Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 75: Gặp gở thái tử 2

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Bỗng nhiên hăng hái, Đào Tiểu Vi để sách sang một bên, "Thiên Sương, đi giúp ta thay quần áo.""Tiểu thư, người muốn đi ra ngoài?""Ân, đến tiền viện xem náo nhiệt." Bỗng nhiên nàng muốn biết Nhan Hi đang có vẻ mặt như thế nào, muốn biết hắn là có giống nàng ý thức được vinh quang hôm nay còn ẩn sau đó là nguy hiểm tiềm tàng."Nhưng. . .""Yên tâm, chỉ là từ xa nhìn, ta không tới gần." Biết là Thiên Sương lo lắng, Đào Tiểu Vi cũng chỉ dự định tránh bên ngoài đám người đang vui vẻ hô to muôn năm muôn năm vạn tuế.Thiên Sương lúc này mới yên tâm, lấy một kiện quần áo nguyệt sắc hầu hạ Đào Tiểu Vi thay, lại thêm áo khoát hồ cừu bao lại nàng thân thể mềm mại, "Tiểu thư, từ cửa nội viện đi ra ngoài, chỗ rẽ bên kia có một đài cao thích hợp trông về phía trước, đại khái có thể thấy rõ không cần tới gần."... . .Thái giám trong cung tuyên chỉ, thái tử đến đây là vì biểu hiện hoàng thượng đối với Nhan Hi là rất coi trọng.Thái tử đích thân tới, quy cách tiếp đãi đương nhiên trang trọng, quản gia trước ba ngày đã bắt đầu chuẩn bị, cẩn thận tỉ mỉ sắp xếp người hầu tập dợt nghênh tiếp, rất sợ đến lúc đó lại xảy ra cái gì sơ xót.Thánh chỉ đa số ngôn từ dùng để tán thưởng công lao Nhan Hi, mỹ từ ba hoa chính chòe được sử dụng tối đa trên người hắn, hoàng thượng còn lo lắng hắn không kiên trì nên ngay từ đầu để hắn tiếp chỉ. Cuối cùng sau một nén nhang cùng đã đọc xong danh mục ban tặng. Tuyên đọc hoàn tất, thái giám móc ra khăn tay lau đi mồ hôi, mỉm cười đi tới trước mặt Nhan Hi và thái tử, dùng tiếng nói lanh lảnh đặc biệt : "Hai vị điện hạ, bởi vì ban thưởng quá nhiều, trên xe ngựa cũng khó mang xuống, không bằng ngài cho nô tài trực tiếp đưa vào khố phòng (kho), đợi khi kiểm kê hoàn tất, sẽ về phục mệnh cùng hoàng thượng."Dứt lời hắn hai tay dâng thánh chỉ, đưa tới trước mặt Nhan Hi.Thái tử mặt mỉm cười đang muốn đối với Nhan Hi biểu thị chúc mừng, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về một hướng cách đó xa xa, trên đài cao một thiếu nữ đẹp tựa thiên tiên khoát trên mình chiếc áo trắng hồ cừu, duyên dáng yêu kiều đang hướng về phía này. Ánh mắt của nàng và hắn vừa vặn chạm nhau, ánh mắt nhẹ nhàng nhưng giống như một thanh kiếm trực tiếp đâm trúng tim hắn, làm cho những lời vừa muốn nói lúc này trong đầu gần như bay sạch.Nhưng khi quay đầu lại, người nọ đã không còn ở đó, chỉ phảng phất một hình ảnh trắng tinh.

Bỗng nhiên hăng hái, Đào Tiểu Vi để sách sang một bên, "Thiên Sương, đi giúp ta thay quần áo."

"Tiểu thư, người muốn đi ra ngoài?"

"Ân, đến tiền viện xem náo
nhiệt." Bỗng nhiên nàng muốn biết Nhan Hi đang có vẻ mặt như thế nào,
muốn biết hắn là có giống nàng ý thức được vinh quang hôm nay còn ẩn sau đó là nguy hiểm tiềm tàng.

"Nhưng. . ."

"Yên tâm, chỉ là từ xa nhìn, ta
không tới gần." Biết là Thiên Sương lo lắng, Đào Tiểu Vi cũng chỉ dự
định tránh bên ngoài đám người đang vui vẻ hô to muôn năm muôn năm vạn
tuế.

Thiên Sương lúc này mới yên tâm, lấy một kiện quần áo nguyệt sắc hầu hạ Đào Tiểu Vi thay, lại thêm áo
khoát hồ cừu bao lại nàng thân thể mềm mại, "Tiểu thư, từ cửa nội viện
đi ra ngoài, chỗ rẽ bên kia có một đài cao thích hợp trông về phía
trước, đại khái có thể thấy rõ không cần tới gần."

... . .

Thái giám trong cung tuyên chỉ, thái tử đến đây là vì biểu hiện hoàng thượng đối với Nhan Hi là rất coi trọng.

Thái tử đích thân tới, quy cách
tiếp đãi đương nhiên trang trọng, quản gia trước ba ngày đã bắt đầu
chuẩn bị, cẩn thận tỉ mỉ sắp xếp người hầu tập dợt nghênh tiếp, rất sợ
đến lúc đó lại xảy ra cái gì sơ xót.

