Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 95: Thì ra là tuyệt thế mỹ nhân (3)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Thắp đèn, thấm ướt khăn vải, Đóa Đóa lau lau trên khuôn mặt, lộ ra hơn phân nửa khuôn mặt của mình, "Nhìn thấy chưa? Ta là người."". . . . . ." Thị vệ ngây dại, con mắt cũng trợn to đến sắp rớt ra ngoài.Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa có chút không biết làm thế nào, "Vẫn không tin sao? Bằng không ta cũng đắp cho ngươi thành màu tím là được rồi.""Không, không phải, " Mặt thị vệ đột nhiên có chút đỏ, "Nô, nô tài cáo lui trước, thái tử phi nghỉ ngơi sớm một chút."Ơ?Đóa Đóa còn chưa phản ứng được là xảy ra chuyện gì, rất khó hiểu mà nhìn thị vệ đang cấp tốc chạy đi kia.Thoáng một cái, Hoàng Phủ Dật đã xuất hiện trước mặt nàng."Ngươi ở đâu xuất hiện vậy?""Bọn họ hơn nửa đêm lại lén lút đến đây, ta lo lắng cho nàng."Hoàng Phủ Dật cười kéo tay nàng, trong mắt đều là ôn nhu."Nga, " Mặt Đóa Đóa có chút hồng, "Ta không sao."Hoàng Phủ Dật không nói thêm gì nữa, chỉ là cười nhìn nàng.Đóa Đóa bị hắn nhìn làm mặt càng lúc càng hồng, "Ngươi đang nhìn cái gì vậy?""Đương nhiên là nhìn nàng, " hắn nắm chặt tay nàng, "Đóa Đóa, nàng thật đẹp."A?Được hắn tán thưởng, Đóa Đóa rất là thẹn thùng, sau đó mới phát hiện có chỗ không thích hợp.Nàng lau luôn mặt nạ ở nửa bên mặt còn lại xuống !Ô ô. . . . . . Đóa Đóa cuống quít định che mặt lại, vẫn còn chưa tới lúc cho hắn xem đâu!Hoàng Phủ Dật ngăn tay nàng lại, "Đừng che, ta còn chưa xem đủ mà.""Khó coi. . . . . ."Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Nàng còn muốn xinh đẹp bao nhiêu nữa? Nếu còn đẹp hơn thế này nữa, ta sẽ trực tiếp ngất luôn mất.""Ta vốn muốn để làn da tốt hơn một chút rồi mới lộ mặt ra."Ô ô, nhất thời lo lắng, đã quên mất chuyện này."Làn da như vậy vẫn còn chưa tốt sao?" Hoàng Phủ Dật kinh ngạc tán thán mà chạm nhẹ vào mặt nàng, "Giống như em bé vậy.""Làn da ta vốn còn tốt hơn thế này. . . . . ."Nếu không nàng cũng không nhớ kỹ được nhiều phương pháp đắp mặt nạ như vậy, ở hiện đại nàng cũng rất yêu quý làn da của mình."Vốn?" Hoàng Phủ Dật hơi hơi nhướng mày.Ách. . . . . ."Hắc hắc, chuyện đó, ý ta là khi ta còn bé, lúc còn chưa ăn đến béo ra.""Không phải nàng nói lúc đó còn quá nhỏ nên nàng không nhớ được chuyện gì soa?" Hoàng Phủ Dật cố ý trưng một khuôn mặt nghiêm túc hỏi nàng."Khụ, nghe cha mẹ nói a, này. . . . . . Ta muốn rửa mặt!"

Thắp đèn, thấm ướt khăn vải, Đóa Đóa lau lau trên khuôn mặt, lộ ra hơn phân nửa khuôn mặt của mình, "Nhìn thấy chưa? Ta là người."

". . . . . ." Thị vệ ngây dại, con mắt cũng trợn to đến sắp rớt ra ngoài.

Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa có chút không biết làm thế nào, "Vẫn không tin sao? Bằng không ta cũng đắp cho ngươi thành màu tím là được rồi."

"Không, không phải, " Mặt thị vệ đột nhiên có chút đỏ, "Nô, nô tài cáo lui trước, thái tử phi nghỉ ngơi sớm một chút."

Ơ?

Đóa Đóa còn chưa phản ứng được là xảy ra chuyện gì, rất khó hiểu mà nhìn thị vệ đang cấp tốc chạy đi kia.

Thoáng một cái, Hoàng Phủ Dật đã xuất hiện trước mặt nàng.

"Ngươi ở đâu xuất hiện vậy?"

"Bọn họ hơn nửa đêm lại lén lút đến đây, ta lo lắng cho nàng."

Hoàng Phủ Dật cười kéo tay nàng, trong mắt đều là ôn nhu.

"Nga, " Mặt Đóa Đóa có chút hồng, "Ta không sao."

Hoàng Phủ Dật không nói thêm gì nữa, chỉ là cười nhìn nàng.

Đóa Đóa bị hắn nhìn làm mặt càng lúc càng hồng, "Ngươi đang nhìn cái gì vậy?"

"Đương nhiên là nhìn nàng, " hắn nắm chặt tay nàng, "Đóa Đóa, nàng thật đẹp."

A?

Được hắn tán thưởng, Đóa Đóa rất là thẹn thùng, sau đó mới phát hiện có chỗ không thích hợp.

Nàng lau luôn mặt nạ ở nửa bên mặt còn lại xuống !

Ô ô. . . . . . Đóa Đóa cuống quít định che mặt lại, vẫn còn chưa tới lúc cho hắn xem đâu!

Hoàng Phủ Dật ngăn tay nàng lại, "Đừng che, ta còn chưa xem đủ mà."

"Khó coi. . . . . ."

Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Nàng còn muốn xinh đẹp bao nhiêu nữa? Nếu còn đẹp hơn thế này nữa, ta sẽ trực tiếp ngất luôn mất."

"Ta vốn muốn để làn da tốt hơn một chút rồi mới lộ mặt ra."

Ô ô, nhất thời lo lắng, đã quên mất chuyện này.

"Làn da như vậy vẫn còn chưa tốt sao?" Hoàng Phủ Dật kinh ngạc tán thán mà chạm nhẹ vào mặt nàng, "Giống như em bé vậy."

"Làn da ta vốn còn tốt hơn thế này. . . . . ."

Nếu không nàng cũng không nhớ kỹ được nhiều phương pháp đắp mặt nạ như vậy, ở hiện đại nàng cũng rất yêu quý làn da của mình.

"Vốn?" Hoàng Phủ Dật hơi hơi nhướng mày.

Ách. . . . . ."Hắc hắc, chuyện đó, ý ta là khi ta còn bé, lúc còn chưa ăn đến béo ra."

"Không phải nàng nói lúc đó còn quá nhỏ nên nàng không nhớ được chuyện gì soa?" Hoàng Phủ Dật cố ý trưng một khuôn mặt nghiêm túc hỏi nàng.

"Khụ, nghe cha mẹ nói a, này. . . . . . Ta muốn rửa mặt!"

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Thắp đèn, thấm ướt khăn vải, Đóa Đóa lau lau trên khuôn mặt, lộ ra hơn phân nửa khuôn mặt của mình, "Nhìn thấy chưa? Ta là người."". . . . . ." Thị vệ ngây dại, con mắt cũng trợn to đến sắp rớt ra ngoài.Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa có chút không biết làm thế nào, "Vẫn không tin sao? Bằng không ta cũng đắp cho ngươi thành màu tím là được rồi.""Không, không phải, " Mặt thị vệ đột nhiên có chút đỏ, "Nô, nô tài cáo lui trước, thái tử phi nghỉ ngơi sớm một chút."Ơ?Đóa Đóa còn chưa phản ứng được là xảy ra chuyện gì, rất khó hiểu mà nhìn thị vệ đang cấp tốc chạy đi kia.Thoáng một cái, Hoàng Phủ Dật đã xuất hiện trước mặt nàng."Ngươi ở đâu xuất hiện vậy?""Bọn họ hơn nửa đêm lại lén lút đến đây, ta lo lắng cho nàng."Hoàng Phủ Dật cười kéo tay nàng, trong mắt đều là ôn nhu."Nga, " Mặt Đóa Đóa có chút hồng, "Ta không sao."Hoàng Phủ Dật không nói thêm gì nữa, chỉ là cười nhìn nàng.Đóa Đóa bị hắn nhìn làm mặt càng lúc càng hồng, "Ngươi đang nhìn cái gì vậy?""Đương nhiên là nhìn nàng, " hắn nắm chặt tay nàng, "Đóa Đóa, nàng thật đẹp."A?Được hắn tán thưởng, Đóa Đóa rất là thẹn thùng, sau đó mới phát hiện có chỗ không thích hợp.Nàng lau luôn mặt nạ ở nửa bên mặt còn lại xuống !Ô ô. . . . . . Đóa Đóa cuống quít định che mặt lại, vẫn còn chưa tới lúc cho hắn xem đâu!Hoàng Phủ Dật ngăn tay nàng lại, "Đừng che, ta còn chưa xem đủ mà.""Khó coi. . . . . ."Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Nàng còn muốn xinh đẹp bao nhiêu nữa? Nếu còn đẹp hơn thế này nữa, ta sẽ trực tiếp ngất luôn mất.""Ta vốn muốn để làn da tốt hơn một chút rồi mới lộ mặt ra."Ô ô, nhất thời lo lắng, đã quên mất chuyện này."Làn da như vậy vẫn còn chưa tốt sao?" Hoàng Phủ Dật kinh ngạc tán thán mà chạm nhẹ vào mặt nàng, "Giống như em bé vậy.""Làn da ta vốn còn tốt hơn thế này. . . . . ."Nếu không nàng cũng không nhớ kỹ được nhiều phương pháp đắp mặt nạ như vậy, ở hiện đại nàng cũng rất yêu quý làn da của mình."Vốn?" Hoàng Phủ Dật hơi hơi nhướng mày.Ách. . . . . ."Hắc hắc, chuyện đó, ý ta là khi ta còn bé, lúc còn chưa ăn đến béo ra.""Không phải nàng nói lúc đó còn quá nhỏ nên nàng không nhớ được chuyện gì soa?" Hoàng Phủ Dật cố ý trưng một khuôn mặt nghiêm túc hỏi nàng."Khụ, nghe cha mẹ nói a, này. . . . . . Ta muốn rửa mặt!"

Chương 95: Thì ra là tuyệt thế mỹ nhân (3)