Tại một ngôi làng ở vùng hoang sơ, cằn cỗi nơi mà cho dù thế giới đã tiến vào thời đại hoàng kim mà người dân nơi đây vẫn đi lại bằng xe bò, cày ruộng sinh sống qua ngày. Mang chiếc cặp to kềnh không cân xứng với thân hình gầy gò nhỏ bé của mình, Diêu Tuyết thất thểu bước từng bước trên con đường mòn đầy sỏi đá. Tâm hồn thì tha thẩn ở tận nơi xa xăm nào đó. Nhà Diêu Tuyết cũng thuộc hạng trung ở vùng này. Cô có năm người anh em: trên có anh cả Diệu Phong năm nay đã hai mươi tuổi, chị cả Tĩnh Văn mười chín tuổi, dưới có em trai Diệu Vũ nhỏ hơn một tuổi, hiện tại mười hai, còn một em út Mỹ Ngọc. Anh cả là con trưởng, chị gái đầu, em út đều được yêu thương, chỉ riêng Diêu Tuyết, từ sâu thẳm trong trái tim, cô chưa từng cảm giác được mình là một phần của gia đình. Ông Hoàng Bình, vợ là Trần Tố Tố, cha vợ là cựu chiến binh về dưỡng lão ở trấn bên cạnh. Sau khi Diêu Tuyết sinh ra chưa được sáu tháng,Trần Tố Tố lại có thai, không thể vừa chăm sóc cho ba đứa trẻ vừa chăm lo cho vợ đang mang…
Chương 32
Dưỡng Tình: Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Diêu TuyếtTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Ngôn TìnhTại một ngôi làng ở vùng hoang sơ, cằn cỗi nơi mà cho dù thế giới đã tiến vào thời đại hoàng kim mà người dân nơi đây vẫn đi lại bằng xe bò, cày ruộng sinh sống qua ngày. Mang chiếc cặp to kềnh không cân xứng với thân hình gầy gò nhỏ bé của mình, Diêu Tuyết thất thểu bước từng bước trên con đường mòn đầy sỏi đá. Tâm hồn thì tha thẩn ở tận nơi xa xăm nào đó. Nhà Diêu Tuyết cũng thuộc hạng trung ở vùng này. Cô có năm người anh em: trên có anh cả Diệu Phong năm nay đã hai mươi tuổi, chị cả Tĩnh Văn mười chín tuổi, dưới có em trai Diệu Vũ nhỏ hơn một tuổi, hiện tại mười hai, còn một em út Mỹ Ngọc. Anh cả là con trưởng, chị gái đầu, em út đều được yêu thương, chỉ riêng Diêu Tuyết, từ sâu thẳm trong trái tim, cô chưa từng cảm giác được mình là một phần của gia đình. Ông Hoàng Bình, vợ là Trần Tố Tố, cha vợ là cựu chiến binh về dưỡng lão ở trấn bên cạnh. Sau khi Diêu Tuyết sinh ra chưa được sáu tháng,Trần Tố Tố lại có thai, không thể vừa chăm sóc cho ba đứa trẻ vừa chăm lo cho vợ đang mang… Mở một bệnh viện không phải là chuyện đơn giản, từng khâu, từng khâu phải được chuẩn bị một cách kỹ càng, tỉ mỉ, không được phép có một chút sơ sót nhỏ nào, nếu không hậu quả để lại sau này là không thể tưởng nổi.Vì thế, tám người bọn họ, mỗi người lại tự nhận một khâu về chuẩn bị, dự định sau khi làm xong hết thành một bản kế hoạch mới để chuyên gia đến thẩm định sửa chữa sau.Tập đoàn nhà Giang Thành Ân chuyên về nhận thầu xây dựng liền chủ động nhận phần lập kiến trúc, vẽ sơ đồ khuôn viên, thiết kế từng khu vực trong bệnh viện. Còn Lăng Chính Phong chuyên về thương mại sẽ lo khoản vật tư thiết bị, y cụ.Nhà Phương Viễn vốn có truyền thống quản lí bệnh viện, ông nội, cha mẹ cậu đều là viện trưởng, nắm trong tay hơn một nửa số bệnh viện của các thành phố này và các tỉnh lân cận sẽ lo phần tìm kiếm bác sĩ, y tá, hộ lí, y sĩ…Lãnh Vệ lo phần bảo an camera, các thiết bị bảo vệ kĩ thuật cao, chữa cháy, tầng hầm thoát hiểm…, Công Tôn Kiến Minh lo phần giao thông, các tuyến xe cấp cứu của