Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 281: Tiểu nhạc đệm ấm áp
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Đừng trách ta không cho ngươi cơ hội, ta đây liền giúp ngươi chọn, đánh một trăm roi.”“. . . . . . Năm mươi!”Cảm thấy hắn không phải dọa nạt nàng, Trình Tuyết Y theo phản xạ kinh khủng hô to.“Cũng tốt,” Hoàng Phủ Dật cười cười, “Năm mươi roi đánh trên mặt, ta còn muốn đánh một trăm roi trên người ngươi.”“. . . . . .” Trước mắt tối sầm, Trình Tuyết Y ngất xỉu.Đóa Đóa xem sách đang nhập tâm, liền cảm giác mình bị vòng tay quen thuộc ôm chặt.Ồ?Đóa Đóa lấy khăn lụa trong tay ra, “Mau như vậy đã hỏi xong rồi?”“Không có,” Hoàng Phủ Dật thực bình tĩnh cười cười, “Nàng ta ngất xỉu, ta qua đây cùng nàng.”“Chàng thật sự dùng trọng hình với nàng ta?” Đóa Đóa thực kinh ngạc.“Không có, chỉ dọa nạt nàng ta vài câu.”“Vậy liền đem người dọa ngất?” Đóa Đóa chắp tay, “Bội phục, bội phục.”Hoàng Phủ Dật cũng nghiêm túc chắp tay, “Khách khí, khách khí.”“. . . . . .” Mồ hôi lạnh trên đầu Đóa Đóa bắt đầu rơi xuống, “Chúng ta hình như càng lúc càng sét đánh.”Ô ô, nàng là bị bọn họ truyền nhiễm!Nàng trước kia là đứa trẻ ngoan囧, không phải lôi thần!Danh hiệu giống hai người cũng không có gì quang vinh a. . . . . . Đóa Đóa lệ chạy vội.“Ta thương nương tử thôi,” Hoàng Phủ Dật ôm nàng nhẹ lay động, “Cho nên phụ xướng phu tùy.”“. . . . . . Oan uổng, đổi trắng thay đen!”Đóa Đóa bi phẫn lên án, “Rõ ràng ta mới là bị liên lụy! Là phu xướng phụ tùy!”“Thừa nhận ta là phu?” Hoàng Phủ Dật mắt sáng lên, “Vậy chúng ta động phòng đi.”“. . . . . .” Vậy mà hắn cũng nói qua được chuyện đó!Đóa Đóa lệ quanh tròng tới góc tường vẽ vòng tròn.Nhìn người không chuẩn a. . . . . . Ai nói lão công nàng tìm rất hoàn mỹ? Ai nói?Ô ô, trả tâm linh thuần khiết của nàng đây!Ô ô. . . . . . Thuần khiết là đóa tiểu phù vân. . . . . . tiểu phù vân của nàng. . . . . .Hoàng Phủ Dật cũng không ngăn nàng, chỉ cùng nàng chạy đến góc tường ngồi chồm hổm, thân thân mật mật trêu đùa nàng.Thế là Đóa Đóa mắt thấy đóa tiểu phù vân càng lúc càng xa nàng. . . . . .Khi Trình Tuyết Y mở mắt liền thấy hai người kia ngồi xổm ở góc tường, dáng vẻ. . . . . . khả nghi, mà Hoàng Phủ Dật đang cúi đầu hôn Đóa Đóa.
“Đừng trách ta không cho ngươi cơ hội, ta đây liền giúp ngươi chọn, đánh một trăm roi.”
“. . . . . . Năm mươi!”
Cảm thấy hắn không phải dọa nạt nàng, Trình Tuyết Y theo phản xạ kinh khủng hô to.
“Cũng tốt,” Hoàng Phủ Dật cười cười, “Năm mươi roi đánh trên mặt, ta còn muốn đánh một trăm roi trên người ngươi.”
“. . . . . .” Trước mắt tối sầm, Trình Tuyết Y ngất xỉu.
Đóa Đóa xem sách đang nhập tâm, liền cảm giác mình bị vòng tay quen thuộc ôm chặt.
Ồ?
Đóa Đóa lấy khăn lụa trong tay ra, “Mau như vậy đã hỏi xong rồi?”
“Không có,” Hoàng Phủ Dật thực bình tĩnh cười cười, “Nàng ta ngất xỉu, ta qua đây cùng nàng.”
“Chàng thật sự dùng trọng hình với nàng ta?” Đóa Đóa thực kinh ngạc.
“Không có, chỉ dọa nạt nàng ta vài câu.”
“Vậy liền đem người dọa ngất?” Đóa Đóa chắp tay, “Bội phục, bội phục.”
Hoàng Phủ Dật cũng nghiêm túc chắp tay, “Khách khí, khách khí.”
“. . . . . .” Mồ hôi lạnh trên đầu Đóa Đóa bắt đầu rơi xuống, “Chúng ta hình như càng lúc càng sét đánh.”
Ô ô, nàng là bị bọn họ truyền nhiễm!
