Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 171: Ngăn cản Thái tử lấy tiểu lão bà (3)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Hoàng hậu lại thở dài, giọng nói có chút bi ai, “Chốn hậu cung này. . . . . . chính là nơi mẫu bằng tử quý (mẹ vinh nhờ con), con nhất định phải cẩn thận.”Nha. . . . . .Đóa Đóa vừa nghe liền hiểu.Nếu có nữ nhân nào vụng trộm tấn công Hoàng Phủ Dật, sau đó mang thai con của hắn. . . . . .Huyết mạch của hoàng gia không thể lưu lạc bên ngoài, y theo quy tắc trong cung, cho dù Hoàng Phủ Dật không cho nữ nhân kia danh phận thì nhất định cũng phải đón về Đông cung.Đóa Đóa bắt đầu lo lắng, có điều không phải lo lắng về việc sẽ có nữ nhân như thế xuất hiện, vào sống trong Đông cung.Hoàng Phủ Dật có võ công a, mà hắn cũng sẽ không để cho nữ nhân khác có cơ hội nhào vào hắn, về điểm này nàng rất tin tưởng hắn.Nhưng vấn đề hiện tại là . . . . .Nếu mấy nữ nhân này cứ xuất hiện “tre già măng mọc”, liệu có ngày nào đó sẽ chọc giận hắn, sau đó hắn liền dứt khoát trước tiếp đá bay người ta không?Xem phim nhiều sẽ biết, vì trong cung được coi là vinh hoa phú quý, rất nhiều nữ nhân tranh nhau đến vỡ đầu, cho nên loại tình huống này tương đối có khả năng xảy ra.Đến lúc đó Hoàng Phủ Dật hôm nay quăng đi một thiên kim tể tướng, ngày mai đuổi đi một tiểu thư vương phủ. . . . . .Gia đình nhà người ta cho dù giận mà không dám nói nhưng trong lòng chắc cũng ghi hận chứ?Vậy không phải hắn sẽ gây thù chuốc oán với rất nhiều người sao?Ô ô, vẫn là nàng nên nghĩ biện pháp làm cho mấy nữ nhân này không đi tiếp cận hắn thì hơn.Đóa Đóa thực ai oán, làm lão bà của thái tử thật khó a. . . . . . Vẫn là đi tìm một “gian phu” xong bỏ trốn có vẻ tốt hơn. . . . . .Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ giễu cợt của nàng, hoàng hậu cảm thấy thú vị đến nở nụ cười.“Đóa Đóa, đừng quá lo lắng, ta sẽ giúp con.”“Đa tạ mẫu hậu, có điều con còn muốn yên tĩnh suy nghĩ, vẫn nên tự mình thử a.”“Đóa Đóa a. . . . . .” Hoàng hậu lắc đầu thở dài, xoa xoa đầu nàng, “Việc này rất phức tạp, một mình con không làm nổi.”“. . . . . .” Ô ô, xem thường người ta.Đóa Đóa buồn bực , “Hình như còn có thể ứng phó a.”Dù sao cổ đại cũng tương đối kém thông tin, nhất là mấy thiên kim tiểu thư này, đều suốt ngày ở trong nhà, đầu óc toàn tam tòng tứ đức, nàng thấy chỉ số thông minh ít ỏi của mình tuy không giàu có nhưng hoàn toàn có thể ứng phó được.“Aizz.” Hoàng hậu lại xoa xoa đầu nàng.
Hoàng hậu lại thở dài, giọng nói có chút bi ai, “Chốn hậu cung này. . . . . . chính là nơi mẫu bằng tử quý (mẹ vinh nhờ con), con nhất định phải cẩn thận.”
Nha. . . . . .
Đóa Đóa vừa nghe liền hiểu.
Nếu có nữ nhân nào vụng trộm tấn công Hoàng Phủ Dật, sau đó mang thai con của hắn. . . . . .
Huyết mạch của hoàng gia không thể lưu lạc bên ngoài, y theo quy tắc trong cung, cho dù Hoàng Phủ Dật không cho nữ nhân kia danh phận thì nhất định cũng phải đón về Đông cung.
Đóa Đóa bắt đầu lo lắng, có điều không phải lo lắng về việc sẽ có nữ nhân như thế xuất hiện, vào sống trong Đông cung.
Hoàng Phủ Dật có võ công a, mà hắn cũng sẽ không để cho nữ nhân khác có cơ hội nhào vào hắn, về điểm này nàng rất tin tưởng hắn.
Nhưng vấn đề hiện tại là . . . . .
Nếu mấy nữ nhân này cứ xuất hiện “tre già măng mọc”, liệu có ngày nào đó sẽ chọc giận hắn, sau đó hắn liền dứt khoát trước tiếp đá bay người ta không?
Xem phim nhiều sẽ biết, vì trong cung được coi là vinh hoa phú quý, rất nhiều nữ nhân tranh nhau đến vỡ đầu, cho nên loại tình huống này tương đối có khả năng xảy ra.
