Nhiều năm sau, khi tôi cầm trong tay bức hình chụp đã khá cũ kỹ của một bé gái mười ba tuổi, bộ dạng trông rất thảm hại đang đứng ngây ngốc mà mỉm cười… “A! Người này là…” Ở bên cạnh bỗng nhiên vang lên một giọng nói kinh ngạc. Tôi mặt vẫn không đổi sắc trả lời, “Đây chính là chị em.” “Thoạt nhìn bức hình có vẻ đã được chụp từ rất lâu.” Tôi khóe miệng hơi hơi run rẫy, “Đúng vậy! Cũng đã nhiều năm rồi.” Người đàn ông nọ bất chợt quay sang nhìn tôi, “Nhưng… Lần trước không phải em nói đây là ảnh chụp của lão mẹ khi còn trẻ à?” “Ồ? Em có nói như vậy thật sao?” Tôi cố gắng tỏ ra vẻ thản nhiên mà đem bức ảnh cất vào trong túi xách. Người đàn ông nọ ngay lập tức đoạt lấy nó từ trong tay tôi, “Người này không phải là thẩm thẩm của em à?” “Cái này…” Tôi lúc trước thật sự thảm hại đến như vậy sao? “Anh vốn còn tưởng rằng đây là bác chồng của em nữa đấy …” “…” “Giết người a…” ————————————- Là tôi đang hoa mắt sao? Nắm trong tay bức ảnh đã cũ của chính mình tôi trợn mắt há hốc mồm đứng trước một…

Truyện chữ