Nàng trước kia là đứa trẻ ngoan囧, không phải lôi thần!
Danh hiệu giống hai người cũng không có gì quang vinh a. . . . . . Đóa Đóa lệ chạy vội.
“Ta thương nương tử thôi,” Hoàng Phủ Dật ôm nàng nhẹ lay động, “Cho nên phụ xướng phu tùy.”
“. . . . . . Oan uổng, đổi trắng thay đen!”
Đóa Đóa bi phẫn lên án, “Rõ ràng ta mới là bị liên lụy! Là phu xướng phụ tùy!”
“Thừa nhận ta là phu?” Hoàng Phủ Dật mắt sáng lên, “Vậy chúng ta động phòng đi.”
“. . . . . .” Vậy mà hắn cũng nói qua được chuyện đó!
Đóa Đóa lệ quanh tròng tới góc tường vẽ vòng tròn.
Nhìn người không chuẩn a. . . . . . Ai nói lão công nàng tìm rất hoàn mỹ? Ai nói?
Ô ô, trả tâm linh thuần khiết của nàng đây!
Ô ô. . . . . . Thuần khiết là đóa tiểu phù vân. . . . . . tiểu phù vân của nàng. . . . . .
Hoàng Phủ Dật cũng không ngăn nàng, chỉ cùng nàng chạy đến góc tường ngồi chồm hổm, thân thân mật mật trêu đùa nàng.
Thế là Đóa Đóa mắt thấy đóa tiểu phù vân càng lúc càng xa nàng. . . . . .
Khi Trình Tuyết Y mở mắt liền thấy hai người kia ngồi xổm ở góc tường, dáng vẻ. . . . . . khả nghi, mà Hoàng Phủ Dật đang cúi đầu hôn Đóa Đóa.
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Đừng trách ta không cho ngươi cơ hội, ta đây liền giúp ngươi chọn, đánh một trăm roi.”“. . . . . . Năm mươi!”Cảm thấy hắn không phải dọa nạt nàng, Trình Tuyết Y theo phản xạ kinh khủng hô to.“Cũng tốt,” Hoàng Phủ Dật cười cười, “Năm mươi roi đánh trên mặt, ta còn muốn đánh một trăm roi trên người ngươi.”“. . . . . .” Trước mắt tối sầm, Trình Tuyết Y ngất xỉu.Đóa Đóa xem sách đang nhập tâm, liền cảm giác mình bị vòng tay quen thuộc ôm chặt.Ồ?Đóa Đóa lấy khăn lụa trong tay ra, “Mau như vậy đã hỏi xong rồi?”“Không có,” Hoàng Phủ Dật thực bình tĩnh cười cười, “Nàng ta ngất xỉu, ta qua đây cùng nàng.”“Chàng thật sự dùng trọng hình với nàng ta?” Đóa Đóa thực kinh ngạc.“Không có, chỉ dọa nạt nàng ta vài câu.”“Vậy liền đem người dọa ngất?” Đóa Đóa chắp tay, “Bội phục, bội phục.”Hoàng Phủ Dật cũng nghiêm túc chắp tay, “Khách khí, khách khí.”“. . . . . .” Mồ hôi lạnh trên đầu Đóa Đóa bắt đầu rơi xuống, “Chúng ta hình như càng lúc càng sét đánh.”Ô ô, nàng là bị bọn họ truyền nhiễm!Nàng trước kia là đứa trẻ ngoan囧, không phải lôi thần!Danh hiệu giống hai người cũng không có gì quang vinh a. . . . . . Đóa Đóa lệ chạy vội.“Ta thương nương tử thôi,” Hoàng Phủ Dật ôm nàng nhẹ lay động, “Cho nên phụ xướng phu tùy.”“. . . . . . Oan uổng, đổi trắng thay đen!”Đóa Đóa bi phẫn lên án, “Rõ ràng ta mới là bị liên lụy! Là phu xướng phụ tùy!”“Thừa nhận ta là phu?” Hoàng Phủ Dật mắt sáng lên, “Vậy chúng ta động phòng đi.”“. . . . . .” Vậy mà hắn cũng nói qua được chuyện đó!Đóa Đóa lệ quanh tròng tới góc tường vẽ vòng tròn.Nhìn người không chuẩn a. . . . . . Ai nói lão công nàng tìm rất hoàn mỹ? Ai nói?Ô ô, trả tâm linh thuần khiết của nàng đây!Ô ô. . . . . . Thuần khiết là đóa tiểu phù vân. . . . . . tiểu phù vân của nàng. . . . . .Hoàng Phủ Dật cũng không ngăn nàng, chỉ cùng nàng chạy đến góc tường ngồi chồm hổm, thân thân mật mật trêu đùa nàng.Thế là Đóa Đóa mắt thấy đóa tiểu phù vân càng lúc càng xa nàng. . . . . .Khi Trình Tuyết Y mở mắt liền thấy hai người kia ngồi xổm ở góc tường, dáng vẻ. . . . . . khả nghi, mà Hoàng Phủ Dật đang cúi đầu hôn Đóa Đóa.