Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 78: Gặp gở thái tử (END)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Sợ cái gì nàng liền tưởng tượng cái đó, hiện giờ trong đầu Thiên Sương hiện lên hình ảnh Nhan Hi cùng cây đại bản, nàng ngay lập tức cả người như bị đóng băng, chợt nghe thấy tỷ tỷ Thiên Đồng hướng bên ngoài tú lâu cung kính thỉnh an thất điện hạ.Đào Tiểu Vi đem áo hồ cừu nhét vào tay Thiên Sương, chỉ chỉ vào tủ quần áo. Nàng xem như không có việc gì trở lại nhuyễn tháp, lẳng lặng nằm xuống thoạt nhìn rất thư thái, dường như là đang yên giấc ngủ trưa.Nhan Hi bước chân nhẹ nhàng đi tới bên cạnh nàng, bàn tay to đặt xuống quyển sách nằm trên mặt nàng. Sau một khắc, Đào Tiểu Vi bỗng nhiên cảm giác được thân thể bị ôm lấy treo lơ lửng trên không, nàng vô thức muốn vươn tay ôm cánh tay Nhan Hi để cân bằng thân thể, nhưng nhớ tới mình đang giả vờ ngủ, không thể làm gì khác hơn là tận lực giữ yên, Nhan Hi bế nàng đi đến bên giường, nhẹ nhàng đặt xuống, đem chăn bao lấy thân thể nhỏ bé của nàng.Hắn cũng chưa có lập tức rời đi, Đào Tiểu Vi cảm giác được ánh nhìn trong trẻo nhưng hơi lạnh lùng đang rơi trên mặt nàng, Nhan Hi đang suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ bị hắn phát hiện ngày hôm nay len lén chuồn ra sao? Hay là hắn căn bản là đã nhìn ra nàng không có thực sự ngủ, chỉ là giả bộ ngủ.Hắn không rời đi, nàng liền chỉ có thể tiếp tục duy trì tư thế như vậy, cách đó không xa hỏa lò hừng hực cháy, ấm áp làm nàng rất nhanh thực sự buồn ngủ, Đào Tiểu Vi thần trí tan rả khẽ trở mình, đem khuôn mặt nhỏ nhắn nữa chôn ở trong gối, nặng nề quay người.Trong mộng nam nhân kia không phải thái tử, đó là hình ảnh Nhan Hi sắc mặt lãnh đạm, hình ảnh đầu tiên Đào Tiểu Vi trông thấy khi còn bé, đó là lúc nàng hung hăng cắn vào mu bàn tay Nhan Hi tại Tề quốc, máu một giọt một giọt từ khóe môi nàng chảy ra.Chỉ chớp mắt, gương mặt Nhan Hi biến thành thái tử, ngũ quan tương tự, thái tử khí chất là ôn nhu nho nhã, nếu như nói Nhan Hi là băng sơn vạn năm, như vậy thái tử là ôn tuyền ấm áp, vĩnh viễn bảo trì ôn độ, đứng ở bên người hắn sẽ không có cảm giác sợ hãi, trái lại như cây gặp gió xuân.Hắn vươn tay hướng Đào Tiểu Vi là tư thế mời mọc, ánh mắt thâm thúy làm nàng nhịn không được gục đầu, gương mặt nóng rần lên, nhưng vô thức bắt lấy tay hắn. Cảm giác lạnh làm Đào Tiểu Vi giật mình, tay thái tử vì sao lạnh như thế? Nàng vô cùng kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng trông thấy lại là Nhan Hi đang phẫn nộ nhìn nàng.. ... . .

Sợ cái gì nàng liền tưởng tượng
cái đó, hiện giờ trong đầu Thiên Sương hiện lên hình ảnh Nhan Hi cùng
cây đại bản, nàng ngay lập tức cả người như bị đóng băng, chợt nghe thấy tỷ tỷ Thiên Đồng hướng bên ngoài tú lâu cung kính thỉnh an thất điện
hạ.

Đào Tiểu Vi đem áo hồ cừu nhét vào tay Thiên Sương, chỉ chỉ vào tủ quần áo. Nàng xem như không có việc gì trở lại nhuyễn tháp, lẳng lặng nằm xuống thoạt nhìn rất thư thái, dường như là đang yên giấc ngủ trưa.

Nhan Hi bước chân nhẹ nhàng đi
tới bên cạnh nàng, bàn tay to đặt xuống quyển sách nằm trên mặt nàng.
Sau một khắc, Đào Tiểu Vi bỗng nhiên cảm giác được thân thể bị ôm lấy
treo lơ lửng trên không, nàng vô thức muốn vươn tay ôm cánh tay Nhan Hi
để cân bằng thân thể, nhưng nhớ tới mình đang giả vờ ngủ, không thể làm
gì khác hơn là tận lực giữ yên, Nhan Hi bế nàng đi đến bên giường, nhẹ
nhàng đặt xuống, đem chăn bao lấy thân thể nhỏ bé của nàng.

Hắn cũng chưa có lập tức rời đi, Đào Tiểu Vi cảm giác được ánh nhìn trong trẻo nhưng hơi lạnh lùng đang
rơi trên mặt nàng, Nhan Hi đang suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ bị hắn phát
hiện ngày hôm nay len lén chuồn ra sao? Hay là hắn căn bản là đã nhìn ra nàng không có thực sự ngủ, chỉ là giả bộ ngủ.

