Nửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm…
Chương 61: Bát quái a bát quái 4
Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcTầm mắt Vương Manh Manh dọc theo bức họa nhìn xuống phía dưới, mặt thoáng cái liền đỏ.Ngay sau đó, liền dùng lực nện một chưởng xuống thành xe, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nắm bắt khoảnh khắc chết tiệt, hắn không thể không nhìn thấy rõ ràng như vậy!”Ở trên bức họa, từ trong chiếc giày há miệng của Vương Manh Manh nhô ra hai bàn chân bó dính đầy bùn lầy cũng được phác họa vô cùng rõ ràng.Cứ như vậy, từ khi Vương Manh Manh xuyên đến thời không này, lần đầu tiên hình tượng võ lâm được phơi bày trước mặt công chúng.Cũng may là vẫn có một chút khiến Vương Manh Manh cảm thấy an ủi, chính là cặp mắt luôn rạng ngời của nàng, cũng được nắm bắt vô cùng chuẩn xác.Vương Manh Manh trực tiếp bỏ qua bức họa Ngọc Hồ Điệp đang nắm tay nàng, tầm mắt, liền rơi xuống bức họa Phượng Thanh Ly, ừ, họa sư này cũng miêu tả được vẻ mặt đằng đằng sát khí lúc vỗ bàn của cô ấy.Ở bên cạnh bức họa cô ấy, còn có một lời bộc bạch: “Hắn như thế nào d*m t*c ngươi!!!”~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đồn rằng: Vào khoảng thời gian xảy ra sự kiện Vương Manh Manh bị bắt cóc được xôn xao bàn tán gần đây, dựa trên nguyên tắc của Truyện văn là vạch trần chân tướng vì quần chúng, đã không tiếc công sức đặc phái ký giả Thảo Thượng Phi lên đường theo dõi thu thập tin tức.Hiện tại, phát hiện ra sự tình đều không đơn giản như mọi người vẫn tưởng.Kỳ thật là nhân vật chủ chốt của sự kiện: Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp âm thầm sắp đặt một cuộc bỏ trốn, sau đây xin tường thuật lại tình huống.Hôm nay, cặp đôi nam nữ chính trong sự kiện kia sau khi mất tích gần mười ngày cuối cùng đã lộ diện tại tửu lâu vô cùng xa hoa ở Tương Dương thành.[Tửu lâu đã có lịch sử lâu đời, ở Tương Dương...... Bên trong dấu ngoặc là cái gì ta xin tỉnh lược không nhất nhất phải thuật lại, là số trang quảng cáo khổng lồ của báo Truyện văn, không liên quan tới bài viết này.]Theo sát phía sau họ là Phượng Thanh Ly được giang hồ xưng là độc mỹ nhân, theo lời một số vị nhân sĩ am hiểu tiết lộ, nàng và Ngọc Hồ Điệp từ nhỏ đã đính ước, vì vậy tới đó để tróc gian.Tại trước mặt mọi người Ngọc Hồ Điệp và Vương Manh Manh thâm tình hứa hẹn sẽ chịu trách nhiệm với đối phương, Vương Manh Manh đang đắm chìm trong bể tình, tuy rằng lặn lội đường xá xa xôi cùng mô nam không biết vì nguyên nhân gì mà tiều tụy vô cùng, nhưng khi đối mặt với người mình yêu, thần thái rạng ngời trong mắt vẫn không thể che dấu được.
Edit: Mốc
Tầm mắt Vương Manh Manh dọc theo bức họa nhìn xuống phía dưới, mặt thoáng cái liền đỏ.
Ngay sau đó, liền dùng lực nện một chưởng xuống thành xe, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nắm bắt khoảnh khắc chết tiệt, hắn không thể không nhìn thấy rõ ràng như vậy!”
Ở trên bức họa, từ trong chiếc giày há miệng của Vương Manh Manh nhô ra hai bàn chân bó dính đầy bùn lầy cũng được phác họa vô cùng rõ ràng.
Cứ như vậy, từ khi Vương Manh Manh xuyên đến thời không này, lần đầu tiên hình tượng võ lâm được phơi bày trước mặt công chúng.
Cũng may là vẫn có một chút khiến Vương Manh Manh cảm thấy an ủi, chính là cặp mắt luôn rạng ngời của nàng, cũng được nắm bắt vô cùng chuẩn xác.
Vương Manh Manh trực tiếp bỏ qua bức họa Ngọc Hồ Điệp đang nắm tay nàng, tầm mắt, liền rơi xuống bức họa Phượng Thanh Ly, ừ, họa sư này cũng miêu tả được vẻ mặt đằng đằng sát khí lúc vỗ bàn của cô ấy.
Ở bên cạnh bức họa cô ấy, còn có một lời bộc bạch: “Hắn như thế nào d*m t*c ngươi!!!”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đồn rằng: Vào khoảng thời gian xảy ra sự kiện Vương Manh Manh bị bắt cóc được xôn xao bàn tán gần đây, dựa trên nguyên tắc của Truyện văn là vạch trần chân tướng vì quần chúng, đã không tiếc công sức đặc phái ký giả Thảo Thượng Phi lên đường theo dõi thu thập tin tức.
