Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 285: Âm mưu của Nhiếp Chính vương (4)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Ví như Bạch Tử Dạ hoặc là Cửu Vương gia, cho dù là Tứ Hoàng tử hỏi, nàng cũng chỉ là đỏ mặt rơi lệ một chút.Nhưng nếu là người thích Vân Tri Hiểu, còn luôn bày kế muốn chia rẽ nàng và Hoàng Phủ Dật này hỏi, sẽ luôn khiến nàng cảm thấy không bình thường.Mạc Lương Ngôn cũng mặc kệ nàng vui hay không vui, tiếp tục nói, “Đóa Đóa, ta nghe được chút tin đồn ở trong cung.”Đóa Đóa cũng không để ý tới hắn, có chút nhàm chán mà kéo tay áo mình chơi đùa.Hơi rũ mắt xuống, Mạc Lương Ngôn có chút chần chờ, “Đóa Đóa, Hoàng Phủ Dật có nữ nhân khác.”“Ồ.” Đóa Đóa không thân thiện lắm mà đáp một tiếng.“Muội không tin sao?”“Ừm.”Đóa Đóa bắt Cửu Vương gia đang lấy đầu mình làm ổ chim xuống, buồn bực nhìn Tiểu hồng điểu kia còn đang ngủ vùi.Hu hu, còn có thể ngủ nữa, nàng ngay cả một người để mắt to trừng mắt nhỏ cũng không có. . . . . . Thật nhàm chán quá đi.“Ta biết muội sẽ không tin,” Mạc Lương Ngôn cũng không quá để ý phản ứng của nàng, “Hôm nay ta tới chính là đưa muội đi xem.”“À,” Đóa Đóa gật đầu, sau đó vô cùng bình tĩnh lắc đầu, “Không đi.”“Vì sao?”“Chỉ là muội tin tưởng hắn mà thôi.”Nếu thật sự đi cùng hắn ta, còn không nhất định sẽ bị lừa đến một nơi nào đó sao, nàng không đi.Ánh mắt hơi lóe lên, Mạc Lương Ngôn thoạt nhìn vẫn không quá để ý, “Muội không yên tâm với ta sao? Vậy có thể gọi người đi cùng muội, gọi bao nhiêu người cũng không sao, chỉ cần không cho Hoàng Phủ Dật biết là được.”Hả?Việc này làm Đóa Đóa có chút tò mò, hắn lại có trò gì nữa thế?“Gọi Bạch Tử Dạ theo muội cũng có thể chứ?”Hoàng Phủ Dật từng nói, một Bạch Tử Dạ cộng thêm Cửu Vương gia, sẽ có thể đánh được hắn.“Có thể.” Mạc Lương Ngôn không chút do dự nào.“Được rồi,” Đóa Đóa đồng ý , “Lúc nào?”“Sau khi kết thúc buổi lâm triều ngày mai, chờ Bạch Tử Dạ tới thì chúng ta có thể đi xem.”Chuyện cứ như thế mà quyết định rồi, lúc ban ngày, Đóa Đóa đã tìm được Bạch Tử Dạ, mà Bạch Tử Dạ. . . . . . tương đối hưng phấn.“Bắt gian? Được được được, ta nhất định đi, cô cứ yên tâm, dù thế nào ta cũng sẽ không tiết lộ bí mật với Dật.”Hắn mang một vẻ mặt hưng phấn, giống như đã không chờ được nữa, “Ngày mai có náo nhiệt để xem rồi!”“. . . . . .” Hai người này thật sự không phải anh em thất lạc chứ?
Ví như Bạch Tử Dạ hoặc là Cửu Vương gia, cho dù là Tứ Hoàng tử hỏi, nàng cũng chỉ là đỏ mặt rơi lệ một chút.
Nhưng nếu là người thích Vân Tri Hiểu, còn luôn bày kế muốn chia rẽ nàng và Hoàng Phủ Dật này hỏi, sẽ luôn khiến nàng cảm thấy không bình thường.
Mạc Lương Ngôn cũng mặc kệ nàng vui hay không vui, tiếp tục nói, “Đóa Đóa, ta nghe được chút tin đồn ở trong cung.”
Đóa Đóa cũng không để ý tới hắn, có chút nhàm chán mà kéo tay áo mình chơi đùa.
Hơi rũ mắt xuống, Mạc Lương Ngôn có chút chần chờ, “Đóa Đóa, Hoàng Phủ Dật có nữ nhân khác.”
“Ồ.” Đóa Đóa không thân thiện lắm mà đáp một tiếng.
“Muội không tin sao?”
“Ừm.”
Đóa Đóa bắt Cửu Vương gia đang lấy đầu mình làm ổ chim xuống, buồn bực nhìn Tiểu hồng điểu kia còn đang ngủ vùi.
Hu hu, còn có thể ngủ nữa, nàng ngay cả một người để mắt to trừng mắt nhỏ cũng không có. . . . . . Thật nhàm chán quá đi.
“Ta biết muội sẽ không tin,” Mạc Lương Ngôn cũng không quá để ý phản ứng của nàng, “Hôm nay ta tới chính là đưa muội đi xem.”
“À,” Đóa Đóa gật đầu, sau đó vô cùng bình tĩnh lắc đầu, “Không đi.”
