Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 247: Tình địch à tình địch (4)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Biết là tốt rồi.” Trình Tuyết Y cố hết sức duy trì sự lạnh lùng nhất quán, tuy nhiên không che dấu được sự đắc ý trong mắt.“Này. . . . . .”Đóa Đóa thực đau đầu, Trình Tuyết Y không phải sư muội của Hoàng Phủ Dật à?Vậy hẳn nên hiểu con người hắn dù là chút ít chứ, sao lại đưa ra đề nghị vớ vẩn thế nhỉ?Đóa Đóa nhắc nhở nàng ta, “Này. . . . . . Hoàng Phủ Dật hắn sẽ không đồng ý loại biện pháp bán mình này đâu. . . . . .”Đóa Đóa dùng từ làm cho Trình Tuyết Y vô cùng tức giận, cưới nàng có uất ức đến vậy à, lại còn đánh đồng với bán mình?Nàng kìm nén lửa giận, lấy dáng vẻ của thiên kim cửu vương ra, “Sư huynh đương nhiên sẽ không đồng ý, nhưng tình huống giờ đã khác trước, nếu tỷ tỷ chủ động nhắc tới đề nghị này với huynh ấy, có lẽ huynh ấy sẽ không cự tuyệt đâu”.“. . . . . . Sao ta phải chủ động nhắc với hắn?”Có nữ nhân nào chủ động yêu cầu chồng đi cưới vợ bé không?Đóa Đóa bi phẫn , chẳng lẽ Trình Tuyết Y vẫn coi nàng là kẻ ngu ngốc sao? Ô ô. . . . . .“Bằng không ngươi muốn nhìn thấy sư huynh phải làm tù nhân sao?”Đương nhiên không muốn, có điều nàng tin Hoàng Phủ Dật có năng lực vượt qua cửa ải khó khăn lần này.Lý do này tám phần Trình Tuyết Y sẽ không chịu thua, cho nên Đóa Đóa thay đổi bằng một phương phải giải thích phù hợp hơn.“Khụ, cho dù là ta đề nghị, hắn cũng sẽ không đồng ý bán mình.”Hơn nữa rất có thể hắn sẽ tức giận đến nỗi đem nàng đi “bán mình” —— đương nhiên là bán cho hắn. . . . . . Ô ô!Nghĩ nghĩ, Đóa Đóa con tỏ ra thật sự nghiêm túc nói, “Ca múa thật ra cũng không tệ lắm”.Nhưng mà để hắn mặc váy cỏ ra ngoài múa may hiển nhiên là không được, cơ mà ở nhà múa cho nàng xem thì có vẻ được ra phết. . . . . .“Tí tách”, “Tí tách” . . . . . .Cửu Vương gia liếc mắt nhìn Đóa Đóa một cái, “Cô chảy máu mũi”.Ô ô, nàng về sau sẽ không bao giờ nghĩ chuyện lung tung trong đầu nữa . . . . . .Vì vậy. . . . . . chứng bệnh một dòng sông xuân chảy hướng đông thường xuyên phát tác thành quen, Đóa Đóa lại quay về vẻ trấn tĩnh như thường.Vô cùng bình tĩnh lấy khăn lụa che mũi, nàng giải thích, “Gần đây uống nhiều thuốc bổ quá, có chút nóng”.“Thân thể cô không tồi, còn bổ gì nữa?”Cửu Vương gia lại liếc nhìn nàng một cái, “Chuẩn bị mang thai?”Đóa Đóa vội vàng rơi lệ, ô ô. . . . . . Có thể nói con chim kia cũng không phải là đứa trẻ ngoan. . . . . .Phát hiện mặc kệ mình có nói gì Đóa Đóa cũng không để tâm, Trình Tuyết Y quyết định xuất ra đòn sát thủ.

“Biết là tốt rồi.” Trình Tuyết Y cố hết sức duy trì sự lạnh lùng nhất quán, tuy nhiên không che dấu được sự đắc ý trong mắt.

“Này. . . . . .”

Đóa Đóa thực đau đầu, Trình Tuyết Y không phải sư muội của Hoàng Phủ Dật à?

Vậy hẳn nên hiểu con người hắn dù là chút ít chứ, sao lại đưa ra đề nghị vớ vẩn thế nhỉ?

Đóa Đóa nhắc nhở nàng ta, “Này. . . . . . Hoàng Phủ Dật hắn sẽ không đồng ý loại biện pháp bán mình này đâu. . . . . .”

Đóa Đóa dùng từ làm cho Trình Tuyết Y vô cùng tức giận, cưới nàng có uất ức đến vậy à, lại còn đánh đồng với bán mình?

Nàng kìm nén lửa giận, lấy dáng vẻ của thiên kim cửu vương ra, “Sư huynh đương nhiên sẽ không đồng ý, nhưng tình huống giờ đã khác trước, nếu tỷ tỷ chủ động nhắc tới đề nghị này với huynh ấy, có lẽ huynh ấy sẽ không cự tuyệt đâu”.

“. . . . . . Sao ta phải chủ động nhắc với hắn?”

Có nữ nhân nào chủ động yêu cầu chồng đi cưới vợ bé không?

Đóa Đóa bi phẫn , chẳng lẽ Trình Tuyết Y vẫn coi nàng là kẻ ngu ngốc sao? Ô ô. . . . . .

“Bằng không ngươi muốn nhìn thấy sư huynh phải làm tù nhân sao?”

Đương nhiên không muốn, có điều nàng tin Hoàng Phủ Dật có năng lực vượt qua cửa ải khó khăn lần này.

