Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 248: Tình địch à tình địch (5)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Trình Tuyết Y cười lạnh nhìn nàng, “Sao thấy ngươi chẳng tỏ ra áy náy chút nào nhỉ? Đừng quên hiện giờ sư huynh bị hiểu nhầm đều do ngươi làm hại”.Quả nhiên, lời của nàng ta cuối cùng cũng hấp dẫn được lực chú ý của Đóa Đóa, “Ta làm hại?”.Đóa Đóa kinh ngạc địa chỉ vào mũi mình, “Ta làm gì?”.“Vốn có nghe đồn Thái tử biết võ công, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ, những lời này cũng không có vài người tin, nhưng cô em gái bảo bối kia của ngươi nói một câu kinh ngạc ‘ngươi cũng biết’ lập tức khiến cho lời đồn biến thành sự thật.”Liếc mắt nhìn Đóa Đóa một cái, nàng ta lạnh lùng hừ một tiếng, “Hồng nhan họa thuỷ”.Tuy Cửu Vương gia không tin phục Đóa Đóa nhưng hắn biết Mộ Dung thích nàng, trong lòng đã coi nàng là hoàng hậu của Vũ Linh quốc.Cho nên hắn có thể mắng nàng, nhưng nếu thấy người khác nói nàng, hắn cảm thấy không thể nhìn nổi, phải bảo vệ nàng.Hắn lạnh lùng nhìn Trình Tuyết Y, “Ngươi muốn làm hồng nhan họa thuỷ mà được hả, nhiều lắm chỉ bị người ta nói một câu ‘sửu nhân hay tác quái’ là cùng!”.*sửu nhân: người vô cùng xấu xí.Bạn học Cửu Vương gia thật là sắc bén . . . . . .“Ngươi. . . . . .” Trình Tuyết Y giận dữ đứng lên, tiến đến muốn bắt lấy Cửu Vương gia.Đóa Đóa im lặng nhìn thấy hai người bọn họ mắng chửi đánh nhau, trong lòng còn đang suy nghĩ việc khác.Người biết Hoàng Phủ Dật có võ công chỉ có mấy người kia a, cũng là Dao Dao bị người ta lợi dụng tiết lộ bí mật này, aizz.“Ta phải về nhà một chuyến, cửu. . . . . . Khụ, Tiểu Cửu, đừng đánh .”Cửu Vương gia vỗ cánh một cái, đánh bay Trình Tuyết Y ra góc tường, đứng lên vai Đóa Đóa, “Giá ~”“. . . . . .”Đóa Đóa đang bước ra khỏi cửa, Trình Tuyết Y ở phía sau gọi nàng lại, “Vân Tri Hiểu! Ngươi không nghe đề nghị của ta sẽ hại chết sư huynh!”.Đóa Đóa bất đắc dĩ, quay lại đi đến trước mặt nàng ta, “Trình tiểu thư, cô đang cố ý làm ta sợ hay là thật sự nghĩ như thế?”.“Ta mà phải hù dọa ngươi à? Ngươi nghĩ ta và ngươi hy vọng nhìn thấy sư huynh như hiện giờ sao?!”Nhìn thần sắc của nàng ta, hẳn là thật sự không phải đang hù dọa nàng.Kết luận được điều này, Đóa Đóa càng muốn thở dài hơn, chỉ số thông minh nho nhoi của Trình Tuyết Y. . . . . . nhất định là dưới cả bần cùng.“Trình tiểu thư, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của có lẽ sẽ có thu hoạch, nhưng phải xem xem người ngươi chặn đường cướp bóc là ai, ngươi quen biết Hoàng Phủ Dât lâu như vậy, hẳn là phải có một chút hiểu biết về hắn chứ?”

Trình Tuyết Y cười lạnh nhìn nàng, “Sao thấy ngươi chẳng tỏ ra áy náy chút nào nhỉ? Đừng quên hiện giờ sư huynh bị hiểu nhầm đều do ngươi làm hại”.

Quả nhiên, lời của nàng ta cuối cùng cũng hấp dẫn được lực chú ý của Đóa Đóa, “Ta làm hại?”.

Đóa Đóa kinh ngạc địa chỉ vào mũi mình, “Ta làm gì?”.

“Vốn có nghe đồn Thái tử biết võ công, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ, những lời này cũng không có vài người tin, nhưng cô em gái bảo bối kia của ngươi nói một câu kinh ngạc ‘ngươi cũng biết’ lập tức khiến cho lời đồn biến thành sự thật.”

Liếc mắt nhìn Đóa Đóa một cái, nàng ta lạnh lùng hừ một tiếng, “Hồng nhan họa thuỷ”.

Tuy Cửu Vương gia không tin phục Đóa Đóa nhưng hắn biết Mộ Dung thích nàng, trong lòng đã coi nàng là hoàng hậu của Vũ Linh quốc.

Cho nên hắn có thể mắng nàng, nhưng nếu thấy người khác nói nàng, hắn cảm thấy không thể nhìn nổi, phải bảo vệ nàng.

Hắn lạnh lùng nhìn Trình Tuyết Y, “Ngươi muốn làm hồng nhan họa thuỷ mà được hả, nhiều lắm chỉ bị người ta nói một câu ‘sửu nhân hay tác quái’ là cùng!”.

*sửu nhân: người vô cùng xấu xí.

Bạn học Cửu Vương gia thật là sắc bén . . . . . .

“Ngươi. . . . . .” Trình Tuyết Y giận dữ đứng lên, tiến đến muốn bắt lấy Cửu Vương gia.