bệnh viện. Hàn Băng Nhạn quan hệ rộng sẽ lo phần câu thông tạo lập quan hệ với các cơ quan đầu não, cục công an… để đảm bảo tránh khỏi các sự cố ngoài ý muốn sau này.Còn lại Lâm Nguyệt Dao nhận phần thiết kế nội thất bên trong bệnh viện, bố trí các công trình phụ như cây cối trong khuôn viên, khu vui chơi, giải trí, căn tin,…còn lại việc xây dựng kế hoạch quản lí, hệ thống nhân viên từ trên xuống, quản lí nghiệp vụ, kế toán, ngân sách, các hoạt động của bệnh viện đều do Diêu Tuyết lo liệu.Mỗi ngày Diêu Tuyết đều bận bịu viết kế hoạch, làm bản thống kê, tính toán, dự trù ngân quỹ…bận đến nỗi tối tăm mặt mày, thời gian ăn cơm vẫn còn nghĩ về công việc, lơ là đi Diệp Chỉ Linh cùng Diệp lão rất nhiều khiến hai người oán khí ngập trời.Sau khi theo đuôi Diêu Tuyết mấy ngày, cuối cùng Diệp Chỉ Linh cũng lôi được một tập tài liệu trên đó ghi Kế Hoạch Tài Vụ của Bệnh Viện Hữu Tình từ trong ngăn tủ của Diêu Tuyết ra, phát hiện cô đang dự tính thành lập một bệnh viện thì không khỏi kinh ngạc bèn đem chuyện này nói với mọi người trong nhà.Người trong Diệp gia sau khi biết chuyện này cũng hết sức bất ngờ, không thể ngờ được trong lòng Diêu Tuyết lại ấp ủ một mơ ước lớn như thế, nhìn cô đang từng bước thực hiện ước mơ của mình bọn họ cũng mừng thay cô.Diệp Chỉ Linh lại hăng hái nói với cả nhà:“Ông nội, cha mẹ, hay là chúng ta cũng tham gia vào đi có được không?” Cô cũng rất muốn cùng làm nha, chắc sẽ rất vui.Hai vợ chồng Diệp Chấn Phàm nhìn nhau, cũng cảm thấy chuyện này không có vấn đề gì. Từ khi Diêu Tuyết đưa vào số vốn đó, tình trạng công ty đã nhanh chóng vào quỹ đạo, kế hoạch thành công, cổ phiếu trên thị trường của Diệp thì nhanh chóng tăng vùn vụt vượt cả mốc kỉ lục khiến cho những cổ đông đã lén bán cổ phần khi giá thấp không khỏi tiếc hùi hụi.Nếu hiện tại muốn ủng hộ việc xây bệnh viện này hoàn toàn có khả năng, sau khi Diệp Vũ Thiên mở miệng ủng hộ, kết quả liền được đưa ra, Diệp thị liền thuận lợi tham gia vào kế hoạch này của bọn Diêu Tuyết.
Mở một bệnh viện không phải là chuyện đơn giản, từng khâu, từng khâu phải
được chuẩn bị một cách kỹ càng, tỉ mỉ, không được phép có một chút sơ
sót nhỏ nào, nếu không hậu quả để lại sau này là không thể tưởng nổi.
Vì thế, tám người bọn họ, mỗi người lại tự nhận một khâu về chuẩn bị,
dự định sau khi làm xong hết thành một bản kế hoạch mới để chuyên gia
đến thẩm định sửa chữa sau.
Tập đoàn nhà Giang Thành Ân
chuyên về nhận thầu xây dựng liền chủ động nhận phần lập kiến trúc, vẽ
sơ đồ khuôn viên, thiết kế từng khu vực trong bệnh viện. Còn Lăng Chính
Phong chuyên về thương mại sẽ lo khoản vật tư thiết bị, y cụ.
Nhà Phương Viễn vốn có truyền thống quản lí bệnh viện, ông nội, cha mẹ
cậu đều là viện trưởng, nắm trong tay hơn một nửa số bệnh viện của các
thành phố này và các tỉnh lân cận sẽ lo phần tìm kiếm bác sĩ, y tá, hộ
lí, y sĩ…
Lãnh Vệ lo phần bảo an camera, các thiết bị bảo vệ
kĩ thuật cao, chữa cháy, tầng hầm thoát hiểm…, Công Tôn Kiến Minh lo
phần giao thông, các tuyến xe cấp cứu của bệnh viện. Hàn Băng Nhạn quan
hệ rộng sẽ lo phần câu thông tạo lập quan hệ với các cơ quan đầu não,
cục công an… để đảm bảo tránh khỏi các sự cố ngoài ý muốn sau này.
