Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 286: Bắt gian tại giường (1)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Mỗi ngày sau khi lâm triều kết thúc, Hoàng Phủ Dật đều về muộn hơn một khoảng thời gian so với người khác, cho nên chờ Bạch Tử Dạ chạy tới, tiểu đội “bắt gian” liền xuất phát.Không có gì bất ngờ, nơi đến chính là một tòa cung điện bỏ hoang ở một góc hẻo lánh trong cung.Yêu đương vụng trộm mà, đương nhiên phải chọn nơi không ai phát hiện thôi, Đóa Đóa nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Mạc Lương Ngôn, khó hiểu rốt cuộc tự tin của hắn từ đâu đến vậy.Lại đi gần hơn một chút, bọn họ liền nghe thấy một âm thanh làm người ta mặt đỏ tim đập.Mạc Lương Ngôn lên tiếng, “Thái tử ở ngay bên trong cùng người ta. . . . . . yêu đương vụng trộm, các người đi xem sẽ biết.”Ách. . . . . .Đóa Đóa chần chờ một chút, nàng cũng không muốn đi thưởng thức xuân cung sống đâu. . . . . .“Vậy, huynh đi đi.” Đóa Đóa nhìn Bạch Tử Dạ nói.“Được, ta đi ta đi.”Bạch Tử Dạ hoàn toàn là một dáng vẻ “Cuối cùng cũng có náo nhiệt để xem“, hưng phấn khácc thường mà áp sát vào khe hở của cửa xem.. . . . . . Sau đó hắn liền hóa đá.Có điều trong chốc lát, hắn đã bình tĩnh trở lại, trên khuôn mặt có chút cứng ngắc xoay người, cố hết sức tự nhiên nhìn Đóa Đóa cười cười.“Đừng nghe hắn ta nói nhảm, người bên trong căn bản không phải Dật, chúng ta trở về đi.”Đóa Đóa buồn bực, “Nhìn ta dễ lừa vậy à?”Dáng vẻ Bạch Tử Dạ vừa nhìn đã biết là đang nói dối rồi.Đóa Đóa nói xong liền tự mình đi quá nhìn, bất chấp tất cả, xuân cung sống thì xuân cung sống!“Đừng nhìn!”Mặt Bạch Tử Dạ trầm xuống, định mạnh mẽ lôi Đóa Đóa lại.Ruột của hắn cũng muốn kêu lên hối hận, đang yên đang lành đi xem náo nhiệt làm gì chứ! Nếu hắn không đồng ý, hôm nay Đóa Đóa cũng sẽ không tới đây!“Bạch tướng quân,” Mạc Lương Ngôn đưa tay ngăn trở hắn, “Hiểu Hiểu có quyền biết sự thật.”Hắn nhìn về phía Đóa Đóa, “Hiểu Hiểu, Thái tử ở ngay bên trong, đang lên giường cùng một nữ nhân.”Vì bị trì hoãn như thế nên có chút chậm, Đóa Đóa cũng đã chạy đến bên cửa, nhìn trộm vào bên trong.Ách. . . . . .Đóa Đóa cũng hóa đá.Trên giường lớn trong phòng có một nam một nữ tr*n tr** đang quấn lấy nhau,. . . . . . rất rõ ràng là đang làm cái kia.Khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp, còn nam nhân. . . . . .“A. . . . . .” Nam nhân trong phòng đang phát ra một tiếng thở nhẹ, khuôn mặt thấm một lớp mồ hôi mỏng ngẩng lên, ngũ quan tuấn mỹ như vậy, rõ ràng chính là Hoàng Phủ Dật mỗi ngày nàng đều nhìn thấy .“. . . . . .” Đóa Đóa tiếp tục hóa đá.

Mỗi ngày sau khi lâm triều kết thúc, Hoàng Phủ Dật đều về muộn hơn một khoảng thời gian so với người khác, cho nên chờ Bạch Tử Dạ chạy tới, tiểu đội “bắt gian” liền xuất phát.

Không có gì bất ngờ, nơi đến chính là một tòa cung điện bỏ hoang ở một góc hẻo lánh trong cung.

Yêu đương vụng trộm mà, đương nhiên phải chọn nơi không ai phát hiện thôi, Đóa Đóa nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Mạc Lương Ngôn, khó hiểu rốt cuộc tự tin của hắn từ đâu đến vậy.

Lại đi gần hơn một chút, bọn họ liền nghe thấy một âm thanh làm người ta mặt đỏ tim đập.

Mạc Lương Ngôn lên tiếng, “Thái tử ở ngay bên trong cùng người ta. . . . . . yêu đương vụng trộm, các người đi xem sẽ biết.”

Ách. . . . . .

Đóa Đóa chần chờ một chút, nàng cũng không muốn đi thưởng thức xuân cung sống đâu. . . . . .

“Vậy, huynh đi đi.” Đóa Đóa nhìn Bạch Tử Dạ nói.

“Được, ta đi ta đi.”

Bạch Tử Dạ hoàn toàn là một dáng vẻ “Cuối cùng cũng có náo nhiệt để xem“, hưng phấn khácc thường mà áp sát vào khe hở của cửa xem.

. . . . . . Sau đó hắn liền hóa đá.

Có điều trong chốc lát, hắn đã bình tĩnh trở lại, trên khuôn mặt có chút cứng ngắc xoay người, cố hết sức tự nhiên nhìn Đóa Đóa cười cười.

“Đừng nghe hắn ta nói nhảm, người bên trong căn bản không phải Dật, chúng ta trở về đi.”

