Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 169: Ngăn cản thái tử lấy tiểu lão bà (1)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Căn bản là. . . . . . thứ nhất, lời truyền miệng không thể tin, cứ xem trước kia tất cả mọi người tưởng Vân Tri Hiểu là đệ nhất mỹ nữ trong kinh sẽ biết.Thứ hai, tận mắt chứng kiến cũng không nhất định là sự thật, ví dụ nam nhân đang ôm nàng này, hắn không phải thành công lừa mọi người, khiến người ta tưởng hắn là thái tử ôn hòa ốm yếu sao?Cho nên bạn học biểu ca rốt cuộc là dạng người gì, thật ra thấy mới có thể định luận.Nhưng mà. . . . . . Ô ô, hai người bọn họ sao đều có thể có hai mặt khác nhau thế hả?Trở lại cung, Hoàng Phủ Dật lại bị Hoàng thượng kêu đi, mà nhìn thấy tiểu Bụi từ xa xa lại đây, Phá điểu cũng bay đi rồi.Chỉ còn một mình, Đóa Đóa xuống xe ngựa, chậm rãi tản bộ về Đông cung.“Thái tử phi ——”Xa xa có người vội vã chạy lại đây.Tới trước mặt Đóa Đóa, tiểu cung nữ dừng lại, “Thái tử phi, Hoàng hậu nương nương tìm ngài.”“Hoàng hậu nương nương?” Đóa Đóa sửng sốt, “Ngươi dẫn ta đi đi”.Hoàng hậu nương nương không có con nối dòng, có thể cũng bởi vì điểm này, bà đối với các vị hoàng tử đều rất công chính, nghe nói người tốt lắm.Nhưng mà Hoàng hậu nương nương ăn chay niệm phật, thường ở phật đường tĩnh tu, cho nên Đóa Đóa tiến cung rất lâu, vẫn không thấy qua người.Đúng như Đóa Đóa nghĩ, hoàng hậu nương nương quả nhiên mặt mũi hiền lành, nhìn cũng rất có cảm giác thân thiết.“Mẫu hậu cát tường.” Đóa Đóa cười meo meo vấn an.“Đừng khách khí như thế, cũng không có người ngoài.”Hoàng hậu nương nương cười kéo nàng, “Đến đây, ngồi đi”.Đang nói Hoàng hậu rất tán thưởng nhìn nàng, “Nhìn thật đúng là xinh đẹp”.“Tạ mẫu hậu.” Đóa Đóa có chút ngượng ngùng cười cười.Thái giám cung nữ của Khôn Ninh cung cũng không ở đây, nàng rất ngạc nhiên, hoàng hậu cùng nàng nói gì bí mật à, sao bảo mọi người đi hết rồi?“Ta cũng như bọn họ, gọi con là Đóa Đóa nhé.”“Dạ.”“Đóa Đóa a. . . . . .” Hoàng hậu có chút do dự, “Ta hôm nay gọi con đến, là muốn nói với con chuyện trắc phi của Thái tử”.“. . . . . .” Đóa Đóa ngây ngẩn cả người.Muốn nàng cho Hoàng Phủ Dật tìm tiểu lão bà?Nàng nhất định phản đối, Hoàng Phủ Dật cũng sẽ không đồng ý a.Hoàng hậu ý thức được lời mình có nghĩa khác, lên tiếng giải thích, “Đóa Đóa, con đừng hiểu lầm”.

Căn bản là. . . . . . thứ nhất, lời truyền miệng không thể tin, cứ xem trước kia tất cả mọi người tưởng Vân Tri Hiểu là đệ nhất mỹ nữ trong kinh sẽ biết.

Thứ hai, tận mắt chứng kiến cũng không nhất định là sự thật, ví dụ nam nhân đang ôm nàng này, hắn không phải thành công lừa mọi người, khiến người ta tưởng hắn là thái tử ôn hòa ốm yếu sao?

Cho nên bạn học biểu ca rốt cuộc là dạng người gì, thật ra thấy mới có thể định luận.

Nhưng mà. . . . . . Ô ô, hai người bọn họ sao đều có thể có hai mặt khác nhau thế hả?

Trở lại cung, Hoàng Phủ Dật lại bị Hoàng thượng kêu đi, mà nhìn thấy tiểu Bụi từ xa xa lại đây, Phá điểu cũng bay đi rồi.

Chỉ còn một mình, Đóa Đóa xuống xe ngựa, chậm rãi tản bộ về Đông cung.

“Thái tử phi ——”

Xa xa có người vội vã chạy lại đây.

Tới trước mặt Đóa Đóa, tiểu cung nữ dừng lại, “Thái tử phi, Hoàng hậu nương nương tìm ngài.”

“Hoàng hậu nương nương?” Đóa Đóa sửng sốt, “Ngươi dẫn ta đi đi”.

Hoàng hậu nương nương không có con nối dòng, có thể cũng bởi vì điểm này, bà đối với các vị hoàng tử đều rất công chính, nghe nói người tốt lắm.