Thánh chỉ đa số ngôn từ dùng để
tán thưởng công lao Nhan Hi, mỹ từ ba hoa chính chòe được sử dụng tối đa trên người hắn, hoàng thượng còn lo lắng hắn không kiên trì nên ngay từ đầu để hắn tiếp chỉ. Cuối cùng sau một nén nhang cùng đã đọc xong danh
mục ban tặng. Tuyên đọc hoàn tất, thái giám móc ra khăn tay lau đi mồ
hôi, mỉm cười đi tới trước mặt Nhan Hi và thái tử, dùng tiếng nói lanh
lảnh đặc biệt : "Hai vị điện hạ, bởi vì ban thưởng quá nhiều, trên xe
ngựa cũng khó mang xuống, không bằng ngài cho nô tài trực tiếp đưa vào
khố phòng (kho), đợi khi kiểm kê hoàn tất, sẽ về phục mệnh cùng hoàng
thượng."

Dứt lời hắn hai tay dâng thánh chỉ, đưa tới trước mặt Nhan Hi.

Thái tử mặt mỉm cười đang muốn
đối với Nhan Hi biểu thị chúc mừng, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về một hướng cách đó xa xa, trên đài cao một thiếu nữ đẹp tựa thiên tiên khoát trên
mình chiếc áo trắng hồ cừu, duyên dáng yêu kiều đang hướng về phía này.
Ánh mắt của nàng và hắn vừa vặn chạm nhau, ánh mắt nhẹ nhàng nhưng giống như một thanh kiếm trực tiếp đâm trúng tim hắn, làm cho những lời vừa
muốn nói lúc này trong đầu gần như bay sạch.

Nhưng khi quay đầu lại, người nọ đã không còn ở đó, chỉ phảng phất một hình ảnh trắng tinh.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Bỗng nhiên hăng hái, Đào Tiểu Vi để sách sang một bên, "Thiên Sương, đi giúp ta thay quần áo.""Tiểu thư, người muốn đi ra ngoài?""Ân, đến tiền viện xem náo nhiệt." Bỗng nhiên nàng muốn biết Nhan Hi đang có vẻ mặt như thế nào, muốn biết hắn là có giống nàng ý thức được vinh quang hôm nay còn ẩn sau đó là nguy hiểm tiềm tàng."Nhưng. . .""Yên tâm, chỉ là từ xa nhìn, ta không tới gần." Biết là Thiên Sương lo lắng, Đào Tiểu Vi cũng chỉ dự định tránh bên ngoài đám người đang vui vẻ hô to muôn năm muôn năm vạn tuế.Thiên Sương lúc này mới yên tâm, lấy một kiện quần áo nguyệt sắc hầu hạ Đào Tiểu Vi thay, lại thêm áo khoát hồ cừu bao lại nàng thân thể mềm mại, "Tiểu thư, từ cửa nội viện đi ra ngoài, chỗ rẽ bên kia có một đài cao thích hợp trông về phía trước, đại khái có thể thấy rõ không cần tới gần."... . .Thái giám trong cung tuyên chỉ, thái tử đến đây là vì biểu hiện hoàng thượng đối với Nhan Hi là rất coi trọng.Thái tử đích thân tới, quy cách tiếp đãi đương nhiên trang trọng, quản gia trước ba ngày đã bắt đầu chuẩn bị, cẩn thận tỉ mỉ sắp xếp người hầu tập dợt nghênh tiếp, rất sợ đến lúc đó lại xảy ra cái gì sơ xót.Thánh chỉ đa số ngôn từ dùng để tán thưởng công lao Nhan Hi, mỹ từ ba hoa chính chòe được sử dụng tối đa trên người hắn, hoàng thượng còn lo lắng hắn không kiên trì nên ngay từ đầu để hắn tiếp chỉ. Cuối cùng sau một nén nhang cùng đã đọc xong danh mục ban tặng. Tuyên đọc hoàn tất, thái giám móc ra khăn tay lau đi mồ hôi, mỉm cười đi tới trước mặt Nhan Hi và thái tử, dùng tiếng nói lanh lảnh đặc biệt : "Hai vị điện hạ, bởi vì ban thưởng quá nhiều, trên xe ngựa cũng khó mang xuống, không bằng ngài cho nô tài trực tiếp đưa vào khố phòng (kho), đợi khi kiểm kê hoàn tất, sẽ về phục mệnh cùng hoàng thượng."Dứt lời hắn hai tay dâng thánh chỉ, đưa tới trước mặt Nhan Hi.Thái tử mặt mỉm cười đang muốn đối với Nhan Hi biểu thị chúc mừng, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về một hướng cách đó xa xa, trên đài cao một thiếu nữ đẹp tựa thiên tiên khoát trên mình chiếc áo trắng hồ cừu, duyên dáng yêu kiều đang hướng về phía này. Ánh mắt của nàng và hắn vừa vặn chạm nhau, ánh mắt nhẹ nhàng nhưng giống như một thanh kiếm trực tiếp đâm trúng tim hắn, làm cho những lời vừa muốn nói lúc này trong đầu gần như bay sạch.Nhưng khi quay đầu lại, người nọ đã không còn ở đó, chỉ phảng phất một hình ảnh trắng tinh.

Chương 75: Gặp gở thái tử 2