Lý do này tám phần Trình Tuyết Y sẽ không chịu thua, cho nên Đóa Đóa thay đổi bằng một phương phải giải thích phù hợp hơn.

“Khụ, cho dù là ta đề nghị, hắn cũng sẽ không đồng ý bán mình.”

Hơn nữa rất có thể hắn sẽ tức giận đến nỗi đem nàng đi “bán mình” —— đương nhiên là bán cho hắn. . . . . . Ô ô!

Nghĩ nghĩ, Đóa Đóa con tỏ ra thật sự nghiêm túc nói, “Ca múa thật ra cũng không tệ lắm”.

Nhưng mà để hắn mặc váy cỏ ra ngoài múa may hiển nhiên là không được, cơ mà ở nhà múa cho nàng xem thì có vẻ được ra phết. . . . . .

“Tí tách”, “Tí tách” . . . . . .

Cửu Vương gia liếc mắt nhìn Đóa Đóa một cái, “Cô chảy máu mũi”.

Ô ô, nàng về sau sẽ không bao giờ nghĩ chuyện lung tung trong đầu nữa . . . . . .

Vì vậy. . . . . . chứng bệnh một dòng sông xuân chảy hướng đông thường xuyên phát tác thành quen, Đóa Đóa lại quay về vẻ trấn tĩnh như thường.

Vô cùng bình tĩnh lấy khăn lụa che mũi, nàng giải thích, “Gần đây uống nhiều thuốc bổ quá, có chút nóng”.

“Thân thể cô không tồi, còn bổ gì nữa?”

Cửu Vương gia lại liếc nhìn nàng một cái, “Chuẩn bị mang thai?”

Đóa Đóa vội vàng rơi lệ, ô ô. . . . . . Có thể nói con chim kia cũng không phải là đứa trẻ ngoan. . . . . .

Phát hiện mặc kệ mình có nói gì Đóa Đóa cũng không để tâm, Trình Tuyết Y quyết định xuất ra đòn sát thủ.

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Biết là tốt rồi.” Trình Tuyết Y cố hết sức duy trì sự lạnh lùng nhất quán, tuy nhiên không che dấu được sự đắc ý trong mắt.“Này. . . . . .”Đóa Đóa thực đau đầu, Trình Tuyết Y không phải sư muội của Hoàng Phủ Dật à?Vậy hẳn nên hiểu con người hắn dù là chút ít chứ, sao lại đưa ra đề nghị vớ vẩn thế nhỉ?Đóa Đóa nhắc nhở nàng ta, “Này. . . . . . Hoàng Phủ Dật hắn sẽ không đồng ý loại biện pháp bán mình này đâu. . . . . .”Đóa Đóa dùng từ làm cho Trình Tuyết Y vô cùng tức giận, cưới nàng có uất ức đến vậy à, lại còn đánh đồng với bán mình?Nàng kìm nén lửa giận, lấy dáng vẻ của thiên kim cửu vương ra, “Sư huynh đương nhiên sẽ không đồng ý, nhưng tình huống giờ đã khác trước, nếu tỷ tỷ chủ động nhắc tới đề nghị này với huynh ấy, có lẽ huynh ấy sẽ không cự tuyệt đâu”.“. . . . . . Sao ta phải chủ động nhắc với hắn?”Có nữ nhân nào chủ động yêu cầu chồng đi cưới vợ bé không?Đóa Đóa bi phẫn , chẳng lẽ Trình Tuyết Y vẫn coi nàng là kẻ ngu ngốc sao? Ô ô. . . . . .“Bằng không ngươi muốn nhìn thấy sư huynh phải làm tù nhân sao?”Đương nhiên không muốn, có điều nàng tin Hoàng Phủ Dật có năng lực vượt qua cửa ải khó khăn lần này.Lý do này tám phần Trình Tuyết Y sẽ không chịu thua, cho nên Đóa Đóa thay đổi bằng một phương phải giải thích phù hợp hơn.“Khụ, cho dù là ta đề nghị, hắn cũng sẽ không đồng ý bán mình.”Hơn nữa rất có thể hắn sẽ tức giận đến nỗi đem nàng đi “bán mình” —— đương nhiên là bán cho hắn. . . . . . Ô ô!Nghĩ nghĩ, Đóa Đóa con tỏ ra thật sự nghiêm túc nói, “Ca múa thật ra cũng không tệ lắm”.Nhưng mà để hắn mặc váy cỏ ra ngoài múa may hiển nhiên là không được, cơ mà ở nhà múa cho nàng xem thì có vẻ được ra phết. . . . . .“Tí tách”, “Tí tách” . . . . . .Cửu Vương gia liếc mắt nhìn Đóa Đóa một cái, “Cô chảy máu mũi”.Ô ô, nàng về sau sẽ không bao giờ nghĩ chuyện lung tung trong đầu nữa . . . . . .Vì vậy. . . . . . chứng bệnh một dòng sông xuân chảy hướng đông thường xuyên phát tác thành quen, Đóa Đóa lại quay về vẻ trấn tĩnh như thường.Vô cùng bình tĩnh lấy khăn lụa che mũi, nàng giải thích, “Gần đây uống nhiều thuốc bổ quá, có chút nóng”.“Thân thể cô không tồi, còn bổ gì nữa?”Cửu Vương gia lại liếc nhìn nàng một cái, “Chuẩn bị mang thai?”Đóa Đóa vội vàng rơi lệ, ô ô. . . . . . Có thể nói con chim kia cũng không phải là đứa trẻ ngoan. . . . . .Phát hiện mặc kệ mình có nói gì Đóa Đóa cũng không để tâm, Trình Tuyết Y quyết định xuất ra đòn sát thủ.

Chương 247: Tình địch à tình địch (4)