Hiện tại, phát hiện ra sự tình đều không đơn giản như mọi người vẫn tưởng.
Kỳ thật là nhân vật chủ chốt của sự kiện: Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp âm thầm sắp đặt một cuộc bỏ trốn, sau đây xin tường thuật lại tình huống.
Hôm nay, cặp đôi nam nữ chính trong sự kiện kia sau khi mất tích gần mười ngày cuối cùng đã lộ diện tại tửu lâu vô cùng xa hoa ở Tương Dương thành.
[Tửu lâu đã có lịch sử lâu đời, ở Tương Dương...... Bên trong dấu ngoặc là cái gì ta xin tỉnh lược không nhất nhất phải thuật lại, là số trang quảng cáo khổng lồ của báo Truyện văn, không liên quan tới bài viết này.]
Theo sát phía sau họ là Phượng Thanh Ly được giang hồ xưng là độc mỹ nhân, theo lời một số vị nhân sĩ am hiểu tiết lộ, nàng và Ngọc Hồ Điệp từ nhỏ đã đính ước, vì vậy tới đó để tróc gian.
Tại trước mặt mọi người Ngọc Hồ Điệp và Vương Manh Manh thâm tình hứa hẹn sẽ chịu trách nhiệm với đối phương, Vương Manh Manh đang đắm chìm trong bể tình, tuy rằng lặn lội đường xá xa xôi cùng mô nam không biết vì nguyên nhân gì mà tiều tụy vô cùng, nhưng khi đối mặt với người mình yêu, thần thái rạng ngời trong mắt vẫn không thể che dấu được.
Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcTầm mắt Vương Manh Manh dọc theo bức họa nhìn xuống phía dưới, mặt thoáng cái liền đỏ.Ngay sau đó, liền dùng lực nện một chưởng xuống thành xe, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nắm bắt khoảnh khắc chết tiệt, hắn không thể không nhìn thấy rõ ràng như vậy!”Ở trên bức họa, từ trong chiếc giày há miệng của Vương Manh Manh nhô ra hai bàn chân bó dính đầy bùn lầy cũng được phác họa vô cùng rõ ràng.Cứ như vậy, từ khi Vương Manh Manh xuyên đến thời không này, lần đầu tiên hình tượng võ lâm được phơi bày trước mặt công chúng.Cũng may là vẫn có một chút khiến Vương Manh Manh cảm thấy an ủi, chính là cặp mắt luôn rạng ngời của nàng, cũng được nắm bắt vô cùng chuẩn xác.Vương Manh Manh trực tiếp bỏ qua bức họa Ngọc Hồ Điệp đang nắm tay nàng, tầm mắt, liền rơi xuống bức họa Phượng Thanh Ly, ừ, họa sư này cũng miêu tả được vẻ mặt đằng đằng sát khí lúc vỗ bàn của cô ấy.Ở bên cạnh bức họa cô ấy, còn có một lời bộc bạch: “Hắn như thế nào d*m t*c ngươi!!!”~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đồn rằng: Vào khoảng thời gian xảy ra sự kiện Vương Manh Manh bị bắt cóc được xôn xao bàn tán gần đây, dựa trên nguyên tắc của Truyện văn là vạch trần chân tướng vì quần chúng, đã không tiếc công sức đặc phái ký giả Thảo Thượng Phi lên đường theo dõi thu thập tin tức.Hiện tại, phát hiện ra sự tình đều không đơn giản như mọi người vẫn tưởng.Kỳ thật là nhân vật chủ chốt của sự kiện: Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp âm thầm sắp đặt một cuộc bỏ trốn, sau đây xin tường thuật lại tình huống.Hôm nay, cặp đôi nam nữ chính trong sự kiện kia sau khi mất tích gần mười ngày cuối cùng đã lộ diện tại tửu lâu vô cùng xa hoa ở Tương Dương thành.[Tửu lâu đã có lịch sử lâu đời, ở Tương Dương...... Bên trong dấu ngoặc là cái gì ta xin tỉnh lược không nhất nhất phải thuật lại, là số trang quảng cáo khổng lồ của báo Truyện văn, không liên quan tới bài viết này.]Theo sát phía sau họ là Phượng Thanh Ly được giang hồ xưng là độc mỹ nhân, theo lời một số vị nhân sĩ am hiểu tiết lộ, nàng và Ngọc Hồ Điệp từ nhỏ đã đính ước, vì vậy tới đó để tróc gian.Tại trước mặt mọi người Ngọc Hồ Điệp và Vương Manh Manh thâm tình hứa hẹn sẽ chịu trách nhiệm với đối phương, Vương Manh Manh đang đắm chìm trong bể tình, tuy rằng lặn lội đường xá xa xôi cùng mô nam không biết vì nguyên nhân gì mà tiều tụy vô cùng, nhưng khi đối mặt với người mình yêu, thần thái rạng ngời trong mắt vẫn không thể che dấu được.