Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 153: Nguyên nhân lấy chồng thật kỳ lạ (2)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Tiểu thư nhà họ Trình mặc dù không tính là người tốt, nhưng phụ thân nàng lại hoàn hoàn toàn toàn là một trung thần, cho nên lần thanh lý hoàng cung này cũng không ảnh hưởng gì đến phủ tể tướng.Có điều mấy ngày trước trong cung rất loạn, Trình Tuyết Y cũng không tiến cung, mãi đến hôm nay mới lại đến tìm nàng.Hiện tại nàng ta đang ngồi ghế trên, lạnh lùng nhìn Đóa Đóa.“Ngươi thật sự là xinh đẹp.”“. . . . . .” Rõ ràng là khen ngợi, nhưng phát ra từ miệng nàng ta lại có chút là lạ.Đóa Đóa vẫn cười trả lời, “Đa tạ, Trình tiểu thư cũng rất đẹp.”“Nhưng vẫn không bằng ngươi.”Cuối cùng ánh mắt lạnh như băng của Trình Tuyết Y mới rời khỏi người nàng, nhìn ra ngoài cửa sổ.“Bằng không Thái tử và Tứ hoàng tử hai người họ cũng không đồng thời coi trọng ngươi, mà đối với ta chỉ có khinh thường.”Đề tài vừa chuyển, trong mắt Trình Tuyết Y hiện lên tia ý cười hiếm có, đáng tiếc chỉ là cười lạnh.“Sắc đẹp là thứ không đáng tin cậy nhất, bọn họ si mê dung mạo của ngươi, nhưng ngày ngươi không còn gương mặt xinh đẹp như vậy nữa, đó cũng chính là ngày bọn họ thay lòng đổi dạ.”“. . . . . .” Khụ, không cần phải nói mấy lời vui mừng khi người khác gặp hoạ một cách thẳng thắn như thế với nàng chứ. . . . . .Đóa Đóa cảm thấy hoặc là người cổ đại nói chuyện đều rất trực tiếp, cảm xúc yêu ghét đều lộ ra ngoài, hoặc là. . . . . .Khụ, chỉ số thông minh nhỏ bé của bọn họ không cao.Hơn nữa Hoàng Phủ Dật yêu mến cũng không phải là gương mặt này của nàng đâu a!Trước kia nàng vẫn liên tục che mặt, nàng ta chưa bao giờ nghe qua có một loại củ cải tên là vẻ đẹp bên trong sao. . . . . . Ô ô.“Không phải Trình tiểu thư sắp thành thân sao?”Đã sắp gả cho Tứ hoàng tử còn chạy đến đây nói mấy câu này làm gì, thật kỳ quái a. . . . . .Mặc dù không quá thân với Tứ hoàng tử, nhưng nàng vẫn cảm thấy hắn cũng không thuộc loại dễ dàng tha thứ cho việc vợ mình quan tâm đến nam nhân khác.“Đúng vậy,” Trình Tuyết Y trừng mắt nhìn nàng, “Ta sắp gả vào cung rồi.”Ách. . . . . .Nghe câu này thật là rất kỳ quái nha, Nhan Đóa Đóa nhìn nàng bằng con mắt có chút không thể tưởng được, hỏi thẳng.“Ngươi gả cho Tứ hoàng tử chỉ vì vào cung thôi sao?”Trình Tuyết Y thế nhưng không chút e dè thừa nhận, “Phải.”“. . . . . .” Đóa Đóa ngất.Mặc dù các chủ tử chưa từng tự cao tự đại, nhưng quy củ trong cung vẫn rất nghiêm khắc, mặc dù Trình Tuyết Y là thiên kim của tể tướng cũng không thể tuy tiện tiến cung, không phải muốn gặp là có thể gặp vị Thái tử Hoàng Phủ Dật này đâu.
Tiểu thư nhà họ Trình mặc dù không tính là người tốt, nhưng phụ thân nàng lại hoàn hoàn toàn toàn là một trung thần, cho nên lần thanh lý hoàng cung này cũng không ảnh hưởng gì đến phủ tể tướng.
Có điều mấy ngày trước trong cung rất loạn, Trình Tuyết Y cũng không tiến cung, mãi đến hôm nay mới lại đến tìm nàng.
Hiện tại nàng ta đang ngồi ghế trên, lạnh lùng nhìn Đóa Đóa.
“Ngươi thật sự là xinh đẹp.”
“. . . . . .” Rõ ràng là khen ngợi, nhưng phát ra từ miệng nàng ta lại có chút là lạ.
Đóa Đóa vẫn cười trả lời, “Đa tạ, Trình tiểu thư cũng rất đẹp.”
“Nhưng vẫn không bằng ngươi.”
Cuối cùng ánh mắt lạnh như băng của Trình Tuyết Y mới rời khỏi người nàng, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Bằng không Thái tử và Tứ hoàng tử hai người họ cũng không đồng thời coi trọng ngươi, mà đối với ta chỉ có khinh thường.”
Đề tài vừa chuyển, trong mắt Trình Tuyết Y hiện lên tia ý cười hiếm có, đáng tiếc chỉ là cười lạnh.
“Sắc đẹp là thứ không đáng tin cậy nhất, bọn họ si mê dung mạo của ngươi, nhưng ngày ngươi không còn gương mặt xinh đẹp như vậy nữa, đó cũng chính là ngày bọn họ thay lòng đổi dạ.”
“. . . . . .” Khụ, không cần phải nói mấy lời vui mừng khi người khác gặp hoạ một cách thẳng thắn như thế với nàng chứ. . . . . .