Còn lại Lâm Nguyệt Dao nhận phần thiết kế nội thất bên trong bệnh viện, bố trí các công trình phụ như cây cối trong khuôn viên, khu vui chơi,
giải trí, căn tin,…còn lại việc xây dựng kế hoạch quản lí, hệ thống nhân viên từ trên xuống, quản lí nghiệp vụ, kế toán, ngân sách, các hoạt
động của bệnh viện đều do Diêu Tuyết lo liệu.
Mỗi ngày Diêu
Tuyết đều bận bịu viết kế hoạch, làm bản thống kê, tính toán, dự trù
ngân quỹ…bận đến nỗi tối tăm mặt mày, thời gian ăn cơm vẫn còn nghĩ về
công việc, lơ là đi Diệp Chỉ Linh cùng Diệp lão rất nhiều khiến hai
người oán khí ngập trời.
Sau khi theo đuôi Diêu Tuyết mấy
ngày, cuối cùng Diệp Chỉ Linh cũng lôi được một tập tài liệu trên đó ghi Kế Hoạch Tài Vụ của Bệnh Viện Hữu Tình từ trong ngăn tủ của Diêu Tuyết
ra, phát hiện cô đang dự tính thành lập một bệnh viện thì không khỏi
kinh ngạc bèn đem chuyện này nói với mọi người trong nhà.
Người trong Diệp gia sau khi biết chuyện này cũng hết sức bất ngờ, không thể ngờ được trong lòng Diêu Tuyết lại ấp ủ một mơ ước lớn như thế,
nhìn cô đang từng bước thực hiện ước mơ của mình bọn họ cũng mừng thay
cô.
Diệp Chỉ Linh lại hăng hái nói với cả nhà:
“Ông nội, cha mẹ, hay là chúng ta cũng tham gia vào đi có được không?” Cô cũng rất muốn cùng làm nha, chắc sẽ rất vui.
Hai vợ chồng Diệp Chấn Phàm nhìn nhau, cũng cảm thấy chuyện này không
có vấn đề gì. Từ khi Diêu Tuyết đưa vào số vốn đó, tình trạng công ty đã nhanh chóng vào quỹ đạo, kế hoạch thành công, cổ phiếu trên thị trường
của Diệp thì nhanh chóng tăng vùn vụt vượt cả mốc kỉ lục khiến cho những cổ đông đã lén bán cổ phần khi giá thấp không khỏi tiếc hùi hụi.
Nếu hiện tại muốn ủng hộ việc xây bệnh viện này hoàn toàn có khả năng,
sau khi Diệp Vũ Thiên mở miệng ủng hộ, kết quả liền được đưa ra, Diệp
thị liền thuận lợi tham gia vào kế hoạch này của bọn Diêu Tuyết.
Dưỡng Tình: Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Diêu TuyếtTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Ngôn TìnhTại một ngôi làng ở vùng hoang sơ, cằn cỗi nơi mà cho dù thế giới đã tiến vào thời đại hoàng kim mà người dân nơi đây vẫn đi lại bằng xe bò, cày ruộng sinh sống qua ngày. Mang chiếc cặp to kềnh không cân xứng với thân hình gầy gò nhỏ bé của mình, Diêu Tuyết thất thểu bước từng bước trên con đường mòn đầy sỏi đá. Tâm hồn thì tha thẩn ở tận nơi xa xăm nào đó. Nhà Diêu Tuyết cũng thuộc hạng trung ở vùng này. Cô có năm người anh em: trên có anh cả Diệu Phong năm nay đã hai mươi tuổi, chị cả Tĩnh Văn mười chín tuổi, dưới có em trai Diệu Vũ nhỏ hơn một tuổi, hiện tại mười hai, còn một em út Mỹ Ngọc. Anh cả là con trưởng, chị gái đầu, em út đều được yêu thương, chỉ riêng Diêu Tuyết, từ sâu thẳm trong trái tim, cô chưa từng cảm giác được mình là một phần của gia đình. Ông Hoàng Bình, vợ là Trần Tố Tố, cha vợ là cựu chiến binh về dưỡng lão ở trấn bên cạnh. Sau khi Diêu Tuyết sinh ra chưa được sáu tháng,Trần Tố Tố lại có thai, không thể vừa chăm sóc cho ba đứa trẻ vừa chăm lo cho vợ đang mang… Mở một