Tác giả:

Mở đầu Cơn gió vô tình Mở ra trang sách Chạm vào con tim nhức nhối Bao muộn phiền theo làn gió khẽ trôi Xuân qua, hạ đến, thu vãn, đông về Thời gian tưởng chậm chạp Vậy mà thoáng chốc đã qua nghìn năm Trăng soi đáy nưới hiền hòa Anh tắm mình trong hương thơm Của cây nguyệt quế Nếu như: Nàng tiên nữ Daphane trong huyền thoại Cùng thần mặt trời Apollo Thương tiếc thay cho cuộc sống trần gian Giữa trời đất tăm tối Không có duyên gặp gỡ Thì: Cho dù không ai tán thưởng Hương thơm của em Cho dù thời gian như bóng câu qua cửa Thậm chí đến khi hương phai ngọc nát Em vẫn giữ cho anh Một phiến lá thơm Ngày nào cũng nơm nớp sợ hãi, Hoa Lạc Lê tự hỏi, bao giờ chuỗi ngày đen tối này mới chấm dứt? Thật là khóc không nổi… Học viện Âm nhạc Quí tộc hiện ra trước mắt, tưởng như một tòa lâu đài tràn đầy màu sắc huyền diệu. Thực ra học viện bắt nguồn từ mấy tòa lâu đài theo lối Gothic được sửa chữa tạo thành. Khu trường rộng đến vài trăm mẫu nếu dạo một vòng cũng mất vài tiếng đồng hồ. Ánh mặt trời rực…

Truyện chữ