Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 252: Mỹ nhân Nhiếp Chính Vương khả nghi (2)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Có điều nàng tạm thời ném vấn đề này qua một bên, “Sao muội lại nghe nói về món điểm tâm này?”Cửu Vương gia khinh bỉ nàng, “Còn nói cô không ngu ngốc, giờ thời gian khẩn cấp, cô còn ở đây hỏi những câu vô dụng?”Đóa Đóa không đếm xỉa đến hắn, dùng ánh mắt dò hỏi Vân Tri Dao.Nàng hỏi như thế đương nhiên là có nguyên nhân, khuê tú ở cổ đại sẽ không tùy ý ra cửa, Dao Dao ra khỏi nhà đều là ngồi kiệu đến nhà đại hộ nào đó thăm hỏi, căn bản sẽ không tùy ý đi trà quán xuất đầu lộ diện.Nếu bánh trứng này là hạ nhân trong nhà nghe nói rất ngon, nhất định trực tiếp mua về cho Dao Dao, sẽ không để nàng bởi vì chuyện này phải đi một chuyến.“Biểu ca ăn, muội nghe hương vị cảm thấy rất thơm, liền hỏi huynh ấy.”Mạc Lương Ngôn?Đóa Đóa sửng sốt, nàng gần như quên mất vị mỹ nhân biểu ca kiêm Nhiếp Chính Vương thần bí này, giờ nghĩ lại, hắn rất có hiềm nghi.Hắn thích Vân Tri Hiểu a, hại Hoàng Phủ Dật, Vân Tri Hiểu có thể là của hắn.Aiz, chữ tình đả thương người a.“Vậy sao không sai người mua về, lại muốn tự mình đi ra?”Đóa Đóa hỏi nàng, muốn chứng thật một chút suy đoán.“Biểu ca nói mang về không ngon như ăn ở trà quán.”“Nơi muội đi là?”“Như Ý Cư.”Như Ý Cư rất gần a, nếu tìm người biết võ, mua xong về ngay, cũng chỉ mất hai ba khắc.Bánh trứng nguội xác thật ăn không ngon, nhưng chỉ trễ hai ba khắc, Đóa Đóa chắc chắn Mạc Lương Ngôn là cố ý.“Ta đã biết,” Đóa Đóa đứng lên, “Muội dưỡng thương cho tốt trước, vài ngày nay ta có thể phải bận nhiều việc, một thời gian nữa sẽ đến thăm muội, việc hôm nay ta hỏi muội, nhất định không được nói với người khác, biết chưa?”“Muội hiểu rồi.” Vân Tri Dao liên tục gật đầu.Trải qua chuyện lần này, nàng cũng không dám… tùy tiện nói chuyện nữa.“Muội. . . . . . muội gây đại họa như thế, tỷ không trách muội sao?”“Muội cũng không phải cố ý,” Đóa Đóa cười an ủi nàng, “Sau này cẩn thận thì tốt rồi.”Lại nói Mạc Lương Ngôn là nhân vật gì, hắn muốn lợi dụng Dao Dao, thật sự là chuyện chỉ nhấc ngón tay.Dao Dao cho dù lần này không trúng kế, hắn cũng sẽ có thủ đoạn cao cường hơn ở phía sau.Từ phòng Vân Tri Dao đi ra, Đóa Đóa bước nhanh về phía cửa lớn, ngay cả chỗ của Vân lão gia cùng Vân phu nhân cũng không đi, thầm nghĩ nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Có điều nàng tạm thời ném vấn đề này qua một bên, “Sao muội lại nghe nói về món điểm tâm này?”
Cửu Vương gia khinh bỉ nàng, “Còn nói cô không ngu ngốc, giờ thời gian khẩn cấp, cô còn ở đây hỏi những câu vô dụng?”
Đóa Đóa không đếm xỉa đến hắn, dùng ánh mắt dò hỏi Vân Tri Dao.
Nàng hỏi như thế đương nhiên là có nguyên nhân, khuê tú ở cổ đại sẽ không tùy ý ra cửa, Dao Dao ra khỏi nhà đều là ngồi kiệu đến nhà đại hộ nào đó thăm hỏi, căn bản sẽ không tùy ý đi trà quán xuất đầu lộ diện.
Nếu bánh trứng này là hạ nhân trong nhà nghe nói rất ngon, nhất định trực tiếp mua về cho Dao Dao, sẽ không để nàng bởi vì chuyện này phải đi một chuyến.
“Biểu ca ăn, muội nghe hương vị cảm thấy rất thơm, liền hỏi huynh ấy.”
Mạc Lương Ngôn?
Đóa Đóa sửng sốt, nàng gần như quên mất vị mỹ nhân biểu ca kiêm Nhiếp Chính Vương thần bí này, giờ nghĩ lại, hắn rất có hiềm nghi.
Hắn thích Vân Tri Hiểu a, hại Hoàng Phủ Dật, Vân Tri Hiểu có thể là của hắn.
Aiz, chữ tình đả thương người a.
“Vậy sao không sai người mua về, lại muốn tự mình đi ra?”
Đóa Đóa hỏi nàng, muốn chứng thật một chút suy đoán.