Đóa Đóa im lặng nhìn thấy hai người bọn họ mắng chửi đánh nhau, trong lòng còn đang suy nghĩ việc khác.

Người biết Hoàng Phủ Dật có võ công chỉ có mấy người kia a, cũng là Dao Dao bị người ta lợi dụng tiết lộ bí mật này, aizz.

“Ta phải về nhà một chuyến, cửu. . . . . . Khụ, Tiểu Cửu, đừng đánh .”

Cửu Vương gia vỗ cánh một cái, đánh bay Trình Tuyết Y ra góc tường, đứng lên vai Đóa Đóa, “Giá ~”

“. . . . . .”

Đóa Đóa đang bước ra khỏi cửa, Trình Tuyết Y ở phía sau gọi nàng lại, “Vân Tri Hiểu! Ngươi không nghe đề nghị của ta sẽ hại chết sư huynh!”.

Đóa Đóa bất đắc dĩ, quay lại đi đến trước mặt nàng ta, “Trình tiểu thư, cô đang cố ý làm ta sợ hay là thật sự nghĩ như thế?”.

“Ta mà phải hù dọa ngươi à? Ngươi nghĩ ta và ngươi hy vọng nhìn thấy sư huynh như hiện giờ sao?!”

Nhìn thần sắc của nàng ta, hẳn là thật sự không phải đang hù dọa nàng.

Kết luận được điều này, Đóa Đóa càng muốn thở dài hơn, chỉ số thông minh nho nhoi của Trình Tuyết Y. . . . . . nhất định là dưới cả bần cùng.

“Trình tiểu thư, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của có lẽ sẽ có thu hoạch, nhưng phải xem xem người ngươi chặn đường cướp bóc là ai, ngươi quen biết Hoàng Phủ Dât lâu như vậy, hẳn là phải có một chút hiểu biết về hắn chứ?”

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Trình Tuyết Y cười lạnh nhìn nàng, “Sao thấy ngươi chẳng tỏ ra áy náy chút nào nhỉ? Đừng quên hiện giờ sư huynh bị hiểu nhầm đều do ngươi làm hại”.Quả nhiên, lời của nàng ta cuối cùng cũng hấp dẫn được lực chú ý của Đóa Đóa, “Ta làm hại?”.Đóa Đóa kinh ngạc địa chỉ vào mũi mình, “Ta làm gì?”.“Vốn có nghe đồn Thái tử biết võ công, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ, những lời này cũng không có vài người tin, nhưng cô em gái bảo bối kia của ngươi nói một câu kinh ngạc ‘ngươi cũng biết’ lập tức khiến cho lời đồn biến thành sự thật.”Liếc mắt nhìn Đóa Đóa một cái, nàng ta lạnh lùng hừ một tiếng, “Hồng nhan họa thuỷ”.Tuy Cửu Vương gia không tin phục Đóa Đóa nhưng hắn biết Mộ Dung thích nàng, trong lòng đã coi nàng là hoàng hậu của Vũ Linh quốc.Cho nên hắn có thể mắng nàng, nhưng nếu thấy người khác nói nàng, hắn cảm thấy không thể nhìn nổi, phải bảo vệ nàng.Hắn lạnh lùng nhìn Trình Tuyết Y, “Ngươi muốn làm hồng nhan họa thuỷ mà được hả, nhiều lắm chỉ bị người ta nói một câu ‘sửu nhân hay tác quái’ là cùng!”.*sửu nhân: người vô cùng xấu xí.Bạn học Cửu Vương gia thật là sắc bén . . . . . .“Ngươi. . . . . .” Trình Tuyết Y giận dữ đứng lên, tiến đến muốn bắt lấy Cửu Vương gia.Đóa Đóa im lặng nhìn thấy hai người bọn họ mắng chửi đánh nhau, trong lòng còn đang suy nghĩ việc khác.Người biết Hoàng Phủ Dật có võ công chỉ có mấy người kia a, cũng là Dao Dao bị người ta lợi dụng tiết lộ bí mật này, aizz.“Ta phải về nhà một chuyến, cửu. . . . . . Khụ, Tiểu Cửu, đừng đánh .”Cửu Vương gia vỗ cánh một cái, đánh bay Trình Tuyết Y ra góc tường, đứng lên vai Đóa Đóa, “Giá ~”“. . . . . .”Đóa Đóa đang bước ra khỏi cửa, Trình Tuyết Y ở phía sau gọi nàng lại, “Vân Tri Hiểu! Ngươi không nghe đề nghị của ta sẽ hại chết sư huynh!”.Đóa Đóa bất đắc dĩ, quay lại đi đến trước mặt nàng ta, “Trình tiểu thư, cô đang cố ý làm ta sợ hay là thật sự nghĩ như thế?”.“Ta mà phải hù dọa ngươi à? Ngươi nghĩ ta và ngươi hy vọng nhìn thấy sư huynh như hiện giờ sao?!”Nhìn thần sắc của nàng ta, hẳn là thật sự không phải đang hù dọa nàng.Kết luận được điều này, Đóa Đóa càng muốn thở dài hơn, chỉ số thông minh nho nhoi của Trình Tuyết Y. . . . . . nhất định là dưới cả bần cùng.“Trình tiểu thư, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của có lẽ sẽ có thu hoạch, nhưng phải xem xem người ngươi chặn đường cướp bóc là ai, ngươi quen biết Hoàng Phủ Dât lâu như vậy, hẳn là phải có một chút hiểu biết về hắn chứ?”

Chương 248: Tình địch à tình địch (5)