Nhưng mà Hoàng hậu nương nương ăn chay niệm phật, thường ở phật đường tĩnh tu, cho nên Đóa Đóa tiến cung rất lâu, vẫn không thấy qua người.

Đúng như Đóa Đóa nghĩ, hoàng hậu nương nương quả nhiên mặt mũi hiền lành, nhìn cũng rất có cảm giác thân thiết.

“Mẫu hậu cát tường.” Đóa Đóa cười meo meo vấn an.

“Đừng khách khí như thế, cũng không có người ngoài.”

Hoàng hậu nương nương cười kéo nàng, “Đến đây, ngồi đi”.

Đang nói Hoàng hậu rất tán thưởng nhìn nàng, “Nhìn thật đúng là xinh đẹp”.

“Tạ mẫu hậu.” Đóa Đóa có chút ngượng ngùng cười cười.

Thái giám cung nữ của Khôn Ninh cung cũng không ở đây, nàng rất ngạc nhiên, hoàng hậu cùng nàng nói gì bí mật à, sao bảo mọi người đi hết rồi?

“Ta cũng như bọn họ, gọi con là Đóa Đóa nhé.”

“Dạ.”

“Đóa Đóa a. . . . . .” Hoàng hậu có chút do dự, “Ta hôm nay gọi con đến, là muốn nói với con chuyện trắc phi của Thái tử”.

“. . . . . .” Đóa Đóa ngây ngẩn cả người.

Muốn nàng cho Hoàng Phủ Dật tìm tiểu lão bà?

Nàng nhất định phản đối, Hoàng Phủ Dật cũng sẽ không đồng ý a.

Hoàng hậu ý thức được lời mình có nghĩa khác, lên tiếng giải thích, “Đóa Đóa, con đừng hiểu lầm”.

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Căn bản là. . . . . . thứ nhất, lời truyền miệng không thể tin, cứ xem trước kia tất cả mọi người tưởng Vân Tri Hiểu là đệ nhất mỹ nữ trong kinh sẽ biết.Thứ hai, tận mắt chứng kiến cũng không nhất định là sự thật, ví dụ nam nhân đang ôm nàng này, hắn không phải thành công lừa mọi người, khiến người ta tưởng hắn là thái tử ôn hòa ốm yếu sao?Cho nên bạn học biểu ca rốt cuộc là dạng người gì, thật ra thấy mới có thể định luận.Nhưng mà. . . . . . Ô ô, hai người bọn họ sao đều có thể có hai mặt khác nhau thế hả?Trở lại cung, Hoàng Phủ Dật lại bị Hoàng thượng kêu đi, mà nhìn thấy tiểu Bụi từ xa xa lại đây, Phá điểu cũng bay đi rồi.Chỉ còn một mình, Đóa Đóa xuống xe ngựa, chậm rãi tản bộ về Đông cung.“Thái tử phi ——”Xa xa có người vội vã chạy lại đây.Tới trước mặt Đóa Đóa, tiểu cung nữ dừng lại, “Thái tử phi, Hoàng hậu nương nương tìm ngài.”“Hoàng hậu nương nương?” Đóa Đóa sửng sốt, “Ngươi dẫn ta đi đi”.Hoàng hậu nương nương không có con nối dòng, có thể cũng bởi vì điểm này, bà đối với các vị hoàng tử đều rất công chính, nghe nói người tốt lắm.Nhưng mà Hoàng hậu nương nương ăn chay niệm phật, thường ở phật đường tĩnh tu, cho nên Đóa Đóa tiến cung rất lâu, vẫn không thấy qua người.Đúng như Đóa Đóa nghĩ, hoàng hậu nương nương quả nhiên mặt mũi hiền lành, nhìn cũng rất có cảm giác thân thiết.“Mẫu hậu cát tường.” Đóa Đóa cười meo meo vấn an.“Đừng khách khí như thế, cũng không có người ngoài.”Hoàng hậu nương nương cười kéo nàng, “Đến đây, ngồi đi”.Đang nói Hoàng hậu rất tán thưởng nhìn nàng, “Nhìn thật đúng là xinh đẹp”.“Tạ mẫu hậu.” Đóa Đóa có chút ngượng ngùng cười cười.Thái giám cung nữ của Khôn Ninh cung cũng không ở đây, nàng rất ngạc nhiên, hoàng hậu cùng nàng nói gì bí mật à, sao bảo mọi người đi hết rồi?“Ta cũng như bọn họ, gọi con là Đóa Đóa nhé.”“Dạ.”“Đóa Đóa a. . . . . .” Hoàng hậu có chút do dự, “Ta hôm nay gọi con đến, là muốn nói với con chuyện trắc phi của Thái tử”.“. . . . . .” Đóa Đóa ngây ngẩn cả người.Muốn nàng cho Hoàng Phủ Dật tìm tiểu lão bà?Nàng nhất định phản đối, Hoàng Phủ Dật cũng sẽ không đồng ý a.Hoàng hậu ý thức được lời mình có nghĩa khác, lên tiếng giải thích, “Đóa Đóa, con đừng hiểu lầm”.

Chương 169: Ngăn cản thái tử lấy tiểu lão bà (1)