“Biểu ca nói mang về không ngon như ăn ở trà quán.”
“Nơi muội đi là?”
“Như Ý Cư.”
Như Ý Cư rất gần a, nếu tìm người biết võ, mua xong về ngay, cũng chỉ mất hai ba khắc.
Bánh trứng nguội xác thật ăn không ngon, nhưng chỉ trễ hai ba khắc, Đóa Đóa chắc chắn Mạc Lương Ngôn là cố ý.
“Ta đã biết,” Đóa Đóa đứng lên, “Muội dưỡng thương cho tốt trước, vài ngày nay ta có thể phải bận nhiều việc, một thời gian nữa sẽ đến thăm muội, việc hôm nay ta hỏi muội, nhất định không được nói với người khác, biết chưa?”
“Muội hiểu rồi.” Vân Tri Dao liên tục gật đầu.
Trải qua chuyện lần này, nàng cũng không dám… tùy tiện nói chuyện nữa.
“Muội. . . . . . muội gây đại họa như thế, tỷ không trách muội sao?”
“Muội cũng không phải cố ý,” Đóa Đóa cười an ủi nàng, “Sau này cẩn thận thì tốt rồi.”
Lại nói Mạc Lương Ngôn là nhân vật gì, hắn muốn lợi dụng Dao Dao, thật sự là chuyện chỉ nhấc ngón tay.
Dao Dao cho dù lần này không trúng kế, hắn cũng sẽ có thủ đoạn cao cường hơn ở phía sau.
Từ phòng Vân Tri Dao đi ra, Đóa Đóa bước nhanh về phía cửa lớn, ngay cả chỗ của Vân lão gia cùng Vân phu nhân cũng không đi, thầm nghĩ nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Có điều nàng tạm thời ném vấn đề này qua một bên, “Sao muội lại nghe nói về món điểm tâm này?”Cửu Vương gia khinh bỉ nàng, “Còn nói cô không ngu ngốc, giờ thời gian khẩn cấp, cô còn ở đây hỏi những câu vô dụng?”Đóa Đóa không đếm xỉa đến hắn, dùng ánh mắt dò hỏi Vân Tri Dao.Nàng hỏi như thế đương nhiên là có nguyên nhân, khuê tú ở cổ đại sẽ không tùy ý ra cửa, Dao Dao ra khỏi nhà đều là ngồi kiệu đến nhà đại hộ nào đó thăm hỏi, căn bản sẽ không tùy ý đi trà quán xuất đầu lộ diện.Nếu bánh trứng này là hạ nhân trong nhà nghe nói rất ngon, nhất định trực tiếp mua về cho Dao Dao, sẽ không để nàng bởi vì chuyện này phải đi một chuyến.“Biểu ca ăn, muội nghe hương vị cảm thấy rất thơm, liền hỏi huynh ấy.”Mạc Lương Ngôn?Đóa Đóa sửng sốt, nàng gần như quên mất vị mỹ nhân biểu ca kiêm Nhiếp Chính Vương thần bí này, giờ nghĩ lại, hắn rất có hiềm nghi.Hắn thích Vân Tri Hiểu a, hại Hoàng Phủ Dật, Vân Tri Hiểu có thể là của hắn.Aiz, chữ tình đả thương người a.“Vậy sao không sai người mua về, lại muốn tự mình đi ra?”Đóa Đóa hỏi nàng, muốn chứng thật một chút suy đoán.“Biểu ca nói mang về không ngon như ăn ở trà quán.”“Nơi muội đi là?”“Như Ý Cư.”Như Ý Cư rất gần a, nếu tìm người biết võ, mua xong về ngay, cũng chỉ mất hai ba khắc.Bánh trứng nguội xác thật ăn không ngon, nhưng chỉ trễ hai ba khắc, Đóa Đóa chắc chắn Mạc Lương Ngôn là cố ý.“Ta đã biết,” Đóa Đóa đứng lên, “Muội dưỡng thương cho tốt trước, vài ngày nay ta có thể phải bận nhiều việc, một thời gian nữa sẽ đến thăm muội, việc hôm nay ta hỏi muội, nhất định không được nói với người khác, biết chưa?”“Muội hiểu rồi.” Vân Tri Dao liên tục gật đầu.Trải qua chuyện lần này, nàng cũng không dám… tùy tiện nói chuyện nữa.“Muội. . . . . . muội gây đại họa như thế, tỷ không trách muội sao?”“Muội cũng không phải cố ý,” Đóa Đóa cười an ủi nàng, “Sau này cẩn thận thì tốt rồi.”Lại nói Mạc Lương Ngôn là nhân vật gì, hắn muốn lợi dụng Dao Dao, thật sự là chuyện chỉ nhấc ngón tay.Dao Dao cho dù lần này không trúng kế, hắn cũng sẽ có thủ đoạn cao cường hơn ở phía sau.Từ phòng Vân Tri Dao đi ra, Đóa Đóa bước nhanh về phía cửa lớn, ngay cả chỗ của Vân lão gia cùng Vân phu nhân cũng không đi, thầm nghĩ nhanh chóng rời khỏi nơi này.