Đến lúc đó Hoàng Phủ Dật hôm nay quăng đi một thiên kim tể tướng, ngày mai đuổi đi một tiểu thư vương phủ. . . . . .
Gia đình nhà người ta cho dù giận mà không dám nói nhưng trong lòng chắc cũng ghi hận chứ?
Vậy không phải hắn sẽ gây thù chuốc oán với rất nhiều người sao?
Ô ô, vẫn là nàng nên nghĩ biện pháp làm cho mấy nữ nhân này không đi tiếp cận hắn thì hơn.
Đóa Đóa thực ai oán, làm lão bà của thái tử thật khó a. . . . . . Vẫn là đi tìm một “gian phu” xong bỏ trốn có vẻ tốt hơn. . . . . .
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ giễu cợt của nàng, hoàng hậu cảm thấy thú vị đến nở nụ cười.
“Đóa Đóa, đừng quá lo lắng, ta sẽ giúp con.”
“Đa tạ mẫu hậu, có điều con còn muốn yên tĩnh suy nghĩ, vẫn nên tự mình thử a.”
“Đóa Đóa a. . . . . .” Hoàng hậu lắc đầu thở dài, xoa xoa đầu nàng, “Việc này rất phức tạp, một mình con không làm nổi.”
“. . . . . .” Ô ô, xem thường người ta.
Đóa Đóa buồn bực , “Hình như còn có thể ứng phó a.”
Dù sao cổ đại cũng tương đối kém thông tin, nhất là mấy thiên kim tiểu thư này, đều suốt ngày ở trong nhà, đầu óc toàn tam tòng tứ đức, nàng thấy chỉ số thông minh ít ỏi của mình tuy không giàu có nhưng hoàn toàn có thể ứng phó được.
“Aizz.” Hoàng hậu lại xoa xoa đầu nàng.
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Hoàng hậu lại thở dài, giọng nói có chút bi ai, “Chốn hậu cung này. . . . . . chính là nơi mẫu bằng tử quý (mẹ vinh nhờ con), con nhất định phải cẩn thận.”Nha. . . . . .Đóa Đóa vừa nghe liền hiểu.Nếu có nữ nhân nào vụng trộm tấn công Hoàng Phủ Dật, sau đó mang thai con của hắn. . . . . .Huyết mạch của hoàng gia không thể lưu lạc bên ngoài, y theo quy tắc trong cung, cho dù Hoàng Phủ Dật không cho nữ nhân kia danh phận thì nhất định cũng phải đón về Đông cung.Đóa Đóa bắt đầu lo lắng, có điều không phải lo lắng về việc sẽ có nữ nhân như thế xuất hiện, vào sống trong Đông cung.Hoàng Phủ Dật có võ công a, mà hắn cũng sẽ không để cho nữ nhân khác có cơ hội nhào vào hắn, về điểm này nàng rất tin tưởng hắn.Nhưng vấn đề hiện tại là . . . . .Nếu mấy nữ nhân này cứ xuất hiện “tre già măng mọc”, liệu có ngày nào đó sẽ chọc giận hắn, sau đó hắn liền dứt khoát trước tiếp đá bay người ta không?Xem phim nhiều sẽ biết, vì trong cung được coi là vinh hoa phú quý, rất nhiều nữ nhân tranh nhau đến vỡ đầu, cho nên loại tình huống này tương đối có khả năng xảy ra.Đến lúc đó Hoàng Phủ Dật hôm nay quăng đi một thiên kim tể tướng, ngày mai đuổi đi một tiểu thư vương phủ. . . . . .Gia đình nhà người ta cho dù giận mà không dám nói nhưng trong lòng chắc cũng ghi hận chứ?Vậy không phải hắn sẽ gây thù chuốc oán với rất nhiều người sao?Ô ô, vẫn là nàng nên nghĩ biện pháp làm cho mấy nữ nhân này không đi tiếp cận hắn thì hơn.Đóa Đóa thực ai oán, làm lão bà của thái tử thật khó a. . . . . . Vẫn là đi tìm một “gian phu” xong bỏ trốn có vẻ tốt hơn. . . . . .Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ giễu cợt của nàng, hoàng hậu cảm thấy thú vị đến nở nụ cười.“Đóa Đóa, đừng quá lo lắng, ta sẽ giúp con.”“Đa tạ mẫu hậu, có điều con còn muốn yên tĩnh suy nghĩ, vẫn nên tự mình thử a.”“Đóa Đóa a. . . . . .” Hoàng hậu lắc đầu thở dài, xoa xoa đầu nàng, “Việc này rất phức tạp, một mình con không làm nổi.”“. . . . . .” Ô ô, xem thường người ta.Đóa Đóa buồn bực , “Hình như còn có thể ứng phó a.”Dù sao cổ đại cũng tương đối kém thông tin, nhất là mấy thiên kim tiểu thư này, đều suốt ngày ở trong nhà, đầu óc toàn tam tòng tứ đức, nàng thấy chỉ số thông minh ít ỏi của mình tuy không giàu có nhưng hoàn toàn có thể ứng phó được.“Aizz.” Hoàng hậu lại xoa xoa đầu nàng.