhấp một ngụm.
"Ta cũng thấy nàng rất tốt ," Bạch Tử Dạ cười nhìn nàng, "Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta tiến tới giai đoạn gian tình đi."
"Phụt. . . . . . Khụ khụ. . . . . ." Sặc, sặc mất rồi . . . . . .
"Đóa Đóa, nàng không thích đề nghị này của ta sao?"
"Khụ khụ." Đóa Đóa ho đến không nói được, chỉ là ra sức lắc đầu.
"Thật sự không thích? Nhưng ta lại cảm thấy đề nghị này cũng không tệ," Bạch Tử Dạ quay đầu nhìn đám hoàng tử kia, "Các người nói xem?"
". . . . . ." Chúng hoàng tử im lặng, không chạm đến được tâm tư của hắn, cũng không biết nên nói thế nào.
Đóa Đóa cuối cùng hít thở vững vàng , kỳ quái nhìn bọn họ, sao những hoàng tử này tựa như rất sợ Bạch Tử Dạ?
"Được rồi, các người đều đi đi." Bạch Tử Dạ đuổi bọn họ rời khỏi.
Chờ trong phòng chỉ còn hai người bọn họ, Bạch Tử Dạ cười nhìn Đóa Đóa, như là nhìn ra nghi vấn trong lòng nàng nên giải thích.
"Bọn họ đều là hoàng tử, vốn dĩ là không cần sợ ta, nhưng trong tay ta lại nắm binh quyền, vì thế bọn họ đều muốn lôi kéo ta, cho nên đối với ta phá lệ khách khí."
"Nga, khụ, cái kia. . . . . . Ta còn có chút việc, đi trước ."
"Đóa Đóa, nàng còn chưa trả lời ta đâu." Bạch Tử Dạ cười ngăn cản nàng.
Do dự hơn nửa ngày, sau đó thấp giọng nói với hắn, "Kỳ thật ngươi cứ việc câu dẫn thái tử đi, ta sẽ không để ý ."
". . . . . ." Bạch Tử Dạ hóa đá .
Đây là tự lấy đá nện vào chân mình sao?
Hiện tại hắn thật hối hận lúc trước đã tự mình thêu dệt ra tin đồn hắn thầm mến thái tử kia.
Thấy hắn không nói lời nào, Đóa Đóa còn cổ vũ hắn, "Bộ dạng ngươi đẹp như thế, lại rất có tiền đồ , dũng cảm tiến tới đi!"
". . . . . ." Bạch Tử Dạ bị 囧, thực không biết nói gì mà nhìn nàng, "Đóa Đóa, ta đến để cám dỗ nàng, còn đối với thái tử không hề có hứng thú."
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Mấy vị hoàng tử cảm thấy không đúng lắm, dù Bạch tướng quân có làm càn đến mức nào, cũng không ở trước mặt bọn họ công khai câu dẫn thái tử phi, trong việc này có thể có lừa gạt gì đó!Bọn họ mỗi ngày đều quen với việc tính toán âm mưu quỷ kế, cho nên nhìn cái gì cũng thấy khả nghi.Thấy bọn họ muốn rời khỏi, Bạch Tử Dạ đưa tay ngăn cản bọn họ, nhưng ánh mắt lại vẫn nhìn về phía Đóa Đóa, "Đóa Đóa, nàng cảm thấy ta thế nào?""Rất tốt a." Đóa Đóa lễ phép trả lời.Kỳ thật nàng cùng hắn căn bản cũng không quen biết sâu a. . . . . . Đóa Đóa nâng chung trà lên, nhấp một ngụm."Ta cũng thấy nàng rất tốt ," Bạch Tử Dạ cười nhìn nàng, "Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta tiến tới giai đoạn gian tình đi.""Phụt. . . . . . Khụ khụ. . . . . ." Sặc, sặc mất rồi . . . . . ."Đóa Đóa, nàng không thích đề nghị này của ta sao?""Khụ khụ." Đóa Đóa ho đến không nói được, chỉ là ra sức lắc đầu."Thật sự không thích? Nhưng ta lại cảm thấy đề nghị này cũng không tệ," Bạch Tử Dạ quay đầu nhìn đám hoàng tử kia, "Các người nói xem?"". . . . . ." Chúng hoàng tử im lặng, không chạm đến được tâm tư của hắn, cũng không biết nên nói thế nào.Đóa Đóa cuối cùng hít thở vững vàng , kỳ quái nhìn bọn họ, sao những hoàng tử này tựa như rất sợ Bạch Tử Dạ?"Được rồi, các người đều đi đi." Bạch Tử Dạ đuổi bọn họ rời khỏi.Chờ trong phòng chỉ còn hai người bọn họ, Bạch Tử Dạ cười nhìn Đóa Đóa, như là nhìn ra nghi vấn trong lòng nàng nên giải thích."Bọn họ đều là hoàng tử, vốn dĩ là không cần sợ ta, nhưng trong tay ta lại nắm binh quyền, vì thế bọn họ đều muốn lôi kéo ta, cho nên đối với ta phá lệ khách khí.""Nga, khụ, cái kia. . . . . . Ta còn có chút việc, đi trước .""Đóa Đóa, nàng còn chưa trả lời ta đâu." Bạch Tử Dạ cười ngăn cản nàng.Do dự hơn nửa ngày, sau đó thấp giọng nói với hắn, "Kỳ thật ngươi cứ việc câu dẫn thái tử đi, ta sẽ không để ý ."". . . . . ." Bạch Tử Dạ hóa đá .Đây là tự lấy đá nện vào chân mình sao?Hiện tại hắn thật hối hận lúc trước đã tự mình thêu dệt ra tin đồn hắn thầm mến thái tử kia.Thấy hắn không nói lời nào, Đóa Đóa còn cổ vũ hắn, "Bộ dạng ngươi đẹp như thế, lại rất có tiền đồ , dũng cảm tiến tới đi!"". . . . . ." Bạch Tử Dạ bị 囧, thực không biết nói gì mà nhìn nàng, "Đóa Đóa, ta đến để cám dỗ nàng, còn đối với thái tử không hề có hứng thú."