Cô đang rơi xuống dưới. Nếu không phải những người đó dùng băng dán miệng của cô, cô nhất định sẽ thét lên. Ok, cho dù như thế, cô đoán cô cũng đã kêu thành tiếng, chẳng qua là có quá nhiều tạp âm, làm cho cô hoàn toàn nghe không thấy tiếng thét chói tai của mình. Cuồng phong kêu khóc như nữ yêu, cánh quạt ở phía trên ngượng ngùng đáp vang lên, phi cơ trực thăng lái phía trước gào thét kinh hoảng mắng, người đàn ông bên cạnh hắn cũng tức giận lớn tiếng rít gào, nhanh nắm lấy cô, lại càng bị làm cho sợ phải la lên. Cô nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng cô có thể nghe được trong giọng nói của bọn họ có chút sợ hãi. Đã xảy ra chuyện, cô biết. Trái tim của cô liền nhảy lên, như muốn vỡ ra. Những người bắt cóc côthừa lúc cô đi mua thức ăn, làm cô hôn mê, làm cho cô vất vả tỉnh lạihai mắt đã bị che khuất, hai tay trói ở sau lưng. Bọn họ nói thao thao cô hoàn toàn không hiểu ngôn ngữ của họ, mang cô đến rất nhiều chỗ giao thông, giằng co mấy ngày, cuối cùng mới đưa cô lên phi cơ trực…
Tác giả: