Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 262: Nhiếp Chính Vương mời nàng. . . . . . bỏ trốn (2)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Mạc Lương Ngôn đã nhìn ra tính tình Cửu Vương gia, cho nên đang suy nghĩ để thử xem hắn có võ công hay không!Hiện cũng không biện pháp nhắc nhở Cửu Vương gia , Đóa Đóa âm thầm lo lắng.Có điều Cửu Vương gia dù sao cũng đã sống một ngàn tuổi, mặc dù tính tình nóng nảy, lại có chút tự đại, nhưng không dễ lừa như vậy.Nghe câu này, hắn ở trên không mạnh mẽ vỗ cánh, như là rất giận nói, “Ta có lông vũ!”“Cái này ta thật sự không có.”Mạc Lương Ngôn cười nhạt, nhìn không ra cảm xúc thật, không biết hắn có tin Cửu Vương gia không biết võ công hay không.Đóa Đóa lên tiếng, “Biểu ca, huynh biết võ. . . . . . Sao huynh lại đến đây?”“Biết một chút công phu,” Mạc Lương Ngôn giương mắt nhìn nàng, “Hiểu Hiểu, ta lo cho muội, sợ nam nhân kia sẽ trừng phạt muội.”Ách. . . . . .Ngẫm lại không lâu nữa sẽ bị “trừng phạt” , Đóa Đóa lại bắt đầu khẩn trương.Nàng thấp đầu, ăn ngay nói thật, “Giờ đang bận quá . . . . . .” Ô ô.Mạc Lương Ngôn cũng không hoài nghi, nhìn nàng, ôn nhu lên tiếng, “Đóa Đóa, ta nghĩ kĩ rồi, cũng đã hạ quyết tâm.”Đóa Đóa rơi mồ hôi lạnh, cảm giác không ổn a. . . . . .“Biểu ca hạ quyết tâm gì?”Mạc Lương Ngôn cười nhìn nàng, nhẹ nhàng nói, “Theo ta đi đi.”“. . . . . . Đi?” Đóa Đóa khóe miệng run rẩy hỏi, trong lòng cầu nguyên mình đã hiểu sai.“Phải, đi, theo ta về Tây Nguyệt quốc đi.”Thật sự là bỏ trốn!“Rầm rầm” một tia sét đánh xuống, Đóa Đóa bị đánh, rất bình tĩnh!Giọng điệu này, nghe giống như là nói “Hôm nay thời tiết không tệ, chúng ta lén trốn đi”!Ô ô, tất cả mọi người rất mạnh!“Việc này, biểu ca. . . . . .”Đóa Đóa lui về phía sau, “Ta đã lập gia đình, tam tòng tứ đức ta không thể không để ý a.”Nàng bắt đầu nói nhảm, thậm chí đầu óc lại quay về những lời trước kia Trình Tuyết Y nói với nàng, chuẩn bị lát nữa lấy ra dùng.Trong mắt Mạc Lương Ngôn hiện lên một chút cảm xúc khó hiểu, cúi đầu cười cười, “Nghe nói thời gian trước muội luôn tìm 『 gian phu 』, vì sao hôm nay lại cự tuyệt ta? Hiểu Hiểu, muội đã quên mất đoạn tình cảm lúc nhỏ không sót một chút gì sao?”Nếu bây giờ trước mặt có khối đậu hủ, Đóa Đóa nhất định không chút do dự, đập đầu vào.

Mạc Lương Ngôn đã nhìn ra tính tình Cửu Vương gia, cho nên đang suy nghĩ để thử xem hắn có võ công hay không!

Hiện cũng không biện pháp nhắc nhở Cửu Vương gia , Đóa Đóa âm thầm lo lắng.

Có điều Cửu Vương gia dù sao cũng đã sống một ngàn tuổi, mặc dù tính tình nóng nảy, lại có chút tự đại, nhưng không dễ lừa như vậy.

Nghe câu này, hắn ở trên không mạnh mẽ vỗ cánh, như là rất giận nói, “Ta có lông vũ!”

“Cái này ta thật sự không có.”

Mạc Lương Ngôn cười nhạt, nhìn không ra cảm xúc thật, không biết hắn có tin Cửu Vương gia không biết võ công hay không.

Đóa Đóa lên tiếng, “Biểu ca, huynh biết võ. . . . . . Sao huynh lại đến đây?”

“Biết một chút công phu,” Mạc Lương Ngôn giương mắt nhìn nàng, “Hiểu Hiểu, ta lo cho muội, sợ nam nhân kia sẽ trừng phạt muội.”

Ách. . . . . .

Ngẫm lại không lâu nữa sẽ bị “trừng phạt” , Đóa Đóa lại bắt đầu khẩn trương.

Nàng thấp đầu, ăn ngay nói thật, “Giờ đang bận quá . . . . . .” Ô ô.

Mạc Lương Ngôn cũng không hoài nghi, nhìn nàng, ôn nhu lên tiếng, “Đóa Đóa, ta nghĩ kĩ rồi, cũng đã hạ quyết tâm.”