Đóa Đóa cảm thấy hoặc là người cổ đại nói chuyện đều rất trực tiếp, cảm xúc yêu ghét đều lộ ra ngoài, hoặc là. . . . . .
Khụ, chỉ số thông minh nhỏ bé của bọn họ không cao.
Hơn nữa Hoàng Phủ Dật yêu mến cũng không phải là gương mặt này của nàng đâu a!
Trước kia nàng vẫn liên tục che mặt, nàng ta chưa bao giờ nghe qua có một loại củ cải tên là vẻ đẹp bên trong sao. . . . . . Ô ô.
“Không phải Trình tiểu thư sắp thành thân sao?”
Đã sắp gả cho Tứ hoàng tử còn chạy đến đây nói mấy câu này làm gì, thật kỳ quái a. . . . . .
Mặc dù không quá thân với Tứ hoàng tử, nhưng nàng vẫn cảm thấy hắn cũng không thuộc loại dễ dàng tha thứ cho việc vợ mình quan tâm đến nam nhân khác.
“Đúng vậy,” Trình Tuyết Y trừng mắt nhìn nàng, “Ta sắp gả vào cung rồi.”
Ách. . . . . .
Nghe câu này thật là rất kỳ quái nha, Nhan Đóa Đóa nhìn nàng bằng con mắt có chút không thể tưởng được, hỏi thẳng.
“Ngươi gả cho Tứ hoàng tử chỉ vì vào cung thôi sao?”
Trình Tuyết Y thế nhưng không chút e dè thừa nhận, “Phải.”
“. . . . . .” Đóa Đóa ngất.
Mặc dù các chủ tử chưa từng tự cao tự đại, nhưng quy củ trong cung vẫn rất nghiêm khắc, mặc dù Trình Tuyết Y là thiên kim của tể tướng cũng không thể tuy tiện tiến cung, không phải muốn gặp là có thể gặp vị Thái tử Hoàng Phủ Dật này đâu.
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Tiểu thư nhà họ Trình mặc dù không tính là người tốt, nhưng phụ thân nàng lại hoàn hoàn toàn toàn là một trung thần, cho nên lần thanh lý hoàng cung này cũng không ảnh hưởng gì đến phủ tể tướng.Có điều mấy ngày trước trong cung rất loạn, Trình Tuyết Y cũng không tiến cung, mãi đến hôm nay mới lại đến tìm nàng.Hiện tại nàng ta đang ngồi ghế trên, lạnh lùng nhìn Đóa Đóa.“Ngươi thật sự là xinh đẹp.”“. . . . . .” Rõ ràng là khen ngợi, nhưng phát ra từ miệng nàng ta lại có chút là lạ.Đóa Đóa vẫn cười trả lời, “Đa tạ, Trình tiểu thư cũng rất đẹp.”“Nhưng vẫn không bằng ngươi.”Cuối cùng ánh mắt lạnh như băng của Trình Tuyết Y mới rời khỏi người nàng, nhìn ra ngoài cửa sổ.“Bằng không Thái tử và Tứ hoàng tử hai người họ cũng không đồng thời coi trọng ngươi, mà đối với ta chỉ có khinh thường.”Đề tài vừa chuyển, trong mắt Trình Tuyết Y hiện lên tia ý cười hiếm có, đáng tiếc chỉ là cười lạnh.“Sắc đẹp là thứ không đáng tin cậy nhất, bọn họ si mê dung mạo của ngươi, nhưng ngày ngươi không còn gương mặt xinh đẹp như vậy nữa, đó cũng chính là ngày bọn họ thay lòng đổi dạ.”“. . . . . .” Khụ, không cần phải nói mấy lời vui mừng khi người khác gặp hoạ một cách thẳng thắn như thế với nàng chứ. . . . . .Đóa Đóa cảm thấy hoặc là người cổ đại nói chuyện đều rất trực tiếp, cảm xúc yêu ghét đều lộ ra ngoài, hoặc là. . . . . .Khụ, chỉ số thông minh nhỏ bé của bọn họ không cao.Hơn nữa Hoàng Phủ Dật yêu mến cũng không phải là gương mặt này của nàng đâu a!Trước kia nàng vẫn liên tục che mặt, nàng ta chưa bao giờ nghe qua có một loại củ cải tên là vẻ đẹp bên trong sao. . . . . . Ô ô.“Không phải Trình tiểu thư sắp thành thân sao?”Đã sắp gả cho Tứ hoàng tử còn chạy đến đây nói mấy câu này làm gì, thật kỳ quái a. . . . . .Mặc dù không quá thân với Tứ hoàng tử, nhưng nàng vẫn cảm thấy hắn cũng không thuộc loại dễ dàng tha thứ cho việc vợ mình quan tâm đến nam nhân khác.“Đúng vậy,” Trình Tuyết Y trừng mắt nhìn nàng, “Ta sắp gả vào cung rồi.”Ách. . . . . .Nghe câu này thật là rất kỳ quái nha, Nhan Đóa Đóa nhìn nàng bằng con mắt có chút không thể tưởng được, hỏi thẳng.“Ngươi gả cho Tứ hoàng tử chỉ vì vào cung thôi sao?”Trình Tuyết Y thế nhưng không chút e dè thừa nhận, “Phải.”“. . . . . .” Đóa Đóa ngất.Mặc dù các chủ tử chưa từng tự cao tự đại, nhưng quy củ trong cung vẫn rất nghiêm khắc, mặc dù Trình Tuyết Y là thiên kim của tể tướng cũng không thể tuy tiện tiến cung, không phải muốn gặp là có thể gặp vị Thái tử Hoàng Phủ Dật này đâu.