“Vì sao?”
“Chỉ là muội tin tưởng hắn mà thôi.”
Nếu thật sự đi cùng hắn ta, còn không nhất định sẽ bị lừa đến một nơi nào đó sao, nàng không đi.
Ánh mắt hơi lóe lên, Mạc Lương Ngôn thoạt nhìn vẫn không quá để ý, “Muội không yên tâm với ta sao? Vậy có thể gọi người đi cùng muội, gọi bao nhiêu người cũng không sao, chỉ cần không cho Hoàng Phủ Dật biết là được.”
Hả?
Việc này làm Đóa Đóa có chút tò mò, hắn lại có trò gì nữa thế?
“Gọi Bạch Tử Dạ theo muội cũng có thể chứ?”
Hoàng Phủ Dật từng nói, một Bạch Tử Dạ cộng thêm Cửu Vương gia, sẽ có thể đánh được hắn.
“Có thể.” Mạc Lương Ngôn không chút do dự nào.
“Được rồi,” Đóa Đóa đồng ý , “Lúc nào?”
“Sau khi kết thúc buổi lâm triều ngày mai, chờ Bạch Tử Dạ tới thì chúng ta có thể đi xem.”
Chuyện cứ như thế mà quyết định rồi, lúc ban ngày, Đóa Đóa đã tìm được Bạch Tử Dạ, mà Bạch Tử Dạ. . . . . . tương đối hưng phấn.
“Bắt gian? Được được được, ta nhất định đi, cô cứ yên tâm, dù thế nào ta cũng sẽ không tiết lộ bí mật với Dật.”
Hắn mang một vẻ mặt hưng phấn, giống như đã không chờ được nữa, “Ngày mai có náo nhiệt để xem rồi!”
“. . . . . .” Hai người này thật sự không phải anh em thất lạc chứ?
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Ví như Bạch Tử Dạ hoặc là Cửu Vương gia, cho dù là Tứ Hoàng tử hỏi, nàng cũng chỉ là đỏ mặt rơi lệ một chút.Nhưng nếu là người thích Vân Tri Hiểu, còn luôn bày kế muốn chia rẽ nàng và Hoàng Phủ Dật này hỏi, sẽ luôn khiến nàng cảm thấy không bình thường.Mạc Lương Ngôn cũng mặc kệ nàng vui hay không vui, tiếp tục nói, “Đóa Đóa, ta nghe được chút tin đồn ở trong cung.”Đóa Đóa cũng không để ý tới hắn, có chút nhàm chán mà kéo tay áo mình chơi đùa.Hơi rũ mắt xuống, Mạc Lương Ngôn có chút chần chờ, “Đóa Đóa, Hoàng Phủ Dật có nữ nhân khác.”“Ồ.” Đóa Đóa không thân thiện lắm mà đáp một tiếng.“Muội không tin sao?”“Ừm.”Đóa Đóa bắt Cửu Vương gia đang lấy đầu mình làm ổ chim xuống, buồn bực nhìn Tiểu hồng điểu kia còn đang ngủ vùi.Hu hu, còn có thể ngủ nữa, nàng ngay cả một người để mắt to trừng mắt nhỏ cũng không có. . . . . . Thật nhàm chán quá đi.“Ta biết muội sẽ không tin,” Mạc Lương Ngôn cũng không quá để ý phản ứng của nàng, “Hôm nay ta tới chính là đưa muội đi xem.”“À,” Đóa Đóa gật đầu, sau đó vô cùng bình tĩnh lắc đầu, “Không đi.”“Vì sao?”“Chỉ là muội tin tưởng hắn mà thôi.”Nếu thật sự đi cùng hắn ta, còn không nhất định sẽ bị lừa đến một nơi nào đó sao, nàng không đi.Ánh mắt hơi lóe lên, Mạc Lương Ngôn thoạt nhìn vẫn không quá để ý, “Muội không yên tâm với ta sao? Vậy có thể gọi người đi cùng muội, gọi bao nhiêu người cũng không sao, chỉ cần không cho Hoàng Phủ Dật biết là được.”Hả?Việc này làm Đóa Đóa có chút tò mò, hắn lại có trò gì nữa thế?“Gọi Bạch Tử Dạ theo muội cũng có thể chứ?”Hoàng Phủ Dật từng nói, một Bạch Tử Dạ cộng thêm Cửu Vương gia, sẽ có thể đánh được hắn.“Có thể.” Mạc Lương Ngôn không chút do dự nào.“Được rồi,” Đóa Đóa đồng ý , “Lúc nào?”“Sau khi kết thúc buổi lâm triều ngày mai, chờ Bạch Tử Dạ tới thì chúng ta có thể đi xem.”Chuyện cứ như thế mà quyết định rồi, lúc ban ngày, Đóa Đóa đã tìm được Bạch Tử Dạ, mà Bạch Tử Dạ. . . . . . tương đối hưng phấn.“Bắt gian? Được được được, ta nhất định đi, cô cứ yên tâm, dù thế nào ta cũng sẽ không tiết lộ bí mật với Dật.”Hắn mang một vẻ mặt hưng phấn, giống như đã không chờ được nữa, “Ngày mai có náo nhiệt để xem rồi!”“. . . . . .” Hai người này thật sự không phải anh em thất lạc chứ?