Đóa Đóa buồn bực, “Nhìn ta dễ lừa vậy à?”

Dáng vẻ Bạch Tử Dạ vừa nhìn đã biết là đang nói dối rồi.

Đóa Đóa nói xong liền tự mình đi quá nhìn, bất chấp tất cả, xuân cung sống thì xuân cung sống!

“Đừng nhìn!”

Mặt Bạch Tử Dạ trầm xuống, định mạnh mẽ lôi Đóa Đóa lại.

Ruột của hắn cũng muốn kêu lên hối hận, đang yên đang lành đi xem náo nhiệt làm gì chứ! Nếu hắn không đồng ý, hôm nay Đóa Đóa cũng sẽ không tới đây!

“Bạch tướng quân,” Mạc Lương Ngôn đưa tay ngăn trở hắn, “Hiểu Hiểu có quyền biết sự thật.”

Hắn nhìn về phía Đóa Đóa, “Hiểu Hiểu, Thái tử ở ngay bên trong, đang lên giường cùng một nữ nhân.”

Vì bị trì hoãn như thế nên có chút chậm, Đóa Đóa cũng đã chạy đến bên cửa, nhìn trộm vào bên trong.

Ách. . . . . .

Đóa Đóa cũng hóa đá.

Trên giường lớn trong phòng có một nam một nữ tr*n tr** đang quấn lấy nhau,. . . . . . rất rõ ràng là đang làm cái kia.

Khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp, còn nam nhân. . . . . .

“A. . . . . .” Nam nhân trong phòng đang phát ra một tiếng thở nhẹ, khuôn mặt thấm một lớp mồ hôi mỏng ngẩng lên, ngũ quan tuấn mỹ như vậy, rõ ràng chính là Hoàng Phủ Dật mỗi ngày nàng đều nhìn thấy .

“. . . . . .” Đóa Đóa tiếp tục hóa đá.

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Mỗi ngày sau khi lâm triều kết thúc, Hoàng Phủ Dật đều về muộn hơn một khoảng thời gian so với người khác, cho nên chờ Bạch Tử Dạ chạy tới, tiểu đội “bắt gian” liền xuất phát.Không có gì bất ngờ, nơi đến chính là một tòa cung điện bỏ hoang ở một góc hẻo lánh trong cung.Yêu đương vụng trộm mà, đương nhiên phải chọn nơi không ai phát hiện thôi, Đóa Đóa nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Mạc Lương Ngôn, khó hiểu rốt cuộc tự tin của hắn từ đâu đến vậy.Lại đi gần hơn một chút, bọn họ liền nghe thấy một âm thanh làm người ta mặt đỏ tim đập.Mạc Lương Ngôn lên tiếng, “Thái tử ở ngay bên trong cùng người ta. . . . . . yêu đương vụng trộm, các người đi xem sẽ biết.”Ách. . . . . .Đóa Đóa chần chờ một chút, nàng cũng không muốn đi thưởng thức xuân cung sống đâu. . . . . .“Vậy, huynh đi đi.” Đóa Đóa nhìn Bạch Tử Dạ nói.“Được, ta đi ta đi.”Bạch Tử Dạ hoàn toàn là một dáng vẻ “Cuối cùng cũng có náo nhiệt để xem“, hưng phấn khácc thường mà áp sát vào khe hở của cửa xem.. . . . . . Sau đó hắn liền hóa đá.Có điều trong chốc lát, hắn đã bình tĩnh trở lại, trên khuôn mặt có chút cứng ngắc xoay người, cố hết sức tự nhiên nhìn Đóa Đóa cười cười.“Đừng nghe hắn ta nói nhảm, người bên trong căn bản không phải Dật, chúng ta trở về đi.”Đóa Đóa buồn bực, “Nhìn ta dễ lừa vậy à?”Dáng vẻ Bạch Tử Dạ vừa nhìn đã biết là đang nói dối rồi.Đóa Đóa nói xong liền tự mình đi quá nhìn, bất chấp tất cả, xuân cung sống thì xuân cung sống!“Đừng nhìn!”Mặt Bạch Tử Dạ trầm xuống, định mạnh mẽ lôi Đóa Đóa lại.Ruột của hắn cũng muốn kêu lên hối hận, đang yên đang lành đi xem náo nhiệt làm gì chứ! Nếu hắn không đồng ý, hôm nay Đóa Đóa cũng sẽ không tới đây!“Bạch tướng quân,” Mạc Lương Ngôn đưa tay ngăn trở hắn, “Hiểu Hiểu có quyền biết sự thật.”Hắn nhìn về phía Đóa Đóa, “Hiểu Hiểu, Thái tử ở ngay bên trong, đang lên giường cùng một nữ nhân.”Vì bị trì hoãn như thế nên có chút chậm, Đóa Đóa cũng đã chạy đến bên cửa, nhìn trộm vào bên trong.Ách. . . . . .Đóa Đóa cũng hóa đá.Trên giường lớn trong phòng có một nam một nữ tr*n tr** đang quấn lấy nhau,. . . . . . rất rõ ràng là đang làm cái kia.Khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp, còn nam nhân. . . . . .“A. . . . . .” Nam nhân trong phòng đang phát ra một tiếng thở nhẹ, khuôn mặt thấm một lớp mồ hôi mỏng ngẩng lên, ngũ quan tuấn mỹ như vậy, rõ ràng chính là Hoàng Phủ Dật mỗi ngày nàng đều nhìn thấy .“. . . . . .” Đóa Đóa tiếp tục hóa đá.

Chương 286: Bắt gian tại giường (1)