Hắn không rời đi, nàng liền chỉ
có thể tiếp tục duy trì tư thế như vậy, cách đó không xa hỏa lò hừng hực cháy, ấm áp làm nàng rất nhanh thực sự buồn ngủ, Đào Tiểu Vi thần trí
tan rả khẽ trở mình, đem khuôn mặt nhỏ nhắn nữa chôn ở trong gối, nặng
nề quay người.

Trong mộng nam nhân kia không
phải thái tử, đó là hình ảnh Nhan Hi sắc mặt lãnh đạm, hình ảnh đầu tiên Đào Tiểu Vi trông thấy khi còn bé, đó là lúc nàng hung hăng cắn vào mu
bàn tay Nhan Hi tại Tề quốc, máu một giọt một giọt từ khóe môi nàng chảy ra.

Chỉ chớp mắt, gương mặt Nhan Hi
biến thành thái tử, ngũ quan tương tự, thái tử khí chất là ôn nhu nho
nhã, nếu như nói Nhan Hi là băng sơn vạn năm, như vậy thái tử là ôn
tuyền ấm áp, vĩnh viễn bảo trì ôn độ, đứng ở bên người hắn sẽ không có
cảm giác sợ hãi, trái lại như cây gặp gió xuân.

Hắn vươn tay hướng Đào Tiểu Vi
là tư thế mời mọc, ánh mắt thâm thúy làm nàng nhịn không được gục đầu,
gương mặt nóng rần lên, nhưng vô thức bắt lấy tay hắn. Cảm giác lạnh làm Đào Tiểu Vi giật mình, tay thái tử vì sao lạnh như thế? Nàng vô cùng
kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng trông thấy lại là Nhan Hi đang phẫn nộ nhìn
nàng

.. ... . .

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Sợ cái gì nàng liền tưởng tượng cái đó, hiện giờ trong đầu Thiên Sương hiện lên hình ảnh Nhan Hi cùng cây đại bản, nàng ngay lập tức cả người như bị đóng băng, chợt nghe thấy tỷ tỷ Thiên Đồng hướng bên ngoài tú lâu cung kính thỉnh an thất điện hạ.Đào Tiểu Vi đem áo hồ cừu nhét vào tay Thiên Sương, chỉ chỉ vào tủ quần áo. Nàng xem như không có việc gì trở lại nhuyễn tháp, lẳng lặng nằm xuống thoạt nhìn rất thư thái, dường như là đang yên giấc ngủ trưa.Nhan Hi bước chân nhẹ nhàng đi tới bên cạnh nàng, bàn tay to đặt xuống quyển sách nằm trên mặt nàng. Sau một khắc, Đào Tiểu Vi bỗng nhiên cảm giác được thân thể bị ôm lấy treo lơ lửng trên không, nàng vô thức muốn vươn tay ôm cánh tay Nhan Hi để cân bằng thân thể, nhưng nhớ tới mình đang giả vờ ngủ, không thể làm gì khác hơn là tận lực giữ yên, Nhan Hi bế nàng đi đến bên giường, nhẹ nhàng đặt xuống, đem chăn bao lấy thân thể nhỏ bé của nàng.Hắn cũng chưa có lập tức rời đi, Đào Tiểu Vi cảm giác được ánh nhìn trong trẻo nhưng hơi lạnh lùng đang rơi trên mặt nàng, Nhan Hi đang suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ bị hắn phát hiện ngày hôm nay len lén chuồn ra sao? Hay là hắn căn bản là đã nhìn ra nàng không có thực sự ngủ, chỉ là giả bộ ngủ.Hắn không rời đi, nàng liền chỉ có thể tiếp tục duy trì tư thế như vậy, cách đó không xa hỏa lò hừng hực cháy, ấm áp làm nàng rất nhanh thực sự buồn ngủ, Đào Tiểu Vi thần trí tan rả khẽ trở mình, đem khuôn mặt nhỏ nhắn nữa chôn ở trong gối, nặng nề quay người.Trong mộng nam nhân kia không phải thái tử, đó là hình ảnh Nhan Hi sắc mặt lãnh đạm, hình ảnh đầu tiên Đào Tiểu Vi trông thấy khi còn bé, đó là lúc nàng hung hăng cắn vào mu bàn tay Nhan Hi tại Tề quốc, máu một giọt một giọt từ khóe môi nàng chảy ra.Chỉ chớp mắt, gương mặt Nhan Hi biến thành thái tử, ngũ quan tương tự, thái tử khí chất là ôn nhu nho nhã, nếu như nói Nhan Hi là băng sơn vạn năm, như vậy thái tử là ôn tuyền ấm áp, vĩnh viễn bảo trì ôn độ, đứng ở bên người hắn sẽ không có cảm giác sợ hãi, trái lại như cây gặp gió xuân.Hắn vươn tay hướng Đào Tiểu Vi là tư thế mời mọc, ánh mắt thâm thúy làm nàng nhịn không được gục đầu, gương mặt nóng rần lên, nhưng vô thức bắt lấy tay hắn. Cảm giác lạnh làm Đào Tiểu Vi giật mình, tay thái tử vì sao lạnh như thế? Nàng vô cùng kinh ngạc ngẩng đầu, nhưng trông thấy lại là Nhan Hi đang phẫn nộ nhìn nàng.. ... . .

Chương 78: Gặp gở thái tử (END)