Nửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm…
Chương 62: Bát quái a bát quái 5
Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcTiếc là bọn họ chỉ nán lại một chút, trước khi Truyện văn kịp lấy tin tức đã tay trong tay thâm tình cùng nhau bỏ trốn, cho nên không thể chính tai nghe được cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh.Toàn bộ sự kiện còn có một nhân chứng cực kỳ đáng tin cậy, chính là thư sinh Tô Tần đại danh đỉnh đỉnh mọi người đều biết, y chính là thành viên chủ chốt trong nhóm giải cứu Vương Manh Manh do đích thân võ lâm minh chủ Vương Mông đứng ra tổ chức, bởi vì hắn tuyệt thế khinh công, là người đầu tiên tìm thấy Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp, đã từng nói chuyện một ngày một đêm với hai vị đương sự chính trước khi xảy ra sự kiện tửu lâu lần này.Bên dưới chính là cuộc phỏng vấn những gì Tô Tần đã trải qua trong một ngày một đêm đó và bài phân tích sự kiện lần này.—————————Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp xin chào.Tô Tần: Xin chào mọi người, tại hạ là Tô Tần, Tô trong Tô Châu, Tần trong Tần Quốc, thật vinh hạnh là hôm nay có thể gặp gỡ mọi người của Truyện văn.Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp, hôm nay chúng ta mời ngài tới chủ yếu là vì……Tô Tần: Không được ngắt lời tại hạ, tại hạ có thể thoải mái nói toàn bộ mọi chuyện một lần được không? Kỳ thật mọi người đều biết tuy rằng ta là một thư sinh văn nhược, nhưng lại trung can nghĩa đảm, Tử viết……[ phía sau tỉnh lược một vạn từ ]”Thảo Thượng Phi cau mày: Ngại quá, Tô đại hiệp xin lỗi vì ngắt lời ngài, tôi nghĩ quần chúng hiện tại đều rất muốn biết giữa Vương Manh Manh, Phượng Thanh Ly và Ngọc Hồ Điệp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, phiền ngài có thể nói một chút cho chúng tôi được không……Tô Tần: Tại hạ đã nói rồi, không được ngắt lời tại hạ, bất quá nếu mọi người đều cảm thấy hứng thú với chuyện tình cảm của bọn họ đến như vậy, tại hạ liền đem toàn bộ tình hình cụ thể xảy ra lúc đó nói cho mọi người, kỳ thật lúc ấy Vương Manh Manh trợ giúp Ngọc Hồ Điệp đánh ngất ta, ta đã cảm thấy có chút kỳ quái, tư thế kia căn bản không giống như dáng vẻ của một con tin bị bắt cóc cùng tên đạo tặc…..[ tỉnh lược ba vạn từ ]”Thảo Thượng Phi vẻ mặt thống khổ: Tô đại hiệp, cám ơn ngài đã xuất trướng, tôi nghĩ mọi người đều đã rất rõ ràng sự kiện lần này……”
Edit: Mốc
Tiếc là bọn họ chỉ nán lại một chút, trước khi Truyện văn kịp lấy tin tức đã tay trong tay thâm tình cùng nhau bỏ trốn, cho nên không thể chính tai nghe được cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh.
Toàn bộ sự kiện còn có một nhân chứng cực kỳ đáng tin cậy, chính là thư sinh Tô Tần đại danh đỉnh đỉnh mọi người đều biết, y chính là thành viên chủ chốt trong nhóm giải cứu Vương Manh Manh do đích thân võ lâm minh chủ Vương Mông đứng ra tổ chức, bởi vì hắn tuyệt thế khinh công, là người đầu tiên tìm thấy Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp, đã từng nói chuyện một ngày một đêm với hai vị đương sự chính trước khi xảy ra sự kiện tửu lâu lần này.
Bên dưới chính là cuộc phỏng vấn những gì Tô Tần đã trải qua trong một ngày một đêm đó và bài phân tích sự kiện lần này.
—————————
Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp xin chào.
Tô Tần: Xin chào mọi người, tại hạ là Tô Tần, Tô trong Tô Châu, Tần trong Tần Quốc, thật vinh hạnh là hôm nay có thể gặp gỡ mọi người của Truyện văn.
Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp, hôm nay chúng ta mời ngài tới chủ yếu là vì……
Tô Tần: Không được ngắt lời tại hạ, tại hạ có thể thoải mái nói toàn bộ mọi chuyện một lần được không? Kỳ thật mọi người đều biết tuy rằng ta là một thư sinh văn nhược, nhưng lại trung can nghĩa đảm, Tử viết……[ phía sau tỉnh lược một vạn từ ]”
Thảo Thượng Phi cau mày: Ngại quá, Tô đại hiệp xin lỗi vì ngắt lời ngài, tôi nghĩ quần chúng hiện tại đều rất muốn biết giữa Vương Manh Manh, Phượng Thanh Ly và Ngọc Hồ Điệp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, phiền ngài có thể nói một chút cho chúng tôi được không……
Tô Tần: Tại hạ đã nói rồi, không được ngắt lời tại hạ, bất quá nếu mọi người đều cảm thấy hứng thú với chuyện tình cảm của bọn họ đến như vậy, tại hạ liền đem toàn bộ tình hình cụ thể xảy ra lúc đó nói cho mọi người, kỳ thật lúc ấy Vương Manh Manh trợ giúp Ngọc Hồ Điệp đánh ngất ta, ta đã cảm thấy có chút kỳ quái, tư thế kia căn bản không giống như dáng vẻ của một con tin bị bắt cóc cùng tên đạo tặc…..[ tỉnh lược ba vạn từ ]”
Thảo Thượng Phi vẻ mặt thống khổ: Tô đại hiệp, cám ơn ngài đã xuất trướng, tôi nghĩ mọi người đều đã rất rõ ràng sự kiện lần này……”
Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcTiếc là bọn họ chỉ nán lại một chút, trước khi Truyện văn kịp lấy tin tức đã tay trong tay thâm tình cùng nhau bỏ trốn, cho nên không thể chính tai nghe được cảm tưởng hạnh phúc của Vương Manh Manh.Toàn bộ sự kiện còn có một nhân chứng cực kỳ đáng tin cậy, chính là thư sinh Tô Tần đại danh đỉnh đỉnh mọi người đều biết, y chính là thành viên chủ chốt trong nhóm giải cứu Vương Manh Manh do đích thân võ lâm minh chủ Vương Mông đứng ra tổ chức, bởi vì hắn tuyệt thế khinh công, là người đầu tiên tìm thấy Vương Manh Manh và Ngọc Hồ Điệp, đã từng nói chuyện một ngày một đêm với hai vị đương sự chính trước khi xảy ra sự kiện tửu lâu lần này.Bên dưới chính là cuộc phỏng vấn những gì Tô Tần đã trải qua trong một ngày một đêm đó và bài phân tích sự kiện lần này.—————————Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp xin chào.Tô Tần: Xin chào mọi người, tại hạ là Tô Tần, Tô trong Tô Châu, Tần trong Tần Quốc, thật vinh hạnh là hôm nay có thể gặp gỡ mọi người của Truyện văn.Thảo Thượng Phi: Tô đại hiệp, hôm nay chúng ta mời ngài tới chủ yếu là vì……Tô Tần: Không được ngắt lời tại hạ, tại hạ có thể thoải mái nói toàn bộ mọi chuyện một lần được không? Kỳ thật mọi người đều biết tuy rằng ta là một thư sinh văn nhược, nhưng lại trung can nghĩa đảm, Tử viết……[ phía sau tỉnh lược một vạn từ ]”Thảo Thượng Phi cau mày: Ngại quá, Tô đại hiệp xin lỗi vì ngắt lời ngài, tôi nghĩ quần chúng hiện tại đều rất muốn biết giữa Vương Manh Manh, Phượng Thanh Ly và Ngọc Hồ Điệp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, phiền ngài có thể nói một chút cho chúng tôi được không……Tô Tần: Tại hạ đã nói rồi, không được ngắt lời tại hạ, bất quá nếu mọi người đều cảm thấy hứng thú với chuyện tình cảm của bọn họ đến như vậy, tại hạ liền đem toàn bộ tình hình cụ thể xảy ra lúc đó nói cho mọi người, kỳ thật lúc ấy Vương Manh Manh trợ giúp Ngọc Hồ Điệp đánh ngất ta, ta đã cảm thấy có chút kỳ quái, tư thế kia căn bản không giống như dáng vẻ của một con tin bị bắt cóc cùng tên đạo tặc…..[ tỉnh lược ba vạn từ ]”Thảo Thượng Phi vẻ mặt thống khổ: Tô đại hiệp, cám ơn ngài đã xuất trướng, tôi nghĩ mọi người đều đã rất rõ ràng sự kiện lần này……”