bệnh viện không phải là chuyện đơn giản, từng khâu, từng khâu phải được chuẩn bị một cách kỹ càng, tỉ mỉ, không được phép có một chút sơ sót nhỏ nào, nếu không hậu quả để lại sau này là không thể tưởng nổi.Vì thế, tám người bọn họ, mỗi người lại tự nhận một khâu về chuẩn bị, dự định sau khi làm xong hết thành một bản kế hoạch mới để chuyên gia đến thẩm định sửa chữa sau.Tập đoàn nhà Giang Thành Ân chuyên về nhận thầu xây dựng liền chủ động nhận phần lập kiến trúc, vẽ sơ đồ khuôn viên, thiết kế từng khu vực trong bệnh viện. Còn Lăng Chính Phong chuyên về thương mại sẽ lo khoản vật tư thiết bị, y cụ.Nhà Phương Viễn vốn có truyền thống quản lí bệnh viện, ông nội, cha mẹ cậu đều là viện trưởng, nắm trong tay hơn một nửa số bệnh viện của các thành phố này và các tỉnh lân cận sẽ lo phần tìm kiếm bác sĩ, y tá, hộ lí, y sĩ…Lãnh Vệ lo phần bảo an camera, các thiết bị bảo vệ kĩ thuật cao, chữa cháy, tầng hầm thoát hiểm…, Công Tôn Kiến Minh lo phần giao thông, các tuyến xe cấp cứu của bệnh viện. Hàn Băng Nhạn quan hệ rộng sẽ lo phần câu thông tạo lập quan hệ với các cơ quan đầu não, cục công an… để đảm bảo tránh khỏi các sự cố ngoài ý muốn sau này.Còn lại Lâm Nguyệt Dao nhận phần thiết kế nội thất bên trong bệnh viện, bố trí các công trình phụ như cây cối trong khuôn viên, khu vui chơi, giải trí, căn tin,…còn lại việc xây dựng kế hoạch quản lí, hệ thống nhân viên từ trên xuống, quản lí nghiệp vụ, kế toán, ngân sách, các hoạt động của bệnh viện đều do Diêu Tuyết lo liệu.Mỗi ngày Diêu Tuyết đều bận bịu viết kế hoạch, làm bản thống kê, tính toán, dự trù ngân quỹ…bận đến nỗi tối tăm mặt mày, thời gian ăn cơm vẫn còn nghĩ về công việc, lơ là đi Diệp Chỉ Linh cùng Diệp lão rất nhiều khiến hai người oán khí ngập trời.Sau khi theo đuôi Diêu Tuyết mấy ngày, cuối cùng Diệp Chỉ Linh cũng lôi được một tập tài liệu trên đó ghi Kế Hoạch Tài Vụ của Bệnh Viện Hữu Tình từ trong ngăn tủ của Diêu Tuyết ra, phát hiện cô đang dự tính thành lập một bệnh viện thì không khỏi kinh ngạc bèn đem chuyện này nói với mọi người trong nhà.Người trong Diệp gia sau khi biết chuyện này cũng hết sức bất ngờ, không thể ngờ được trong lòng Diêu Tuyết lại ấp ủ một mơ ước lớn như thế, nhìn cô đang từng bước thực hiện ước mơ của mình bọn họ cũng mừng thay cô.Diệp Chỉ Linh lại hăng hái nói với cả nhà:“Ông nội, cha mẹ, hay là chúng ta cũng tham gia vào đi có được không?” Cô cũng rất muốn cùng làm nha, chắc sẽ rất vui.Hai vợ chồng Diệp Chấn Phàm nhìn nhau, cũng cảm thấy chuyện này không có vấn đề gì. Từ khi Diêu Tuyết đưa vào số vốn đó, tình trạng công ty đã nhanh chóng vào quỹ đạo, kế hoạch thành công, cổ phiếu trên thị trường của Diệp thì nhanh chóng tăng vùn vụt vượt cả mốc kỉ lục khiến cho những cổ đông đã lén bán cổ phần khi giá thấp không khỏi tiếc hùi hụi.Nếu hiện tại muốn ủng hộ việc xây bệnh viện này hoàn toàn có khả năng, sau khi Diệp Vũ Thiên mở miệng ủng hộ, kết quả liền được đưa ra, Diệp thị liền thuận lợi tham gia vào kế hoạch này của bọn Diêu Tuyết.