Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 89: Hội nguyên tiêu 4

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Một đường chạy từ tú lâu đi qua cửa nối với nội viện, vòng quanh hoa viên chạy đến cửa chính, Thiên Đồng tay đặt trên thắt lưng th* d*c.Quản gia ở đâu? Lúc này, hắn lại ở nơi nào? Thiên a, lẽ nào muốn nàng một người - một vùng đi tìm sao. (ý là một người đi một vòng cả tòa vương phủ tìm)Một đôi giày hắc sắc không tiếng động tiêu sái tiến đến trước mặt nàng rồi dừng lại.Ánh mắt như mũi tên nhọn làm Thiên Đồng lạnh sống lưng.Ngẩng đầu, nhìn lại ánh mắt lạnh của Nhan Hi, Thiên Đồng lập tức cụp mắt xuống, nàng trấn tĩnh lại không được tiếng thở hồng hộc, tận lực dùng âm thanh bình tĩnh thỉnh an."Hoang mang rối loạn muốn đi đâu?" Đi theo Nhan Hi là Cửu Đĩnh quát lớn nói."Bẩm báo điện hạ, nô tỳ đang muốn đi gặp quản gia, tiểu thư nàng. . ." Căng thẳng, lời nói thật lập tức tuôn ra như quán tính, chờ bình tĩnh nàng phát giác đã nói lỡ, Thiên Đồng cả người run lên, cắn môi, chân mềm nhũn tưởng chừng có thể ngã quỵ trên mặt đất.Nhan Hi đánh vỡ trầm mặc, hắn cau mày hừ lạnh, "Nói rõ!"Thiên Đồng vừa run run, "Bẩm. . bẩm. . điện hạ, tiểu thư muốn ra ngoài tham gia hội hoa đăng, nô tỳ ngăn không được, đang muốn gặp quản gia. . ." nàng đem trách nhiệm trốn tránh.Hô ~~~~~~~~~~Một cơn gió lạnh từ bên tai xẹt qua."Mau đi theo điện hạ." Cửu Đĩnh đi tới bên cạnh nàng nhẹ nhàng nói, khẩu khí không giống mới vừa rồi nghiêm khắc."Cửu Đĩnh đại ca, điện hạ ngài sẽ không xử phạt chúng ta chứ? Ta cùng Thiên Sương thật sự là không lay chuyển được tiểu thư, dù sao trong vương phủ, tiểu thư cũng là chủ tử." Thiên Đồng kinh sợ đến mức không bước đi được, chân tuy rằng trên người nàng nhưng hoàn toàn không nghe lời."Đừng lo lắng, ngươi lần này làm tốt." Nàng không có nhất nhất đưa tiểu thư ra ngoài, mà tìm người thương lượng.Thiên Đồng lúc này mới hơi chút yên tâm, lại bắt đầu chạy trở về.... .Đối phó xong tỷ muội Thiên Đồng, Đào Tiểu Vi đắc ý dào dạt, như một tướng quân thắng lợi bước đi thong thả khoan khoái.Qua nhiều khắc, Thiên Sương đang cầm một bộ quần áo thư sinh màu xanh đen trở lại giúp Đào Tiểu Vi mặc, lại dùng dãy lụa màu xanh đen buộc lên một kiểu tóc nam tử.Cầm cái gương dạo qua một vòng, Đào Tiểu Vi mở ra chiết phiến (quạt), phẩy vài cái, "Thiên Sương, ngươi xem, ta có giống một phú gia công tử không?"

Một đường chạy từ tú lâu đi qua cửa nối với nội viện, vòng quanh hoa viên chạy đến cửa chính, Thiên Đồng tay đặt trên thắt lưng th* d*c.

Quản gia ở đâu? Lúc này, hắn lại ở nơi nào? Thiên a, lẽ nào muốn nàng một người - một vùng đi tìm sao.
(ý là một người đi một vòng cả tòa vương phủ tìm)

Một đôi giày hắc sắc không tiếng động tiêu sái tiến đến trước mặt nàng rồi dừng lại.

Ánh mắt như mũi tên nhọn làm Thiên Đồng lạnh sống lưng.

Ngẩng đầu, nhìn lại ánh mắt lạnh của Nhan Hi, Thiên Đồng lập tức cụp mắt xuống, nàng trấn tĩnh lại không được tiếng thở hồng hộc, tận lực dùng âm thanh bình tĩnh thỉnh an.

"Hoang mang rối loạn muốn đi đâu?" Đi theo Nhan Hi là Cửu Đĩnh quát lớn nói.

"Bẩm báo điện hạ, nô tỳ đang
muốn đi gặp quản gia, tiểu thư nàng. . ." Căng thẳng, lời nói thật lập
tức tuôn ra như quán tính, chờ bình tĩnh nàng phát giác đã nói lỡ, Thiên Đồng cả người run lên, cắn môi, chân mềm nhũn tưởng chừng có thể ngã
quỵ trên mặt đất.

Nhan Hi đánh vỡ trầm mặc, hắn cau mày hừ lạnh, "Nói rõ!"

Thiên Đồng vừa run run, "Bẩm. .
bẩm. . điện hạ, tiểu thư muốn ra ngoài tham gia hội hoa đăng, nô tỳ ngăn không được, đang muốn gặp quản gia. . ." nàng đem trách nhiệm trốn
tránh.