Đóa Đóa rơi mồ hôi lạnh, cảm giác không ổn a. . . . . .

“Biểu ca hạ quyết tâm gì?”

Mạc Lương Ngôn cười nhìn nàng, nhẹ nhàng nói, “Theo ta đi đi.”

“. . . . . . Đi?” Đóa Đóa khóe miệng run rẩy hỏi, trong lòng cầu nguyên mình đã hiểu sai.

“Phải, đi, theo ta về Tây Nguyệt quốc đi.”

Thật sự là bỏ trốn!

“Rầm rầm” một tia sét đánh xuống, Đóa Đóa bị đánh, rất bình tĩnh!

Giọng điệu này, nghe giống như là nói “Hôm nay thời tiết không tệ, chúng ta lén trốn đi”!

Ô ô, tất cả mọi người rất mạnh!

“Việc này, biểu ca. . . . . .”

Đóa Đóa lui về phía sau, “Ta đã lập gia đình, tam tòng tứ đức ta không thể không để ý a.”

Nàng bắt đầu nói nhảm, thậm chí đầu óc lại quay về những lời trước kia Trình Tuyết Y nói với nàng, chuẩn bị lát nữa lấy ra dùng.

Trong mắt Mạc Lương Ngôn hiện lên một chút cảm xúc khó hiểu, cúi đầu cười cười, “Nghe nói thời gian trước muội luôn tìm 『 gian phu 』, vì sao hôm nay lại cự tuyệt ta? Hiểu Hiểu, muội đã quên mất đoạn tình cảm lúc nhỏ không sót một chút gì sao?”

Nếu bây giờ trước mặt có khối đậu hủ, Đóa Đóa nhất định không chút do dự, đập đầu vào.

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Mạc Lương Ngôn đã nhìn ra tính tình Cửu Vương gia, cho nên đang suy nghĩ để thử xem hắn có võ công hay không!Hiện cũng không biện pháp nhắc nhở Cửu Vương gia , Đóa Đóa âm thầm lo lắng.Có điều Cửu Vương gia dù sao cũng đã sống một ngàn tuổi, mặc dù tính tình nóng nảy, lại có chút tự đại, nhưng không dễ lừa như vậy.Nghe câu này, hắn ở trên không mạnh mẽ vỗ cánh, như là rất giận nói, “Ta có lông vũ!”“Cái này ta thật sự không có.”Mạc Lương Ngôn cười nhạt, nhìn không ra cảm xúc thật, không biết hắn có tin Cửu Vương gia không biết võ công hay không.Đóa Đóa lên tiếng, “Biểu ca, huynh biết võ. . . . . . Sao huynh lại đến đây?”“Biết một chút công phu,” Mạc Lương Ngôn giương mắt nhìn nàng, “Hiểu Hiểu, ta lo cho muội, sợ nam nhân kia sẽ trừng phạt muội.”Ách. . . . . .Ngẫm lại không lâu nữa sẽ bị “trừng phạt” , Đóa Đóa lại bắt đầu khẩn trương.Nàng thấp đầu, ăn ngay nói thật, “Giờ đang bận quá . . . . . .” Ô ô.Mạc Lương Ngôn cũng không hoài nghi, nhìn nàng, ôn nhu lên tiếng, “Đóa Đóa, ta nghĩ kĩ rồi, cũng đã hạ quyết tâm.”Đóa Đóa rơi mồ hôi lạnh, cảm giác không ổn a. . . . . .“Biểu ca hạ quyết tâm gì?”Mạc Lương Ngôn cười nhìn nàng, nhẹ nhàng nói, “Theo ta đi đi.”“. . . . . . Đi?” Đóa Đóa khóe miệng run rẩy hỏi, trong lòng cầu nguyên mình đã hiểu sai.“Phải, đi, theo ta về Tây Nguyệt quốc đi.”Thật sự là bỏ trốn!“Rầm rầm” một tia sét đánh xuống, Đóa Đóa bị đánh, rất bình tĩnh!Giọng điệu này, nghe giống như là nói “Hôm nay thời tiết không tệ, chúng ta lén trốn đi”!Ô ô, tất cả mọi người rất mạnh!“Việc này, biểu ca. . . . . .”Đóa Đóa lui về phía sau, “Ta đã lập gia đình, tam tòng tứ đức ta không thể không để ý a.”Nàng bắt đầu nói nhảm, thậm chí đầu óc lại quay về những lời trước kia Trình Tuyết Y nói với nàng, chuẩn bị lát nữa lấy ra dùng.Trong mắt Mạc Lương Ngôn hiện lên một chút cảm xúc khó hiểu, cúi đầu cười cười, “Nghe nói thời gian trước muội luôn tìm 『 gian phu 』, vì sao hôm nay lại cự tuyệt ta? Hiểu Hiểu, muội đã quên mất đoạn tình cảm lúc nhỏ không sót một chút gì sao?”Nếu bây giờ trước mặt có khối đậu hủ, Đóa Đóa nhất định không chút do dự, đập đầu vào.

Chương 262: Nhiếp Chính Vương mời nàng. . . . . . bỏ trốn (2)