Hô ~~~~~~~~~~

Một cơn gió lạnh từ bên tai xẹt qua.

"Mau đi theo điện hạ." Cửu Đĩnh đi tới bên cạnh nàng nhẹ nhàng nói, khẩu khí không giống mới vừa rồi nghiêm khắc.

"Cửu Đĩnh đại ca, điện hạ ngài
sẽ không xử phạt chúng ta chứ? Ta cùng Thiên Sương thật sự là không lay
chuyển được tiểu thư, dù sao trong vương phủ, tiểu thư cũng là chủ tử."
Thiên Đồng kinh sợ đến mức không bước đi được, chân tuy rằng trên người
nàng nhưng hoàn toàn không nghe lời.

"Đừng lo lắng, ngươi lần này làm tốt." Nàng không có nhất nhất đưa tiểu thư ra ngoài, mà tìm người thương lượng.

Thiên Đồng lúc này mới hơi chút yên tâm, lại bắt đầu chạy trở về.

... .

Đối phó xong tỷ muội Thiên Đồng, Đào Tiểu Vi đắc ý dào dạt, như một tướng quân thắng lợi bước đi thong thả khoan khoái.

Qua nhiều khắc, Thiên Sương đang cầm một bộ quần áo thư sinh màu xanh đen trở lại giúp Đào Tiểu Vi mặc,
lại dùng dãy lụa màu xanh đen buộc lên một kiểu tóc nam tử.

Cầm cái gương dạo qua một vòng, Đào Tiểu Vi mở ra chiết phiến (quạt), phẩy vài cái, "Thiên Sương, ngươi xem, ta có giống một phú gia công tử không?"

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Một đường chạy từ tú lâu đi qua cửa nối với nội viện, vòng quanh hoa viên chạy đến cửa chính, Thiên Đồng tay đặt trên thắt lưng th* d*c.Quản gia ở đâu? Lúc này, hắn lại ở nơi nào? Thiên a, lẽ nào muốn nàng một người - một vùng đi tìm sao. (ý là một người đi một vòng cả tòa vương phủ tìm)Một đôi giày hắc sắc không tiếng động tiêu sái tiến đến trước mặt nàng rồi dừng lại.Ánh mắt như mũi tên nhọn làm Thiên Đồng lạnh sống lưng.Ngẩng đầu, nhìn lại ánh mắt lạnh của Nhan Hi, Thiên Đồng lập tức cụp mắt xuống, nàng trấn tĩnh lại không được tiếng thở hồng hộc, tận lực dùng âm thanh bình tĩnh thỉnh an."Hoang mang rối loạn muốn đi đâu?" Đi theo Nhan Hi là Cửu Đĩnh quát lớn nói."Bẩm báo điện hạ, nô tỳ đang muốn đi gặp quản gia, tiểu thư nàng. . ." Căng thẳng, lời nói thật lập tức tuôn ra như quán tính, chờ bình tĩnh nàng phát giác đã nói lỡ, Thiên Đồng cả người run lên, cắn môi, chân mềm nhũn tưởng chừng có thể ngã quỵ trên mặt đất.Nhan Hi đánh vỡ trầm mặc, hắn cau mày hừ lạnh, "Nói rõ!"Thiên Đồng vừa run run, "Bẩm. . bẩm. . điện hạ, tiểu thư muốn ra ngoài tham gia hội hoa đăng, nô tỳ ngăn không được, đang muốn gặp quản gia. . ." nàng đem trách nhiệm trốn tránh.Hô ~~~~~~~~~~Một cơn gió lạnh từ bên tai xẹt qua."Mau đi theo điện hạ." Cửu Đĩnh đi tới bên cạnh nàng nhẹ nhàng nói, khẩu khí không giống mới vừa rồi nghiêm khắc."Cửu Đĩnh đại ca, điện hạ ngài sẽ không xử phạt chúng ta chứ? Ta cùng Thiên Sương thật sự là không lay chuyển được tiểu thư, dù sao trong vương phủ, tiểu thư cũng là chủ tử." Thiên Đồng kinh sợ đến mức không bước đi được, chân tuy rằng trên người nàng nhưng hoàn toàn không nghe lời."Đừng lo lắng, ngươi lần này làm tốt." Nàng không có nhất nhất đưa tiểu thư ra ngoài, mà tìm người thương lượng.Thiên Đồng lúc này mới hơi chút yên tâm, lại bắt đầu chạy trở về.... .Đối phó xong tỷ muội Thiên Đồng, Đào Tiểu Vi đắc ý dào dạt, như một tướng quân thắng lợi bước đi thong thả khoan khoái.Qua nhiều khắc, Thiên Sương đang cầm một bộ quần áo thư sinh màu xanh đen trở lại giúp Đào Tiểu Vi mặc, lại dùng dãy lụa màu xanh đen buộc lên một kiểu tóc nam tử.Cầm cái gương dạo qua một vòng, Đào Tiểu Vi mở ra chiết phiến (quạt), phẩy vài cái, "Thiên Sương, ngươi xem, ta có giống một phú gia công tử không?"

Chương 89: Hội nguyên tiêu 4